22. Nhà hát Apollo - London một góc châu Âu còn giữ nét nguy nga
Đêm xuống, những sụp đổ xung quanh không làm ảnh hưởng đến tòa nhà nguy nga, tráng lệ màu trắng cổ điển của Nhà hát Apollo - London. Không biết có phải là do trùng hợp hay không? Nhưng, trước khi cả châu Âu sụp đổ, đây là nơi đầu tiên xảy ra biến cố - một vụ sụp trần khó tin đã xảy ra vào năm 2013 làm một số người thương vong - nhưng khi cả châu Âu đổ nát, thì tòa nhà này lại là một trong số ít nơi vẫn kiên nguyên đứng vững, hoàn toàn chẳng bị sứt mẻ gì, thậm chí, chỉ một vết nứt cũng không. Những ma cà rồng trắng đạt đến ngưỡng tiên tri cho rằng, đây chính là một trong số những nơi mà Adam đã nhìn thấy dấu hiệu và thẳng tiến trên con đường tìm kiếm thân thế, gia đình mình. Họ đã tìm mọi cách khi thăm dò hai tòa nhà trước đó - cũng là những rạp hát mà Adam từng có cơ hội biểu diễn - nhưng không tìm thấy gì. Họ tin vào con số ba. Họ tin rằng, hay nói đúng hơn là họ đã rất hy vọng, có thể tìm thấy một cách nào đấy, một dấu hiệu để lại cho bọn họ, chứ không phải cho Adam, để họ có thể gọi anh trở về châu Âu một cách an toàn. Phải! Là một cách an toàn, chứ không thể cứ đơn giản kết nối đầu óc họ với anh mà gọi. Như thế, chẳng khác nào mời nhóm ma cà rồng đen chặn đường Adam. Không! Họ không thể! Phải có cách gì đấy khác chứ nhỉ?
Nhóm những ma cà rồng lão thành chăm chú quan sát xung quanh sân khấu, sau một thời gian khá vất vả họ lùng tìm dấu hiệu bên ngoài tòa nhà tới tận giữa đêm nhưng không thể tìm thấy gì khác biệt hay bất thường cả. Họ dấn vào trong với hy vọng dấu hiệu để lại cho Adam vẫn còn đấy. Vẫn chẳng tìm thấy gì. Thế nghĩa là họ đã hy vọng sai. Thế nghĩa là họ đang đi hoàn toàn lệch hướng. Họ cần phải tìm ra lời giải cho câu hỏi bằng cách nào đem được Adam về đây thật nhanh. Thời gian không cho phép họ chần chừ nữa rồi.
Một bô lão ma cà rồng trắng giơ bàn tay phải lên. Ông đứng lặng im nghe ngóng. Rồi, đồng loạt tất cả những ma cà rồng tiền bối đang ở bên trong nhà hát, ngay lập tức lao ra bên ngoài. Phía ngoài, những ma cà rồng hậu duệ cũng bắt đầu thủ thế. Họ biết, cái gì đang đến với mình.
Phụt một cái, Thoát Nguyên cùng Don Hồ xuất hiện, sau lưng là gã thủ lĩnh của bọn chúng - Samuel. Tất cả lặng im. Cả hai bên đều lặng im. Cả đêm đen cũng như nín thở trước sức căng này. Họ biết, chuyện gì sắp xảy ra. Cả hai bên đều biết kết thúc của đêm nay là gì. Tàn sát. Giết hại. Chiến đấu. Chết chóc... Tất cả đều chỉ phục vụ cho một yêu cầu biết rõ bên kia ắt phản đối.
Khi những ma cà rồng hậu duệ trắng cựa quậy đợi lệnh tấn công thì giọng của Samuel rền lên với sức nặng kinh hoàng dội xuống.
"Hãy dùng liên kết giống loài gọi Adam trở về, nếu không, đêm nay sẽ là đêm tận diệt của các ngươi!" Đó không phải yêu cầu, đó là mệnh lệnh.
"Nếu ngươi tin điều ấy có thể thực hiện được..." Tiền bối ma cà rồng trắng điềm tĩnh lên tiếng, "thì ngươi đã có thể tự mình làm, không cần đến bọn ta!"
Jack - tiền bối ma cà rồng trắng - nói hoàn toàn đúng. Dẫu không thừa nhận, nhưng dù sao, đen hay trắng cũng đều là ma cà rồng mà thôi. Nên, nếu nhóm trắng có thể kết nối suy nghĩ với Adam, thì hẳn nhiên nhóm đen cũng có thể. Adam đã đóng chặt đầu mình lại với đồng loại. Anh muốn làm một ma cà rồng trắng, không phải ma cà rồng tự do. Nhưng, bất kể ma cà rồng nào khi đã nghe nhắc đến cái tên Adam cũng đều biết, anh sẽ đuổi theo đến cùng sự thật về gia đình, về bản thân mình, chỉ khi nào tìm thấy sự thật, anh mới quay về. Và, khi Adam chưa chủ động làm điều ấy, thì không một quyền năng nào có thể kết nối với anh.
Nhưng Samuel không nghĩ vậy. Gã biết rằng, Adam dẫu không được thừa nhận, nhưng luôn luôn tìm cách đứng về phía ma cà rồng trắng - những kẻ hoang đường hy vọng về một trái tim không thể có cho những thân xác đã bán linh hồn cho quỷ dữ - điều ấy có nghĩa rằng, giữa Adam và nhóm trắng kia nhất thiết phải có một sự liên kết nào đấy, mà có thể, đến những ma cà rồng lãnh đạo như gã cũng không thể biết được. Bất chấp. Còn cơ hội nào để tìm thấy Adam, gã cũng sẽ làm. Gã biết nếu không thế, ngày tận diệt sẽ sớm đến thôi.
"Đã có rất nhiều chuyện xảy ra!" Samuel nói, vẻ nhún nhường đôi phần. "Có lẽ các ngươi cũng đã biết. Và, chắc chắn Adam đã sẵn sàng nghe lời gọi của các ngươi!"
"Cho dù là thế!" Jack nói, bước đến trước vài bước, tỏ rõ vẻ uy nghiêm và lạnh lùng của mình. "Bọn ta cũng không bao giờ làm. Bọn ta không bao giờ đẩy người thân của mình vào nguy hiểm!"
"Lão già ngu ngốc!" Samuel rít lên. "Chuyện thằng ranh ấy về đây gặp ta là cơ hội duy nhất cho lão và những đứa kia, những đứa mà lão gọi là người thân ấy sống!"
"Nếu thế, chúng ta sẽ chọn cái chết!" Jack nói, như một lời tuyên chiến.
Không thể đàm phán, không muốn thương lượng, cuộc chiến buộc phải nổ ra. Đó là cuộc chiến sống còn của một bên cầm cự với hy vọng duy trì đội nhóm đợi ngày tập hợp lại đại gia đình của phía những ma cà rồng trắng bám trụ lại châu Âu và một bên ma cà rồng đen với ham muốn triệt tiêu đối thủ, cũng như đòi hỏi sự phục tùng cống nạp Adam từ phía gã thủ lĩnh nhóm đen Samuel. Mọi quyền năng được dụng hết sức làm rúng động cả khu vực.
Nếu con người có mặt ở đây, hẳn, họ sẽ hoảng loạn lắm. Bởi, nỗi rúng động này giống hệt với 14 năm trước đây - đúng vào ngày châu Âu sụp đổ. Thật không thể tin, cùng một lý do thôi, nhóm ma cà rồng đen có thể liên tiếp tạo ra những cơn kinh động ghê người này, bất chấp hậu quả xảy ra. Lòng tham quả thật khủng khiếp. Đừng nói, lòng tham con người là không đáy. Vì, còn có những con người không bao giờ thỏa mãn lòng tham của mình bằng cách giết hại chủng loài khác. Nhưng, lòng tham của một nửa ma cà rồng thì thừa sức làm thế.
Cuộc chiến trắng - đen kéo dài từ tận giữa đêm đến ba giờ sáng - giờ thiêng của những linh hồn vất vưởng sau khoảng thời gian cửa địa ngục mở. Cả hai phía đều nhiều nôn nóng. Phía đen nôn nóng thắng, kết thúc sớm trận chiến mang tiếng đem Adam trở về, nhưng thực chất là một cuộc thanh trừng dạng rộng, hòng chiếm toàn bộ phạm vi sống của chủng loài này. Phía trắng nôn nóng kết thúc trong phạm vi ít thương vong nhất và có thể mau chóng rời đi, mặt trời đã dọa ló dạng rồi.
Một ma cà rồng trắng hậu duệ khi chứng kiến cảnh đồng loại của mình bị sát hại bởi quyền năng giết chóc - thứ quyền năng tuy có thể nói là mạnh nhất trong tất cả những quyền năng đang tồn tại, nhưng luôn bị liệt vào hàng ghê tởm vì khi đã phát ra, thì ngay cả linh hồn của cái thân xác ấy cũng bị tiêu hủy theo, dẫu nó đang ở một thế giới khác đi chăng nữa - và không giữ nổi bình tĩnh. Tại sao chứ? Tại sao lại vì một gã chẳng biết thật là ai, một gã chưa từng đứng cạnh họ trong một cuộc chiến nào, một gã đã đến chục lần bị nhóm trắng từ chối... mà phải hy sinh đồng loại, người thân của mình? Không cam!
Chàng ma cà rồng trắng trẻ nọ thâu đòn, lùi về một góc, vận toàn bộ khả năng tập trung của mình, bắt kết nối suy nghĩ với Adam. Đó là hành động ngu si, bởi, những ma cà rồng tiền bối nhất thiết phải bảo vệ Adam, cho dù, cách bảo vệ ấy là phải giết một con cháu của mình. Có những sự thật, nếu công bố thì chỉ là nguy cơ tổn hại lớn hơn. Thân thế của Adam không hẳn là số không với tất cả mọi ma cà rồng. Hẳn nhiên rồi, vì đám ma cà rồng đen biết nên mới săn lùng anh ráo riết đến thế, suốt chừng ấy năm. Nhưng để tiết lộ ra, có lẽ, sụp đổ châu Âu chưa phải là sự vụ rúng động nhất. Khi sự thật ấy bị phơi bày theo chiều hướng tiêu cực nhất có thể - nghĩa là Adam chọn nhóm đen thay vì cứ đinh ninh chọn nhóm trắng như anh từng tưởng anh muốn - thì, thế giới loài người ắt diệt vong.
Những tiền bối ma cà rồng trắng không sợ chết, không sợ phải sống những ngày tháng trốn chui nhủi dưới sự săn lùng của nhóm đen. Với họ, khi đã phát ra lời nguyền không giết chóc, không săn mồi uống máu để hướng đến một trái tim, để lấy lại linh hồn bị nguyền rủa bởi thế giới bóng đêm, họ đã biết rằng, có lúc nào đấy, họ sẽ chấp nhận hy sinh. Thà chết còn hơn phải khuất phục. Thà chết còn hơn phải phá vỡ lời nguyền. Họ cần gặp Adam - đó là sự thật. Nhưng, họ phải gặp anh ở đúng thời điểm, khi có thể tường tận nói cho anh nghe rõ ràng mọi sự và thuyết phục anh đứng về phía họ, chứ không phải trong cảnh hỗn loạn này. Họ đang yếm thế. Adam xuất hiện, nguy cơ anh không hiểu vấn đề và chọn nhầm phe là quá lớn. Đấy là sự sụp đổ của loài người! Không! Không thể để chuyện ấy xảy ra.
Jack cũng ngay lập tức thâu đòn, lao nhanh đến chỗ chàng ma cà rồng vừa trưởng thành nọ, chụp tay vào vai chàng, lay mạnh.
"Đừng! Con trai! Không được!" Jack cho cậu chàng một cơ hội, cũng là cho chính lương tâm ông một cơ hội. Không thể chỉ vì một hành động bột phát mà giết cậu bé ngay.
Nhưng, sự căm phẫn vì không thật sự hiểu vấn đề, đổ mọi tội lỗi, trách nhiệm về phía Adam đã khiến chàng thanh niên nọ không đoái hoài gì đến lời cảnh báo của Jack. Cậu vẫn cương quyết gọi Adam - bằng những hình ảnh đau thương cậu vừa chứng kiến và đinh ninh là tội vạ của Adam.
Jack rú lên một tiếng. Ông đau đớn thật sự khi đưa ra quyết định rất nhanh. Chậm, nghĩa là tự sát, nghĩa là dấn cả tộc trắng vào nguy hiểm. Không! Có đau đớn mấy, Jack cũng đành mà thôi.
Jack cuộn bàn tay lại, nâng thân hình cậu ma cà rồng lên cao - đủ để hứng ánh nắng đầu tiên đang rót xuống, và, chàng trai bốc cháy dữ dội trong đau đớn.