Chương 11:
Khi Dan mở mắt sau một giấc ngủ ngắn, chiếc Yugo đậu dưới một cái cây trên đỉnh một ngọn đồi. Phía dưới chúng là một cái sân nơi một nhóm người chơi bóng đá.
Nó nhấn cái lưỡi của mình lên vòm miệng. Đầu lưỡi vẫn còn nhứt nhối, nhưng phần sưng đã xẹp xuống. “Ốiiii…”
“Chúng ta ở đâu vậy?” Amy lảo đảo.
“Trạm nghỉ trưa,” Nellie nói. “Ngay bên ngoài Pretoria. Có một cửa hàng đồ ăn trên đường. Chị tính là chúng ta sẽ giấu chiếc xe ở đây phòng trường hợp bạn của chúng ta đến tìm.”
“Ừm, các chị?” Dan nói, nhìn qua Amy. “Đó là điều em nghĩ à?”
Amy xoay lại. Một chiếc xe tải nhỏ màu tím nặng nề kéo lê đám lông trắng đang ì ạch trên đường tiến về phía chúng.
“Tại sao cái đó ở đây?” Amy nói. “Nó thuộc về những nông dân mà chuồng gà của họ đã bị chiếc Hummer phá hủy.”
“Trừ khi những gã Hummer cướp nó!” Dan nói.
“Thôi nào!” Nellie nhảy vào chiếc Yugo và vặn khóa. Chiếc xe nổ khục khặt và kêu vù vù. Cô nàng cố gắng lại lần nữa và nó chết máy. “Chạy!” Amy nói.
Chúng chạy nhanh xuống sân bóng. Các cầu thủ dừng lại, nhìn chằm chằm chúng bối rối. Ngoài sân, ngọn đồi trải dài đến một rừng cây rậm rạp. Sẽ dễ dàng bị lạc ở đó.
Amy trèo lên, theo ngay phía sau Nellie. Nhưng khi chúng lên đến đỉnh, Dan không ở với chúng.
“Cái quái –” Nellie nói.
Dan đang nói chuyện với một trong những cầu thủ, chỉ về phía chiếc xe tải. Người đàn ông đang chăm chú gật đầu khi những người khác tập trung quanh họ.
“Dan!” Amy bắt đầu gọi, nhưng Nellie đặt bàn tay lên miệng con bé.
Một lát sau, Dan lỉnh lên đồi. “Di chuyển!” nó nói. “Chúng ta cần trốn!”
“Em đã làm gì?” Amy rít lên.
“Chạy ngay, nói chuyện sau.” Dan chạy vụt qua chúng tiến vào rừng, tìm kiếm một con đường theo đỉnh đồi. Khi sân bóng xuất hiện lại trong tầm nhìn, nó chúi nhanh xuống sau một bụi cây rậm rạp. “Chúng ta sẽ đợi,” nó nói. “Nếu mọi thứ xảy ra đúng, sẽ có một trận chiến lớn ở dưới đó. Chúng ta sẽ vòng lại xe và thử lần nữa.”
Amy và Nellie quỳ xuống hai bên cạnh nó. Trên sân bóng, đội bóng đá đã vây xung quanh năm người mặc mấy chiếc áo choàng châu Phi phức tạp, màu mè và những chiếc mũ lông ngớ ngẩn. Chỉ một gã, người xem ra là đội trưởng của các cầu thủ, đang chỉ trỏ giận dữ.
Trong một lúc, những kẻ đuổi theo Amy và Dan lột áo choàng của chúng ra. Tên lực lưỡng nhất là kẻ đầu tiên cởi bỏ cái mũ của hắn.
Cái đầu được cắt ngắn theo kiểu bàn chải tua tủa của Eisenhower Holt bị nhận ra ngay lập tức. Cũng như con chó pitbull nhiễu dãi đang nhảy quanh đường biên.
“Nhà Holt?” Dan nói.
Amy tóm cánh tay Dan. “Đó là quần áo chúng đã mặc khi chị thấy chúng núp dưới chiếc Hummer. Đó là ý tưởng cải trang của chúng. Em đã nói với các cầu thủ điều gì vậy?”
“Sự thật, đại loại thế,” Dan đáp. “Rằng những người trong chiếc xe tải là một nhóm người xấu đuổi theo những đứa trẻ vô tội. Bây giờ, đi nào, sẵn sàng để di chuyển.”
Amy liếc nhìn qua bên trái nó, theo đường đi chúng sẽ cần lấy chiếc xe. Ít nhất năm mươi mét, chúng hoàn toàn sẽ bị lộ.
Phía dưới, Eisenhower đang la hét vào một trong những cầu thủ. Đẩy ông ta. Nhưng Hamilton ở ngoài cuộc chơi, đang chải tóc với một chiếc gương tay. Chải chuốc.
Ánh phản chiếu của mặt trời lấp lánh từ gương của Ham. Dan lùi lại, lấy tay che mặt. “Thằng khùng.”
Ánh sáng rơi vào Nellie. “Ối! Ồ, cảm ơn rất nhiều. Cùng ra khỏi đây nào.”
“Đợi đã,” Amy nói. “Chị nghĩ cậu ta đang cố ý.”
Dan bắt đầu sững lại. “Chao ôi. Đợi đã, Nellie. Cậu ta đang gửi một tin nhắn!”
“Một gì?” Nellie nói.
“Tít-tít-tít, tè-tè-tè, tít-tít-tít,” Dan lẩm bẩm.
“Mã Morse dấu hiệu nguy hiểm tiêu chuẩn. Hamilton đang gửi mã Morse! Điều này, giống như, rất Chiến tranh Thế giới Thứ Hai!”
Nó lấy tấm thẻ Shaka trong túi ra và đưa cho Amy. “Giơ cái này lên. Cố gắng hết sức nhận tin nhắn gương. Em sẽ viết ra những ký tự.”
“Em biết mã Morse?” Nellie hỏi.
“Thường thôi,” Dan đáp.
Trước khi Dan lôi một cây bút chì và vỏ bọc kẹo ra, những tia sáng đã dừng lại. Nhưng chúng bắt đầu lại khi Amy giơ tấm thẻ lên.
Dan thì thầm khi nó viết: “Tè-tè-tít… tè-tè-tè… tè-tít… tè-tè-tè… tít-tè-tè… tè-tít-tít-tít… tít… tít-tè-tè… tít-tè… tít-tè-tít… tít…”
Hamilton bất ngờ nhét tấm gương vào túi và chạy ra sân. Những cầu thủ châu Phi đang trêu chọc nó bằng một sự kết hợp giữa tiếng Anh và một số ngôn ngữ khác.
“Nó nói gì thế?” Amy hỏi.
Dan đưa ra thứ nó đã viết:
39clues_7_(01).jpg
Dan đọc những chữ cái. “‘Gon ow be ware’?” nó nói.
“Ừm, chị chỉ là một au pair ngu ngốc, Nellie nói, “nhưng sẽ không thế, Go now. Beware (Đi ngay. Cẩn thận) à?”
RRROMMM … CHCK! CHCK-CHCK-CHCK.
Amy tìm kiếm tiếng động.
Ở trên đỉnh đồi, khoảng hai mươi mét xa hơn và ra khỏi tầm mắt của khu rừng chiếc xe Yugo vàng đã kéo đến một điểm dừng tả tơi trong rừng trống. Cửa sổ bên tài xế nhem nhuốc bụi bẩn.
Một chiếc giày da hai màu bóng loáng xuất hiện từ chiếc xe đầu tiên, dựng đứng trên mặt đất, kèm theo bởi một cái quần vải lanh màu kem.
“Chào mừng, cháu gái và cháu trai thân yêu của ta,” Alistair Oh nói.