13. Phòng Joey Lương
Adam đứng lặng im quan sát, mắt anh nhìn quanh khắp phòng một lượt, hai lượt. Adam để khứu giác của mình vận động tối đa. Anh không nhìn thấy, không nghe thấy, không ngửi thấy bất kỳ dấu hiệu nào khác biệt cho một sự xuất hiện của con quái vật lông xám khổng lồ như Joey miêu tả cả. Adam đã hy vọng thứ mà Joey nói lưu lại một ít mùi, một ít lông lá, hoặc là bất kỳ dấu vết nào từ thân hình đồ sộ của nó. Nhưng không! Không gì cả!
"Thật sự... anh không biết tại sao anh có thể đi dưới nắng ư?" Rosie chừng như không thể kiềm chế mình hơn nữa.
"Tôi không biết!" Adam khẽ quay lại phía Rosie, nhẹ nhàng trả lời rồi lại hướng mắt nhìn quanh phòng.
"Anh không hề thắc mắc sao?" Rosie vẫn kiên nhẫn.
"Có!" Adam quay lại, khẽ cau mày, có vẻ, anh bắt đầu khó chịu. "Tôi nói rồi, tự tôi cũng đang phải đi tìm lời giải cho những điều của bản thân mà tôi không thể hiểu!"
"Hay... anh là một gì đấy khác!" Rosie e dè.
Joey xấn tới, thộp vào cánh tay Rosie đang bắt chéo trước bụng, hai bàn tay xoắn hẳn vào nhau, nghĩa là Rosie đang rất căng thẳng. Rồi, như tất thảy mọi lần, Joey buông ra ngay. Khe khẽ lắc đầu với cặp mắt nheo nheo, ý bảo Rosie không hỏi nữa.
"Anh có tìm thấy gì không?" Joey nói.
"Chưa!" Adam đã bắt đầu di chuyển về góc phòng.
"Hay... đó chỉ là ảo giác của chị Joey?" Rosie lại hỏi, tất cả đều quá hồ nghi.
"Không phải!" Joey gắt. "Chị biết mình đã nhìn thấy gì mà!"
Có tiếng chân - loạng choạng, nặng và đảo. Cả ba đồng loạt quay ra. Cánh cửa phòng bật mở. Jen Nguyễn từ ngoài bước nhanh vào. Bàn tay phải ôm chặt lấy cánh tay trái đang rỏ máu ròng ròng. Rosie và Joey hốt hoảng chạy lại, hỏi tíu tít đủ điều. Adam đứng lặng im nhìn, thoáng lo lắng, rồi thoáng bối rối khi bắt gặp cái nhìn của Jen.
"Có một con sói xám khổng lồ..." Jen nói, mặt cắt không chút máu, dường như vẫn còn rất bàng hoàng và kinh hãi, hướng thẳng cái nhìn về phía Adam. "Nó... nó đã tấn công em!"
Adam nhắm rịt mắt, hít thở. Chuyện gì đang xảy ra? Sói xám? Sói xám khổng lồ? Những tiếng sói tru. Rừng đen... Tất cả là gì? Tại sao lại xuất hiện ở đây? Tại sao lại tấn công Jen? Không phải những con sói ấy luôn xuất hiện khi Adam gặp nguy hiểm? Nếu muốn tấn công, lẽ ra bọn chúng đã có thừa cơ hội với Adam, nhưng không, rõ ràng, đấy là bạn, dẫu, chuyện ma cà rồng và sói - bất kỳ loài sói nào - cũng không thể kết giao theo kiểu ấy, nhưng rõ ràng chúng chưa từng muốn tổn hại Adam. Và, chắc chắn, trong số những dấu hiệu Adam từng thấy, thì cặp mắt sói là dấu hiệu rõ ràng nhất đến với anh, khiến anh tin rằng mình đã đi đúng hướng. Tại sao lại có chuyện này?
"Đi ngay đi, Adam!" Giọng David, rõ ràng là giọng David. "Rời khỏi đây ngay! Đấy là một cái bẫy!"
Adam mở bừng mắt, nhìn trừng trừng ra cửa nơi Jen vừa xuất hiện. Ba người bạn con người của Adam cũng đồng loạt nhìn theo. Ngoài ấy, đốm sáng vàng từ nhỏ rồi lớn dần, lớn dần và đột ngột chồm thẳng vào. Nắng. Lửa. Cơ thể Jennifer đang bốc cháy dữ dội. Cô quằn quại trong đau đớn, nhưng, tuyệt nhiên không có tiếng kêu la nào!