Chương 11 CHINH PHỤC BÁ LINH
Lịch sử bất cứ phong trào cách mạng
nào chinh phục thủ đô bao giờ cũng
là một đoạn đấu tranh mang tính chất đặc biệt.
Thủ đô có giá trị riêng nó. Nó là trung tâm của tất cả
sức mạnh chính trị, kinh tế, văn hóa cho
xứ sở. Từ trung tâm ấy tỏa ra chiếu
khắp các tỉnh và làng xã thôn xóm.
JOSEPH GOEBBELS
Bá Linh không giống như Paris đối với nước Pháp để giữ vai trò quan trọng bực nhất hay để làm cho nước Đức tân tiến. Nhưng người ta khó hình dung Đức quốc nếu thiếu Bá Linh.
Phong trào Quốc xã không khởi lên từ Bá Linh mà từ Munich rồi lan xuống miền nam đã,sau trở ngược lên phía bắc, cuối cùng mới xâm nhập Bá Linh. Nó bắt đầu chính phục Bá Linh bằng một cú ‘‘putsch’’ đã hoàn toàn thất bại. Bá Linh lúc ấy nằm trong tay thao túng cộng sản, không một cơ sở nào của phong trào quốc xã nhen nhúm lên mà không bị lực lượng vũ trang tìm cách khủng bố, đánh vùi đánh dập.
Đảng giao phó sứ mạng chính phục Bá Linh giữa thời kỳ phong trào quốc xã ở Bá Linh đen tối nhất, nội bộ lục đục trong khi phe thù nghịch khoẻ gấp ba gấp bốn.
Vũ khí đấu tranh Goebels mang tới đây vỏn vẹn chỉ cái miệng lưởi hùng biệu, tuyên truyền.
Báo chí Bo Thái đã đón Goebbels hang một càu mai mỉa:‘‘Cái ông Goebbels nào đó mang chân thọt đến và đang thở ra những khẩu hiệu truyền thống.’’
Buổi họp triệu tập, lên hàng ghế thưa thót, ngồi đứng vô trật tự. Phòng họp tồi tàn, mù khói thuốc lá. Quỹ đảng rỗng không. Phân bộ Bá Linh còn nợ nần như lòng lươn.
Goebbels tuyên bố: ‘‘Chúng ta bắt đầu lại bằng con số không’’.
Một trong những công tác hàng đầu là gây và điều chỉnh tài chính đảng để có thể cung cấp phương tiện đều đặn cho sinh hoạt đảng.
Goebbels vững tin ở tài ăn nói của mình có thể vượt hết mọi nỗi khó khăn. Phong trào cách mạng nổi dậy nhờ miệng nói chứ không phải do văn viết. (Les mouvements révolutionnaires ne sont pas le fait de grands écrivains, mais de grands orateurs).
Lần triệu tập thứ hai, có 600 người đến dự ở công viên Viktoria khu Wilmersdorf. Sau khi nghe Goebbels nói, tất cả đều kẻ ít người nhiều bỏ tiền vào quỹ đảng. Hôm ấy Goebbel thu được 1500 đồng mã khắc.
Goebbels nhận xét về Bá Linh ra sao? Ông viết:
‘‘ Người ta chỉ thật sự hiểu rõ Bá Linh sau khi đã sống ở đây ba bốn năm, sau khi đã lăn lộn vào với khía cạn tối tăm bí hiểm của cái thủ đô lạ lùng này. Bá Linh là một thành thị có tâm linh uyển chuyển phi thường. Náo động hùng mạnh, siêng năng và can trường, lý luận nhiều hơn tình cảm, nghiêm túc chứ không đùa giỡng. Người Bá Linh ưa làm việc nhưng nói đến vui thú, họ cũng chẳng kém. Họ có thể để hết tâm trí say mê vào một việc, tuy nhiên họ không hề cuồng tín nhất là đối với chính trị. Mỗi ngày, các máy in ‘‘Rô ta ti vơ’’ khạc ra cả triệu tờ báo chứa đầy chất độc của tư tưởng quốc tế. Bá Linh bị lôi cuốn, co kéo bởi hàng trăm lực lượng bóng tối. Thật khó lng tìm ra một điểm tựa vững vàng cũng như thiết lập được một c sở tinh thần vững chắc.
Đường phố là sức phát triển không ngừng của Bá Linh cho nên phong trào chính trị ở đây có tính chất khác hẳn phong trào chính trị ở đây có tính chất khác hẳn phong trào chính trị các tỉnh. Cả mấy chục năm nay, nhân danh chính trị Đức, người ta đã đánh nhau đẫm máu tại Bá Linh mà không biết sử dụng ‘‘cùi chỏ’’, ‘‘ nắm đấm’’ là bị bóp chết liền
Bá linh cần cảm giác như cá cần nước. Toàn thể đô thị hầu như lúc nào cũng có thể sôi động với cảm giác, tuyên truyền chính trị mà không khai thác mặt này thì kể như là thất bại
Tất cả mọi khủng hoảng của đảng phái Đức đều bắt nguồn từ Bá Linh, điều này cũng dễ giải thích vì Bá Linh luôn luôn xét đoán chính trị qua lý trí không bằng trái tim. Nhưng lý trí lại chịu quá nhiều cám dỗ của tư tưởng mà lý luận đã làm cho hấp dẫn thành thử rút cục trái tim vẫn là chính vì nó chỉ theo một nhịp đập. Bí quyết của công tác chinh phục Bá Linh là vậy.
Chúng ta đã biết bí quyết đó hơi muộn nên phải chịu những thể nghiệm đắng cay’’.
Việc khó khăn nhất trong những tuần lễ đầu là làm sao cho lực lượng S.A. biến thành một thứ lính chính trị (solda politique). Hên cho Goebbels, đảng cộng sản, thế lực Do Thái tỏ vẻ khinh thường. Họ cười cợt, chế riễu thằng thọt cầu bơ cầu bất.
Tám tháng sau, đảng đã có cán bộ khả năng đấu tranh vững, số người gia nhập tăng, nội bộ ổn định và đã đủ sức đối phó với bên ngoài. Goebbels không còn là tên vô danh tiểu tốt nữa. Báo chí đối phương la ó chửi rủa, vu khống, lực lượng đối phương khủng bố đập phá trụ sở. Goebbels tỏ ra lạc quan vì những khủng bố và công kích đó, như thế chứng tỏ Quốc Xã đã dành được đất đứng ở đây rồi. Kẻ thù nghịch hết cười, hết chế riễu (Fini de rire pour l’ennemi).
Đảng rời bỏ trụ sở tồi tàn đường Postamer Strasse qua trụ sở mới đường Lutsow Strasse.
S.A. ra quân bằng một meeting to tát lại khu Spandau. 500 người cộng sản kéo tới phá. Xung đột xảy ra, máu chan hòa đường phố. Số bị thương cả hai bên đều nặng.
Hôm sau, báo chí cộng sản nhất loạt đánh lớn: bọn Quốc Xã đã tổ chức để tắm máu ở Spandau, đe dọa cách mạng thợ thuyền. Hãy bắt chúng phải trả một giá rất đắt.
Không lùi, Quốc Xã còn dấn luôn bước nữa, dán áp phích sẽ họp đại hội tại Salles Pharus, nơi mà từ trước đến giờ đảng phái coi như cấm địa của cộng sản.
Đúng ngày hẹn, đoàn xe Quốc Xã kéo đến, các đầu đường, đội vũ trang cộng sản chờ sẵn. Trong nhà hội Salles Pharus đầy người huyên náo. Nhiều tiếng hô vọng ra.
- Bọn chó khát máu, bọn ám hại thợ thuyền!
Hai mươi người vừa S.A. vừa S.S. sắp hàng rẽ đám đông tiến lên diễn đài, mặc đồng phục đeo băng tay, mở lối cho Goebbels. Đồng thời, một số đoàn viên S.A. khác đứng bao vây chung quanh, một số khác nữa tản mạn vào đám đông sẵn sàng chờ cộng sản tấn công.
Goebbels viết trong nhật ký kể lại vụ này:
‘‘Cộng sản đã áp dụng một chiến thuật sai lầm, họ phân tán mỏng quá trong khi lực lượng tập trung chỉ đủ nằm gọn phía cuối phòng, thành thử họ không có hẳn một mũi dùi mạnh để đánh phá’’.
Cộng sản la ó để phá buổi hội không cho Quốc Xã nói chi hết. Quốc Xã đành ra tay trước với danh nghĩa lập lại trật tự.
Bàn ghế bị bẻ gẩy hết chân, chai, gạch ném loạn xạ. Cộng sản đánh rất hăng nhưng thiếu phương pháp quân sự nên hỗn loạn. Khi phải đương đầu với lực lượng đa số là cựu quân nhân, họ không cầm cự nổi, cuối cùng cộng sản bị đẩy lùi toàn bộ khỏi phòng hội.
Toàn hội trương màu đỏ.
Goebells đứng lên diễn thuyết.
Báo chí Bá Linh một lần nữa lại công kích bọn Quốc Xã sát nhân.
Tờ Berliner Morgen Poss thuật lại tường tận từng giờ từng phút vụ xung đột.
Tờ Die Welt am Abend viết: ‘‘ Lũ Quốc Xã dỡ trò khiêu khích’’.
Tờ Rote Fahne viết:‘‘ Quốc Xã tấn công giới thợ thuyền’’.
Đảnh cộng sản dán áp phích khắp đường phố ‘‘Giai cấp công nhân hãy đoàn kết chống bọn sát nhân phát xít’’.
Kể từ đấy, cộng sản gặp S.A. hay S.S. đâu là đánh đấy, ngược lại S.S và S.A. cũng kiếm lùng ngày đêm C.S để đập. Đấu tranh bạo lực giữa đôi bên không thể nào dập tắt được nữa cho đến ngày một mất một còn.
Goebbels bào chữa cho Quốc Xã:
‘‘ Trên đường đi của phong trào Quốc xã có nhiều vết máu, máu đổ không phải lỗi ở một mình Quốc Xã mà chính là tổ chức mác xít chủ trương đem khủng bố thành nguyên tắc chính trị, những người mác xít đã áp dụng nó cả mấy chục năm rồi.
‘‘ Bọn Mác Xít căm hận Quốc Xã đã đánh thẳng vào thành trì của họ là tổ chức quần chúng. Bọn Mác xít vẫn nghĩ số đông thuộc về họ, các đảng phái khác chỉ nên lui về nghị hội. Thế mà Quốc Xã dám trực tiếp hiệu triệu quần chúng, nói tiếng nói của quần chúng, đấu tranh cho nhu yếu chính trị số đông, tạo thành mối nguy lớn cho chủ nghĩa mác xít. Điều này không thể nào tha thứ.
‘‘ Một số đảng tư sản muốn sống chung với chủ nghĩa mác xít mà không nghĩ rằng lý do duy nhất khiến cho đảng cộng sản bằng lòng sống chung cốt để rảnh tay phát triển đảng đợi thời cơ thận tiện sẽ nuốt trôi hết. Phong trào Quốc Xã nhất định không chấp nhận thứ thỏa hiệp quê quật này nên quyết liệt tuyên chiến với chủ nghĩa mác xít. Mục tiêu Quốc Xã tiến tới là chinh phục đường phố, qua đường phố để tranh thủ quần chúng. Có quần chúng Quốc Xã sẽ bước thẳng vào chính quyền. Máu được coi như loại si măng tốt xây nền móng cho sự nghiệp Quốc Xã.
Goebbels cho xuất bản tờ báo hàng tuần lấy tên ‘‘Der Angriff ‘’ (Tấn công - Attaque) dưới ‘‘manchette » ghi bằng chữ: ‘‘Để những kẻ bị áp bức chống lại bọn bóc lột’’ (Pour les opprimés contre les exploiteurs).
Tờ ‘‘Tấn công’’ ra đời rất rầm rộ. Quốc Xã trải qua hai năm đấu tranh trên khắp mặt nay đã thành một lực lượng chính trị quan trọng của thủ đô Bá Linh. Khắp nơi dân chúng nghe những bài hát Quốc xã vang dậy.
‘’Rassemblons-nous autour du drapeau.
Tel un rempart de héros germaniques
Trompetles, sonnez l’assaut.
Allemands du Reich, répondez à l’appel
Interdit le Parti de Berlin
Ils veulent la guerre, nous la leur ferons
Et nous briserons la terreur rouge
Nous secouerons les assises de sa puissance
Jusqu’à ce que les trônes juifs vacillent
Et nous irons alors vous porter nos compliments
A notre manière’’.