Chương 27 MAO TRẠCH ĐÔNG HỘI KIẾN VỚI NGUYÊN THỦ TƯỚNG ANH - EDWARD HEALTH
Mao Chủ tịch phá lệ, dùng đội nghi lễ quân đội để đưa tiễn Edward Health. Hai người nói với nhau rất nhiều chuyện vui. Health hỏi: "Tại sao lại treo ảnh Stalin?"
Qua sự kiện Lâm Bưu, tinh thần của Mao Chủ tịch bị giáng một đòn khá mạnh, năm 1972 Người bị ốm nặng, bị ngất vài lần, về sau lại mắc thêm bệnh tim khá nặng. Mao Chủ tịch già đi rất nhiều, tóc trắng đầy đầu, đi lại ngày càng khó khăn. Đến mùa xuân năm 1974, có thể nói, cơ thể Mao Chủ tịch "bệnh cũ chưa qua, bệnh mới đã đến".
Ban đầu, Chủ tịch chỉ có cảm giác nhìn cái gì cũng thấy mờ, đọc sách, viết tài liệu rất cực. Chúng ta đều biết, bao năm qua Mao Chủ tịch làm biết bao công việc: khởi thảo văn kiện, viết lời phê, lao động chân tay, đọc một lượng sách khổng lồ. Giờ đây, mắt của Chủ tịch không còn tinh tường, cơ bản là không thể tiếp tục đọc sách được nữa, điều này khiến Chủ tịch vô cùng phiền muộn và đau khổ.
Hội nghị đặc biệt của Liên hợp quốc khóa VI sắp đến ngày khai mạc, Mao Chủ tịch dự định nhân cơ hội này để nhân dân trên toàn thế giới hiểu về đất nước Trung Quốc, phá bỏ "bế quan toa cảng" để vươn ra thế giới. Bất chấp trong Đảng vẫn còn một số phần tử phản đối, Mao Chủ tịch vẫn cử Đặng Tiểu Bình dẫn đầu đoàn đại biểu Trung Quốc tham dự Đại hội đồng Liên hợp quốc. Vấn đề này được viết trong bức thư gửi cho Giang Thanh. Trong bức thư gửi cho Giang Thanh ngày 27 tháng 3, Mao Chủ tịch viết: "Cử đồng chí Tiểu Bình xuất ngoại là ý kiến của tôi, bà hãy thận trọng, không nên phản đối đề xuất của tôi."
Ngày 4 tháng 4, bài phát biểu của Đặng Tiểu Bình được Đại hội đồng Liên hợp quốc phê chuẩn.
Ngày 6 tháng 4, Đặng Tiểu Bình dẫn đầu đoàn đại biểu Trung Quốc tham dự Hội nghị Liên hợp quốc khóa VI, ngày 10 tháng 4 phát biểu trong hội nghị. Trong bài phát biểu, Đặng Tiểu Bình đưa ra thuyết "Phân chia ba thế giới", đồng thời nói rõ chính sách đối ngoại của Trung Quốc.
Đặng Tiểu Bình chỉ rõ: "Trung Quốc là một nước xã hội chủ nghĩa đang phát triển, Trung Quốc thuộc thế giới thứ ba. Trung Quốc cũng giống như các nước thuộc thế giới thứ ba khác, đã trải qua rất nhiều gian khổ, chúng tôi cùng có chung một nhiệm vụ, một mục tiêu. Chúng tôi cùng với các nước trong thế giới thứ ba kiên quyết đấu tranh chống lại chủ nghĩa đế quốc, chủ nghĩa bành trướng, chủ nghĩa thực dân, coi đây là nghĩa vụ quốc tế thiêng liêng của chính mình."
Bài phát biểu này của Đặng Tiểu Bình đã tạo nên nhiều luồng tư tưởng trái chiều và gây nhiều ảnh hưởng sâu sắc, khiến các nước trên thế giới biết đến Trung Quốc, đây cũng là sự chuẩn bị vươn ra thế giới của Trung Quốc.
Tháng 6 năm đó Mao Chủ tịch mời Edward Health - lãnh tụ của Đảng Bảo thủ nước Anh sang thăm Trung Quốc.
Khi Mao Chủ tịch tiếp kiến Edward Health, Chu Ân Lai và đại sứ quán Anh tại Trung Quốc cũng tham dự. Lúc đó, mặc dù Mao Chủ tịch không nhìn rõ diện mạo của Edward Health, song căn cứ vào lời giới thiệu, Chủ tịch cũng tìm hiểu được phần nào về con người này. Chủ tịch thân mật bắt tay những người tham dự hội kiến, hoan nghênh họ đến thăm Trung Quốc.
Cuộc tiếp kiến lần này của hai người như đôi bạn cũ lâu ngày gặp lại. Bởi vì, Edward Health không phải là nguyên thủ quốc gia, cũng không phải là người đứng đầu chính phủ, do đó lễ đón tiếp không có đội quân danh dự của ba quân binh chủng.
Mao Chủ tịch nói với Chu Ân Lai: "Khi khách ra về, dùng đội nghi lễ quân đội để tiễn Edward Health."
Sau này, Edward Health hồi tưởng lại, đợt tiếp kiến đó đã để lại cho ông ta ấn tượng khá sâu sắc, Edward Health nói: "Mao Chủ tịch tạo cho người tiếp xúc cảm giác ông là người rất vui ve, hiền hậu và dễ gần, thân thiết và bình dị."
Lúc bắt đầu nói chuyện, hai bên nói nhiều chuyện vui.
Mao Chủ tịch cười, hỏi: "Tôi nghĩ chính sách châu Âu của các ngài, để nước các ngài lớn mạnh, buộc kẻ thù của các ngài phải tiến quân sang Trung Quốc ở phía đông?"
"Không." Edward Health cười, nói: "Mục tiêu chính sách của chúng tôi không phải như vậy." Edward Health quay sang hỏi lại: "Tôi đến quảng trường Thiên An Môn, nhìn thấy ảnh của Stalin treo ở gần ảnh Karl Marx, Engels, Lenin, cảm thấy rất kỳ lạ. Ảnh của ba vị kia tôi có thể lý giải được, nhưng sao lại treo ảnh Stalin ở đây?"
Mao Chủ tịch trả lời: "Stalin là người cuối cùng của Liên Xô theo chủ nghĩa Marx chân chính, ảnh của Stalin treo ở đó chính là vì Stalin là một người Marxist."
Mao Chủ tịch kể cho khách nghe quá trình phản bội và chạy trốn của Lâm Bưu, Người nói: "Trước đây Lâm Bưu là cộng sự của tôi, không biết người Nga sai khiến Lâm Bưu những gì, đến nay mới biết Lâm Bưu đã bị người Nga thao túng. Người Nga từ trước đến nay luôn tìm mọi cách để khống chế chúng tôi." Nói đến đây Mao Chủ tịch dừng lại một chút, một cánh tay vung lên rồi chém mạnh xuống, nói tiếp: "Đây là điều họ không thể làm được!"
Họ còn nói nhiều chuyện khác, buổi tiếp kiến kéo dài hơn một giờ đồng hồ. Mao Chủ tịch đứng dậy tiễn khách, bắt tay tạm biệt!
Chu Ân Lai tiễn khách ra tận cổng, tôi mở cửa xe mời khách quý lên xe.
Xe từ từ chạy, Chu Ân Lai vẫn đứng đó giơ cao tay chào tạm biệt!