← Quay lại trang sách

Chương 26 ÁP DỤNG SÁNG KIẾN CỦA ĐẶNG TIỂU BÌNH, ĐIỀU ĐỘNG TÁM TƯ LỆNH ĐẠI QUÂN KHU

Ngày 20-12-1973, tại thư phòng của mình, Mao Trạch Đông triệu tập Hội nghị Bộ Chính trị Trung ương. Tham dự hội nghị, ngoài các đồng chí trong Bộ Chính trị còn có Tư lệnh và Chính ủy các đại quân khu. Trước kia, Mao Chủ tịch thường chủ trì tổ chức các cuộc họp vào buổi chiều hoặc buổi tối tại Đại lễ đường, còn lần này, tổ chức vào 9 giờ sáng, vì thế, chúng tôi cũng có cảm giác đặc biệt.

Ở bên ngoài, chúng tôi liên tục nhận được tin vui. Mao Chủ tịch biểu dương Đặng Tiểu Bình, nói Đặng Tiểu Bình được làm bằng sắt thép... Mao Chủ tịch công khai phê bình và tự phê bình, đây là lần thứ hai tôi được nghe.

Theo sự sắp xếp và phân công, tôi vẫn đảm nhiệm một số công tác như trước đây, trực ban ở cổng nghênh đón các thủ trưởng vào họp. Người đến đầu tiên là Chu Ân Lai, tâm trạng tinh thần ngay sau khi xuống xe tỏ ra rất tốt. Tôi nói: "Chào Thủ tướng, Thủ tướng đã đến!"

Thủ tướng thân mật bắt tay chúng tôi, sau đó hỏi thăm chuyện ăn ngủ của Mao Chủ tịch, khi biết Mao Chủ tịch đêm qua thức trắng, lại cho triệu tập hội nghị ngay, Thủ tướng dường như đã hiểu, không nói gì nữa, đi luôn vào thư phòng của Mao Chủ tịch.

Hôm đó trời râm mát, từng đám mây lớn vần vũ trên không, che khuất ánh nắng mặt trời, khiến ta thấy lành lạnh.

Theo thói quen, Mao Chủ tịch ngồi trên chiếc ghế phô tơi đặt ở góc tây nam trong thư phòng, ngoảnh mặt ra cửa, có thể quan sát rất rõ từng đại biểu đi vào phòng.

Chu Đức đi xe đến, cận vệ Tiểu Từ một tay đỡ Chu Đức xuống xe, tay còn lại cầm giúp ba-toong. Chu Đức cười, bắt tay chúng tôi, nói: "... Rất ít khi được tham dự hội nghị, hôm nay Chủ tịch triệu tập, tôi cũng được dự." Chu Đức vẫn là người bình dị dễ gần, nổi tiếng là người hiền lành, dễ hòa hợp. Vừa bước vào phòng, Chủ tịch vẫy tay ra hiệu cho Chu Đức đến ngồi cạnh mình.

"Lão tổng à, đồng chí có khỏe không?" Mao Chủ tịch quan tâm hỏi thăm: "Người ta gọi đồng chí là "Tư lệnh đen", "Tư lệnh hắc ám", tôi lập tức phê bình họ, tôi nói là Tư lệnh đỏ, chẳng phải là đỏ đó sao!"

Trên khuôn mặt hiền lành, thật thà của Chu Đức nở nụ cười. Vị trí nổi bật nhất trong thư phòng là vị trí của Chu lão tổng, ngồi bên phải cạnh Chủ tịch, còn phía bên trái không phải là vị trí của Chu Ân Lai, cũng không phải là của Giang Thanh, mà là chỗ ngồi của Đặng Tiểu Bình, người mới được khôi phục công tác không bao lâu. Đặng Tiểu Bình mặc thường phục, hai người ghé sát vào nhau, đang nói chuyện gì đó, xem ra rất thân mật, vui vẻ, trông khác hẳn thời kỳ đầu Cách mạng Văn hóa, luôn bị đe dọa "nã pháo", "hỏa thiêu", "đại phê phán".

Các thủ trưởng trong Bộ Chính trị lần lượt đến đủ. Về phía quân đội có Từ Hướng Tiền, Nhiếp Vinh Trăn cũng đã đến, còn có các đại quân khu...

Các đại biểu tề tựu đông đủ, tôi cùng các nhân viên phục vụ thay nhau mang trà cho các đại biểu, liên tục ra vào nên cũng cảm nhận được không khí buổi họp hôm đó.

Từ Hướng Tiền là nguyên soái Giải phóng quân nhân dân, nhưng sau khi bước vào phòng họp, lại đứng ở phía sau, không nói gì, cũng không hỏi gì đến những người xung quanh.

Thấy vậy, Mao Chủ tịch tập tễnh đi lại bắt tay Từ Hướng Tiền, đồng thời nói liền hai câu: "Người tốt, người tốt!"

Câu nói này hiển nhiên không những là sự khẳng định công lao của Từ Hướng Tiền trong những năm tháng chiến tranh mà còn bao hàm nội dung phong phú.

Thời kỳ đầu "Văn cách", do Giang Thanh đề xướng, Mao Chủ tịch phê chuẩn nguyên soái Từ Hướng Tiền đảm nhiệm chức tổ trưởng "Văn cách" toàn quân. Về cương vị và chức vụ mới này, qua nhiều lần tiếp xúc, nguyên soái Từ đã ý thức được, dù mình có cố gắng đến mấy thì cũng không thể đảm đương được cương vị này. Nguyên soái đã từng gặp Giang Thanh và một số nhân vật khác, song vẫn không chuyển giao cho ai được, đành phải giữ chức vụ đó. Sau đó nguyên soái gặp Chủ tịch, một mực đề xuất Mao Chủ tịch tìm người hiền tài khác thay mình. Nguyên soái nói: "Tôi không thể đảm đương nổi chức tổ trưởng này."

Nhưng, Mao Chủ tịch lại bảo: "Đồng chí cứ làm đi, trời không sập đâu mà sợ." Chủ tịch kiên quyết không cho Từ Hướng Tiền từ chức.

Đầu năm 1967, phái tạo phản chĩa mũi nhọn vào cơ quan lãnh đạo quân đội, nội bộ quân đội không tuân theo quy định đã được giáo dục và rèn luyện trước đó, có một số quân nhân gia nhập phái tạo phản, có quân nhân còn dẫn đầu đoàn người xông vào cơ quan quân sự, gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới sự ổn định của quân đội.

Quân ủy Trung ương đề xuất "Tám điều" nhằm ổn định quân đội, nguyên soái cho rằng làm được như vậy thì rất tốt, đích thân nguyên soái mang bản thảo "Tám điều" đến Trung Nam Hải đề xuất Mao Chủ tịch phê chuẩn.

Mao Chủ tịch phê vào văn kiện này như sau: "Quy định tám điều rất tốt, phát hành ngay." Sau khi phân phát tới các đồng chí quân đội, "Tám điều" đã phát huy tác dụng rất lớn.

Về sau, diễn biến "Văn cách" trong quân đội rất phức tạp, khiến nguyên soái càng ngày càng cảm thấy chức vụ tổ trưởng "Văn cách" toàn quân không còn phù hợp nữa.

Ngày 16-9-1967, nguyen soái viết báo cáo gửi Mao Chủ tịch, thỉnh thị loại bỏ chức vụ này. Sau đó ít lâu, ngày 16 tháng 10, Mao Chủ tịch phê vào bản báo cáo của nguyên soái:

"Ý tôi không nên bỏ, yêu cầu đồng chí suy nghĩ lại trước khi đưa ra quyết định."

Từ Hướng Tiền là người thuộc phái tả, khiến bọn Lâm Bưu, Giang Thanh không vui. Đêm trước Đại hội IX năm 1969, Lâm Bưu và Giang Thanh ngăn cản không cho Từ Hướng Tiền và các nguyên soái đã lớn tuổi tham dự đại hội, khuấy lên cơn gió độc "dòng chảy ngược tháng Hai". Ngày 3-1-1969, Mao Chủ tịch chỉ thị: "Không được phê phán các đồng chí lớn tuổi và gia đình của họ, cần phải có quan hệ tốt với họ." Song bè lũ Lâm Bưu chủ trì soạn thảo báo cáo chính trị đại hội IX vẫn đưa nội dung của "dòng chảy ngược tháng Hai" vào báo cáo chính trị. Mao Chủ tịch nói: "Đối với những người trong 'dòng chảy ngược tháng Hai', tôi không thể hận họ được, không nên đưa nội dung của 'dòng chảy ngược tháng Hai' vào báo cáo chính trị."

Về sau, Từ Hướng Tiền bất đắc dĩ phải thực thi theo "Sắc lệnh số 1", buộc phải đi lánh nạn. Do đó nguyên soái rất ít có cơ hội gặp Mao Chủ tịch. Cuộc họp lần này, từ sau "sự kiện 13-9" đây là lần đầu tiên nguyên soái gặp mặt Mao Chủ tịch.

Mọi công tác chuẩn bị đã xong, hội nghị chính thức bắt đầu, tất cả chúng tôi và nhân viên phục vụ phải ra ngoài, song chung tôi vẫn rất quan tâm đến nội dung của hội nghị.

Từ trong phòng của Mao Chủ tịch vẳng ra ngoài âm thanh bài hát Quốc ca cất lên hùng tráng.

Uông Đông Hưng liên tục ra vào, đến phòng trực ban, hoặc giao cho chúng tôi những nhiệm vụ đột xuất, hoặc gọi điện thoại gặp vị lãnh đạo nào đó, khi thì đem tin tức từ cuộc họp thông báo cho chúng tôi.

Uông Đông Hưng nói: "Cuộc họp lần này họp rất gấp, điều động chéo Tư lệnh các đại quân khu, trong vòng 10 ngày phải đến vị trí đã định, không được mang theo ê-kíp của mình, chứng tỏ Mao Chủ tịch muốn nắm chắc quân đội."

Sau đợt ra ngoài lần hai, Uông Đông Hưng phấn khởi nói: "Mao Chủ tịch biểu dương Đặng Tiểu Bình, khen Đặng Tiểu Bình 'trong nhu có cương', 'trong chăn giấu kim', được làm bằng sắt thép..."

Sau đó, lần ba Uông Đông Hưng truyền đạt cho chúng tôi tinh thần bài nói chuyện của Mao Chủ tịch: "Cuộc họp lần này rất tốt, điều động chéo Tư lệnh quân khu là sáng kiến của Đặng Tiểu Bình".

Tháng 11 năm 1971 và ngày 3-8-1972, Đặng Tiểu Bình viết thư cho Mao Chủ tịch hai lần, ông tình nguyện làm một công tác nào đó cho Đảng, cho nhân dân và quốc gia.

Đương nhiên Mao Chủ tịch rất hiểu Đặng Tiểu Bình.

Trong Hội nghị toàn quốc lần thứ 12 khóa VIII của Đảng, bè đảng Lâm Bưu, Giang Thanh chủ trương khai trừ Đảng tịch của Đặng Tiểu Bình, Mao Chủ tịch đã kiên quyết phản đối. Do đó, trong buổi họp này, Mao Chủ tịch là người đầu tiên đề xuất ý kiến bố trí lại công tác cho Đặng Tiểu Bình.

Theo thời gian, hiện thực khốc liệt do "Văn cách" gây ra càng thôi thúc Mao Chủ tịch hiểu một điều, đánh giá lại Đặng Tiểu Bình không chỉ là việc cần làm mà còn là để bảo đảm lợi ích tối cao của Đảng, của quốc gia và nhân dân.

Do đó, Mao Chủ tịch đã đồng ý nguyện vọng của Đặng Tiểu Bình trong hai bức thư gửi Mao Chủ tịch.

Ngày 14-8-1972, Mao Chủ tịch phê vào một bức thư của Đặng Tiểu Bình, viết rằng: "Trong thời kỳ ở khu Tô Trung ương, Đặng Tiểu Bình đứng về phía tôi, là người có công, đi Mát-xcơ-va đàm phan không thuyết phục được phía Liên Xô, đồng thời nhấn mạnh: "Sự việc này trước đây tôi đã nói nhiều lần rồi, nay nhắc lại một lần nữa."

Ngày 20-2-1973, sau ba năm ở Giang Tô, Đặng Tiểu Bình được đến ở Bắc Kinh. Khoảng gần một tháng sau đó, ngày 10 tháng 3, căn cứ vào đề xuất của Mao Chủ tịch và Chu Ân Lai, Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc khôi phục lại Đảng tịch cho Đặng Tiểu Bình, đồng thời bổ nhiệm chức vụ Phó Thủ tướng Quốc vụ viện nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.

Tháng 8 năm 1973, trong Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ 10 của Đảng, Đặng Tiểu Bình được bầu vào Chủ tịch đoàn, được bầu vào ủy viên Trung ương. Đặng Tiểu Bình bắt đầu cùng Chu Ân Lai chỉnh đốn và khôi phục nền kinh tế quốc dân.

Từ đó về sau, Đặng Tiểu Bình phối kết hợp với Chu Ân Lai, tổ chức thúc đẩy khôi phục và phát triển kinh tế quốc dân, đồng thời quan tâm đến xây dựng quân đội, từ đó đề xuất sáng kiến điều động chéo Tư lệnh các đại quân khu.

Mao Chủ tịch luôn quan tâm đến vấn đề quân đội, đến ngày 12 tháng 12, Mao Chủ tịch chủ trì Hội nghị Bộ Chính trị Trung ương để bàn về vấn đề này. Mao Chủ tịch nói: "Tôi và đồng chí Kiếm Anh mời đồng chí Đặng Tiểu Bình tham gia Quân ủy, là Quân ủy viên, có là ủy viên Bộ Chính trị hay không, chờ Hội nghị toàn quốc lần hai quyết định sau."

Mao Chủ tịch tiếp tục đề xuất thảo luận vấn đề quân đội, đó là việc điều động chéo Tư lệnh các đại quân khu, sau đó quay về phía Diệp Kiếm Anh, Người nói tiếp: "Đồng chí là người tán thành đầu tiên, tôi tán thành ý kiến của đồng chí, tôi nói thay lời đồng chí."

Mao Chủ tịch còn nói, tôi gặp Chu Ân Lai, đồng chí ấy cũng tán thành.

Sau đó Mao Chủ tịch lại nói với Diệp Kiếm Anh: "Đồng chí cho gọi tất cả Tư lệnh các đại quân khu và các ủy viên Bộ Chính trị tổ chức Hội nghị quân chính."

Ngày 15 tháng 12, Mao Chủ tịch lại triệu tập một cuộc họp, thành phần tham dự là toàn bộ ủy viên Bộ Chính trị và Tư lệnh tám đại quân khu. Mao Chủ tịch giới thiệu Đặng Tiểu Bình với mọi người: "Chúng ta hiện nay mời được một đồng chí làm Tổng Tham mưu trưởng, có một số người sợ đồng chí ấy, song đây là người làm việc rất quyết đoán. Tổng Tham mưu trưởng của các đồng chí là do tôi và Bộ Chính trị mời đến, không phải một mình tôi mời đến, đây là đề xuất của đồng chí Kiếm Anh."

Mao Chủ tịch hướng về phía Đặng Tiểu Bình, nói: "Còn về đồng chí, mọi người hơi sợ đồng chí, tôi tặng đồng chí hai câu: Trong nhu có cương, trong chăn giấu kim. Bề ngoài nên hòa nhã một chút. Khuyết điểm trước kia, chú ý sửa dần nhé." Nội dung nói là phê bình, nhưng ý tứ của câu nói lại là khen ngợi.

Hứa Thế Hữu - Tư lệnh quân khu Nam Kinh đang ngồi ở hàng ghế sau được Mao Chủ tịch điều lên ngồi ở hàng ghế trước.

Mao Chủ tịch nói với Hứa Thế Hữu và mọi người: "Triều nhà Hán có Chu Bột là người huyện Phì - Tô Bắc, người này trọng dụng Thiếu Văn. Trong "Hán thư" có cuốn "Chu Bột truyện", các đồng chí nên xem." Mao Chủ tịch lại nói: "Nếu chủ nghĩa xét lại xuất hiện ở Trung Quốc, mọi người đứng ra làm chủ nhé." Hứa Thế Hữu liền lên tiếng: "Tiêu diệt chủ nghĩa xét lại!"

Tại sao Mao Chủ tịch lại đề xướng xem cuốn "Chu Bột truyện"? Rất nhiều người dự họp vẫn chưa xem cuốn sách đó nên nhất thời không nói gì được. Sau cuộc họp này mọi người đều tìm để đọc.

Riêng Hứa Thế Hữu đã đọc cuốn sách đó: Chu Bột cùng với Lưu Bang bình định thiên hạ, dựng nên nhà Hán, về sau, bè đảng của Lã Hậu cướp ngôi nhà Hán, Chu Bột và rất nhiều người khác bị sát hại. Theo nhận thức của tôi, Mao Chủ tịch yêu cầu chúng tôi bảo vệ người lãnh đạo Đảng, lãnh đạo quân đội xây dựng nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, ngăn chặn chủ nghĩa xét lại cướp quyền đoạt vị của Đảng. Sau khi Lâm Bưu bị vạch mặt, Mao Chủ tịch đã đề xuất vấn đề này, Người đã dự liệu trước "bè lũ bốn tên" sẽ nhảy ra làm loạn, do đó trước rất nhiều tướng soái, Mao Chủ tịch đưa vấn đề này ra để mọi người cùng suy ngẫm.

Bắt đầu từ ngày 12 tháng 12 trở về sau, Mao Chủ tịch đề xuat vấn đề nắm chặt quân đội trong Hội nghị Bộ Chính trị, Chủ tịch nói: "Tôi vẫn có thể đánh trận. Cần đánh thì đánh, thiên hạ đại loạn, trong đó có cả Trung Quốc. Tôi còn ăn được, ngủ được, nên nếu cần đánh, tôi rất sẵn sàng. Qua đấu tranh mới phân biệt được rõ ai là người thực sự muốn đánh, ai là kẻ câu kết với nước ngoài, muốn được làm Hoàng đế."

Mao Chủ tịch còn chỉ rõ, Đặng Tiểu Bình là ủy viên Quân ủy, ủy viên Bộ Chính trị, đồng thời nói: "Hiện nay mời được một quân sư tên là Đặng Tiểu Bình. Thông báo xuống dưới, là ủy viên Bộ Chính trị, ủy viên Quân ủy."

Trong 3 ngày 13, 14, 15, Mao Chủ tịch và các đồng chí trong Bộ Chính trị nói chuyện với Tư lệnh các quân khu Bắc Kinh, Vũ Hán, Thẩm Dương, Tế Nam. Nội dung các cuộc họp và các cuộc gặp gỡ nói chuyện, chúng tôi không được phép vào nên không biết nội dung. Sau đó đều qua Uông Đông Hưng truyền đạt lại, chúng tôi mới biết rõ nội dung.

Ấn tượng sâu sắc nhất là phê bình Bộ Chính trị "bất nghị chính", Quân ủy "bất nghị quân, bất nghị chính" (ý nói không tổ chức họp bàn).

Còn nói: "Chuẩn bị ra trận, nội chiến, ngoại chiến đều xảy ra, tôi còn có thể đánh vài trận!"

Trong Hội nghị Quân ủy Trung ương, Mao Chủ tịch nói với các đại biểu tham dự hội nghị: "Nếu như Trung Quốc xuất hiện chủ nghĩa xét lại, các đồng chí cần phải chú ý."

Mao Chủ tịch còn tự phê bình: "Đồng chí Hạ Long làm sai, tôi chịu trách nhiệm". "Cần lật lại các vụ án Dương, Dư, Phó, đều do Lâm Bưu làm. Tôi nghe theo Lâm Bưu, do đó tôi cũng phạm sai lầm. Hồi ở Thượng Hải, Đặng Tiểu Bình không đồng ý đánh úp La Thụy Khanh, tôi đồng ý đánh cũng là nghe theo Lâm Bưu, cần phải sửa sai cho La Thụy Khanh."

"Có một số lần chỉ nghe một phía, phiến diện, nay xin được tự phê bình trước các đồng chí."

Đương nhiên là sau đó mọi người đều vỗ tay, nhiệt liệt hoan hô.

Tại sao Mao Chủ tịch lại tự phê bình trước đông đảo người nghe?

Đó là vào giữa tháng 9 năm 1966, với chiêu bài lừa gạt lòng người của Lâm Bưu và Giang Thanh, dư luận xôn xao với tin phải bắt Hạ Long. Ở trong Trung Nam Hải chúng tôi cũng nghe được tin này.

Ngày 5 tháng 9, Mao Chủ tịch tiếp Hạ Long ở bể bơi Trung Nam Hải.

"Có người nói, đồng chí là 'Tư lệnh đen'." Lâm Bưu sai Ngô Pháp Hiến viết bản vu cáo Hạ Long "âm mưu đoạt quyền" trong quân đội. Mao Chủ tịch lấy bản vu cáo đó đưa cho Hạ Long xem, đồng thời an ủi Hạ Long: "Đồng chí không nên căng thẳng, tôi hiểu đồng chí. Đối với đồng chí, tôi vẫn nói như trước kia: trung thành với Đảng, với nhân dân, kiên quyết đấu tranh với kẻ thù, có khả năng liên hệ với quần chúng."

Ngày 19 tháng 9, Mao Chủ tịch gặp Hạ Long. Hai người bắt tay xong, Mao Chủ tịch đi thẳng vào vấn đề, Người hỏi:

"Vấn đề đã được giải quyết xong chưa?"

"Đồng chí nên trưng cầu ý kiến của một số đồng chí hữu quan xem sao." Đối với Mao Chủ tịch, đây chỉ là mâu thuẫn thông thường trong nội bộ Đảng, theo tình hình thực tế, càng gặp gỡ nhiều người thì càng nhiều tội, họ đã có ý định khép tội rồi, gặp nhiều người cũng chẳng ích gì.

Mao Chủ tịch và Chu Ân Lai bảo vệ Hạ Long, từ trước đến nay tôi cũng có nhận thức này. Có một thời gian, bên ngoài có nhiều tin đồn rất căng thẳng, buộc Chu Ân Lai phải đón Hạ Long và phu nhân Tiết Minh vào ở trong phòng Tây Hoa của Thủ tướng ở Trung Nam Hải.

Mao Chủ tịch đối với Hạ Long chân tình như vậy, còn bè đảng Lâm Bưu và Giang Thanh vẫn có dã tâm khép tội Hạ Long, cuối cùng khoác lên Hạ Long một nỗi oan tày trời. Mao Chủ tịch bất đắc dĩ phải tự kiểm điểm trước đông đảo tướng lĩnh quân đội.

Là Chủ tịch Đảng, cơ hội để Mao Chủ tịch tự phê bình không nhiều, đặc biệt là trước tướng lĩnh toàn quân. Lần tự phê bình này của Mao Chủ tịch là lần thứ hai tôi được biết.

Ngày 22 tháng 12, Quân ủy Trung ương ra sắc lệnh điều động chéo tám Tư lệnh đại quân khu:

- Điều Tư lệnh Lý Đức Sinh quân khu Bắc Kinh sang làm Tư lệnh quân khu Thẩm Dương; Tư lệnh quân khu Thẩm Dương

- Trần Tích Liên làm Tư lệnh quân khu Bắc Kinh.

- Tư lệnh quân khu Nam Kinh Hứa Thế Hữu và Tư lệnh quân khu Quảng Châu Đinh Thịnh đổi chỗ cho nhau.

- Tư lệnh quân khu Tế Nam Dương Đắc Chí và Tư lệnh quân khu Vũ Hán Tăng Tư Ngọc đổi chỗ cho nhau.

- Tư lệnh quân khu Lan Châu Bì Định Quân và Tư lệnh quân khu Phúc Châu Hàn Tiên Sở đổi chỗ cho nhau.

Cùng ngày, Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc ra thông báo: Tuân theo đề xuất của Mao Chủ tịch, nay Trung ương quyết định:

Đồng chí Đặng Tiểu Bình là ủy viên Bộ Chính trị Trung ương, tham gia công tác lãnh đạo Trung ương, đến Hội nghị lần 2 khóa X sẽ làm thủ tục bầu bổ sung; Đặng Tiểu Bình là ủy viên Quân ủy Trung ương, tham gia công tác lãnh đạo Quân ủy.

Còn việc Mao Chủ tịch phê bình Bộ Chính trị "bất nghị chính", Quân ủy "bất nghị quân, bất nghị chính" là có ý phê bình Chu Ân Lai. Bởi vì, lúc bấy giờ chủ trì Bộ Chính trị và Quân uy tuy đã có Vương Hồng Văn với chức danh Phó Chủ tịch Trung ương, song thực chất công tác chủ trì là Chu Ân Lai.

Phê bình như vậy liệu có phù hợp với thực tế? Liệu có được cho phép? Liệu có cần thiết? Vấn đề này xin để các học giả lịch sử Đảng, lịch sử quân đội nghiên cứu. Song có một điều cần nói, bè đảng Giang Thanh đã lợi dụng sự phê bình này của Mao Chủ tịch vào mưu đồ của chúng, đây là sự thật.