← Quay lại trang sách

Chương 15 ĐÊM THANH TRỪNG ĐẪM MÁU

So far from Fear

So close to death

Hail to you! S.A.

JOSEPH GOEBELS

Vào chính quyền dễ dàng.

Ở chính quyền, Hitler phải đương đầu với 6 vấn đề khó khăn.

1) Ngăn ngừa một cuộc cách mạng thứ hai

2) E) hòa giải mâu thuẫn xung đột giữa lực lượng S.A với quân đội.

3) tái thiết kinh tế và tìm việc cho 6 triệu người thất nghiệp.

4) bí mật tái vũ trang Đức quốc

5) tranh đấu trên ngoại giao để hủy bỏ những điều khoản trước giảm binh lực Đức của hòa ước Versaille.

6) Tìm người kế vị thống chế Hindenburg khi ông này nằm xuống.

Nhưng vấn đề tê nhị và khó khăn nhất là vấn đề xung đột S.A. Quân đội vì nó là đầu mối của một cuộc cách mạng thứ hai.

Rohm rất quyết liệt với ý định làm cuộc cách mạng thứ hai. Tại sao? Vì Quốc xã đã tiêu diệt xong tả phái nhưng hữu phái vẫn còn, bọn doanh nghiệp,tài phiệt, quí tộc, địa chủ, bọn tướng lãnh Phổ vẫn làm chủ quân đội và dân chúng Đức.

Rohm cho rằng giai đoạn cách mạng Quốc gia đã xong rồi bây giờ đến giai đoạn cách mạng xã hội cho nó vẹn toàn ý nghĩa Quốc xã.

Trước khi Hitler làm Thủ tướng, lực lượng S.A có 500.000 người sau một năm ở chính quyền, lực lượng SA vượt lên số hai triệu người đặt dưới quyền tư lệnh của Rohm. A số đoàn viên S.A thuộc thành phần tiểu tư sản bị bần cùng hóa bởi chiến tranh nên thâm tâm họ ghét cay ghét đắng giai cấp thống trị mũ cao áo dài sống phè phỡn.

Rohm là con người say mê với lý tưởng, không biết âm mưu kém thủ đoạn trái ngược hẳn với Hitler, tuy cuồng tín nhưng lại là một người chính trị dễ quay chiều (versatile) và quỷ quyệt.

Vào ngày 6 tháng 1933, hàng ngũ S.A bỗng sôi lên, không khí đòi hỏi đẩy mạnh cách mạng. Rohm tuyên bố:

‘‘ Chúng ta đã chiến thắng một đoạn đường của cách mạng. Lực lượng S.A từng gánh phần trách nhiệm lớn lao trong quá trình đấu tranh sẽ không để cho cách mạng chỉ đi nửa đường hoặc bị phản bội. Nếu bọn người ‘‘phi lít tanh’’ bảo rằng cách mạng dân tộc đã kéo dài quá lâu thì bây giờ chính là lúc thuận lợi nhất để chấm dứt cách mạng dân tộc đó để chuyển sang cách mạng xã hội. Chúng ta sẽ tiếp tục chiến đấu bên cạnh họ, hoặc chúng ta sẽ chiến đấu không có họ, nếu cần chúng ta sẽ chống lại họ. Chúng ta là những con người bảo vệ cứng rắn cho cách mạng được thực hiện toàn bộ.

Hiện tại chỉ có một số người bước vào chính quyền đã quên hết lý tưởng cách mạng. Chúng ta quyết không nhân nhượng để cho bọn chúng dở trò phản động.’’

Lời lẽ củ Rohm làm rung động tình hình chính trị nước Đức. Rohm hoàn toàn đi ngược lại chủ trương đường lối Hitler. Theo Hitler thì tất cả khẩu hiệu xã hội của Quốc xã đưa ra chẳng qua chỉ là tuyên truyền tranh thủ quần chúng đưa ông tới quyền hành thôi.

Ngày nay quyền binh nắm trong tay rồi thì khẩu hiệu với phương châm xã hội đâu phải vấn đề quan trọng. Hitler cần có thời gian củng cố địa vị, củng cố xứ sở.

Hữu phái, quân đội, giới kinh doanh tư bản, Tổng thống là những người bạn chớ làm họ sợ hãi lo âu. Nếu đẩy cách mạng đi xa hơn nữa, nước Đức tránh sao khỏi đổ vỡ và chế độ Quốc xã cũng tiêu luôn. Quyết không thể có cuộc cách mạng thứ hai được.

Hitler liền triệu tập cấp chỉ huy S.A. S.S, đến gặp mình vào ngày 1 tháng 7 để cảnh cáo họ: ‘‘Đức quốc cần gì lúc này?Cần trật tự! Tôi sẽ không tha thứ bất cứ ai gây xáo trộn dưới danh nghĩa cách mạng thứ hai’’.

Ông nhắc lại nó trong buổi họp các Tỉnh trưởng:

‘‘ Cách mạng không phải là công việc thường trực mà cũng chẳng nên biến nó thành thường trực Dòng thác lũ cách mạng cần khơi thành con sông tiến hóa ''

(The revolution is not a permanent state of affairs and it must not be allowed to develop into such a state. The stream of revolution released must he guided into (he safe channel of evolution).

‘‘Chúng ta không sa thải một nhà doanh nghiệp nếu người ấy giỏi kinh doanh nhưng không phải là đảng viên Quốc Xã để thay bằng một đảng viên Quốc xã không có chút khả năng doanh thương nào.

‘‘Lịch sử sẽ không phán xét chúng ta qua sự kiện chúng ta đã bỏ tù bao nhiêu kinh tế gia mà phán xét qua sự kiện chúng ta đã làm tốt đẹp bao nhiêu cho nền kinh tế.

‘‘ Chương trình và kế hoạch vạch ra không có nghĩa là bắt buộc chúng ta phải thành lũ điên, cái gì mình cũng đem ra đảo ngược lại. Chương trình kế hoạch cho chúng la một dòng tư tưởng có trước có sau, thực hiện khôn khéo và thận trọng. Trong chương trình kế hoạch dài hạn, quyền lực chính trị của chúng ta càng ổn định thì chúng ta càng thành công với việc xây dựng nền tảng kinh tế’’.

Chứng minh vào thực tế, Hitler mới bổ nhiệm bác sĩ Karl Schmitt một nhà doanh nghiệp vào chức vị tổng trưởng kinh tế thay Hugenberg, đưa ông vua đúc súng Krupp von Bohlen làm chủ tịch kế hoạch kỹ nghệ, Thyssen vào kế hoạch ngoại thương và cho giải tán nghiệp đoàn tiểu thương.

Hành động của Hitler như gáo nước lạnh tát vào mặt Röhm. Mối bất hòa cũ được khơi trở lại. Trước kia, ý kiến về vai trò S.A. đã gây cãi cọ nhiều lần giữa Röhm và Hitler. Ngay từ ngày mới thành lập, Hitler muốn đoàn xung phong S.A. phải là một lực lượng chính trị chứ không là lực lượng quân sự, đoàn S.A. có nhiệm vụ cung cấp bạo lực và khủng bố cho đảng tiến vào chính quyền.

Röhm lại muốn đoàn S.A. không những là xương sống của đảng mà còn là cái nhân của quân đội cách mạng, nó giống như quân của Napoléon sau cách mạng Pháp. Röhm không mấy ưa các tướng lãnh phản động Phổ (the reactionary Prussian generals) kênh kiệu. Röhm vẫn gọi họ bằng lũ ngoan cố. Röhm hy vọng S.A. sẽ thay thế quân đội để nước Đức có một quân đội mới.

Hitler nhìn sáng nước hơn Röhm, ông thấy nếu không có sự ủng hộ hoặc ít nhất cũng là sự chấp nhận từ phía tướng lãnh quân đội thì chắc chắn ông khó lòng nhảy vào chính quyền. Ngày mai đây, vị Thống chế già 86 tuổi chết thì thế tất phái có một tướng lãnh mới đủ khả năng xây dựng quân đội trong thời gian ngắn cho Đức. quốc, S.A. rất tốt cho đấu tranh làm chủ đường phố, nhưng S.A. không thế trở thành quân đội theo đúng nghĩa của nó vì dù sao S.A. vẫn mang tính chất ô hợp.

Röhm từ trước chí sau vẫn một mực không chịu ý kiến của Hitler. Lần này tin tưởng vào hai triệu người dưới trướng, Röhm ra mặt chống Hitler bảo rằng nếu vậy thì S.A. hết lý do tồn tại. Lắm lúc giận dữ Röhm chỉ trích Hitler đã phản bội anh em S. A.

Ngại Röhm ra tay trước, Hitler một mặt bảo Diels thu thập lực lượng S.S. chuẩn bị đối phó trong trường hợp Röhm làm dữ. Mặt khác, Hitler tìm cách vuốt ve Röhm, ông gửi cho Röhm lá thư lời lẽ hết sức khiêm tốn và thân mậl. Căn cứ vào đạo luật thống nhất đảng với chính quyền. Hitler mời Röhm dự nội các với chức vụ Tham mưu trưởng S. A. chính thức của chính phủ.

Tưỏng Röhm sẽ vui, ai ngờ Röhm đưa đề nghị thẳng cho nội các yêu cầu chấp thuận lực lượng S.A. trên căn bản một quân đội tương lai của Đức quốc. Điều Röhm đề nghị khác nào tiếng sét choảng vào tai quân đội. Dẹp quốc hội, dẹp đảng phái xong rồi bây giờ Quốc xã muốn dẹp luôn quân đội. Tướng lãnh tỏ vẻ khó chịu, lập tức lên tiếng phản đối với Hindenhurg đòi ngăn chặn ngay.

Hitler liền bác bỏ đề nghị của Röhm rồi hứa với quân đội sẻ giảm S.A. xuống 2.3 và bằng lòng đặt S.A. dưới quyền kiểm soát của quân đội.

Röhm uất ức, soay chiến thuật âm thầm trang bị võ khi cho S.A. bằng súng tối tân mua được đôi khi đánh cắp được vì ông nghĩ rồi thế nào cùng sẽ phải đánh nhau với quân đội.

Tình hình càng lúc càng căng thẳng. Cứ chổ nào có quân đội đóng Röhm đều tìm cách đưa S.A. về chung quanh.

Để giảm bớt thế mạnh của Röhm, Goering giao cho Himmler tổ chức mật vụ Gestapo cốt để không cho Himmler đi với Röhm vì Himmler lúc ấy đang làm Tư lệnh S.A. dưới quyền Röhm, đồng thời dùng Himmler chăm ngòi xung đột giữa hai lực lượng áo nâu S.A. với áo đen S.S.

Ngày 4 tháng 6, Hitler cho mời Röhm đến. Hai người nói chuyện suốt năm tiếng đồng hồ. Hitler khẩn khoản yêu cầu Röhm hãy chấm dứt chuyện cách mạng thứ hai điên rồ ấy đi. Hitler bảo đảm với Röhm rằng ông không có ý định giải tán S.A. và trách cứ Röhm về những vụ tai tiếng do S.A. gây ra cốt khiêu khích quân đội. Rồi họ bàn bạc với nhau thêm gì nữa không ai rõ chỉ biết ngày 7 tháng 6, Röhm loan tin ông sẽ nghỉ dưỡnng bệnh ít ngày kèm theo là lệnh của Hitler cho đoàn S.A. nghỉ phép suốt tháng 7 đến ngày 1 tháng 8 mới làm việc lại, trong thời gian nghỉ phép đoàn viên S.A. không đưọc mặc đồng phục, không được tụ họp biểu tình.

Tại sao Röhm lại chịu như vậy?

Lịch sử chưa có tài liệu nào xác thực cho vụ này, chỉ có thể đoán chừng có lẻ Hitler hứa với Röhm sẽ chuyển S.A. thành quân đội cách mạng của chế độ. Ngược lại, Röhm phải tạm lánh mặt khỏi gây đổ vỡ cho Hitler có thời giờ thu xếp. Cho nên, để tránh hiểu lầm Röhm mới ra một thông cáo riêng gửi S.A.:

‘‘ Tôi Hy vọng ngày 1 tháng 8, anh em sau khi dưỡng sức sẽ thêm nhiều nghi lực mới mà làm tròn sứ mạng đối với Nhân Dân và Tổ Quốc. Nếu những kẻ thù S.A. hy vọng rằng S.A. không trở lại nữa hoặc chỉ trở lại một phần ít ỏi thì chúng cứ việc sống với ảo tưởng đó một thời gian rồi họ sẽ hết ảo tưởng. Đoàn Sturmabteilung (S.A.) mãi mãi gắn liền với số mệnh của nước Đức.»

Sau đấy Röhm rời khỏi Bá Linh rất êm, hoàn toàn tin Hitler.

Phía quân đội càng phản đối đữ dội bên cạnh Hitler. Các tướng Von Brauchitsch và Blomherg nói thẳng:

‘‘Tái võ trang là công việc nghiêm chỉnh khó khăn không thể có sự tham dự của bọn người chuyên ăn cắp công quỹ, say rượu tối ngày rồi làm trò đồng tính ái’’. (Rearmament was too serious and difficult a business to permit the participation of peculators, drunkards and homosexuals).

Quân đội cũng cho Hitler biết sẳn sàng ủng hộ Hiller lên thay Hindenburg, hiện tại sức khỏe của Thống chế khó lòng qua khỏi ba tháng nữa. Quân đội đưa ra điều kiện Hitler phải tìm cách diệt trừ những tham vọng rồ dại của Röhm.

Vào giữa tháng, tình hình căng thẳnghơn nữa. Hitler bay qua Venise hội kiến với Mussolini. Lãnh tụ phát xít Ý khuyên Hitler hãy làm thế nào ổn định nội bộ trước khi tính chuyện gi khác.

Trở về, Hitler suy nghĩ mung lung lắm, buồn bã mệt mỏi chưa biết quyết định ra sao thì ngày 17 tháng 6, Papen bao lâu nay ẩn nhẫn chịu đựng bỗng thò mặt ra đọc bài diễn văn tại Marburg gây chấn động dư luận:

‘‘Chúng ta đã sống say sưa với cờ quạt, hò hét, biểu tình, hội hè để mừng đất nước hồi phục. Nỗi cuồng hoan ấy cần tan biến đi nhường chỗ cho thời kỳ công tác cực nhọc. Đừng bưng bít nữa vì bưng bít đã trở thành thứ ung độc phá hoại khắp các lãnh vực sinh hoạt từ vật chất đến tinh thần. Người ngoại quốc quan sát chúng ta, lấy ngón tay chỏ vào ung độc mà nói đạy là triệu chứng của tan rã. Hãy mạnh dạn thảo luận công khai như vậy có ích cho dân tộc hơn là ép chặt vít kín (L’étal d‘une presse sans soupape). Nhà nước quốc gia là gì? Là tổ chức, là đời sống và là sự trưởng thành. Giữa tổ chức với đời sống có nhiều tương quan chặt chẽ ảnh hưởng lẩn nhau, nhưng đồng thời cũng phải có giới hạn. Vượt giới hạn đời sống không còn, đòi tổ chức tất cả mọi khía cạnh của đời sống thì khác nào biến đời sống ra cái máy. Cách mạng là gì? Là lấy tinh thần sinh động tấn công vào bộ máy chết cứng hết khả năng tiến hóa. Bởi thế chủ nghĩa bôn sê vích mới không là cuộc cách mạng thật sự cho thế kỷ 20 mà chỉ là sự nổi loạn của đám nô lệ muốn máy móc hóa đời sống. Cách mang chân chính cho thế kỷ 20 như tôi từng đề cập đến trong buổi nói chuyện ở đại học Bá Linh là cách mạng của nhân cách anh hùng ‘‘ personnalité héroique) bên cạnh đấng tối cao chống lại tham vọng xiềng xích đời sống, muốn dập tắt ánh lửa thiêng liêng của thượng đế, chống lại mưu định máy móc hóa sinh hoạt, tập thể hóa cuộc đời...

Chủ trương giải phóng những giai cấp thấp để chống những giai cấp cao cũng lỗi thời luôn vì ngày nay nó hết thành vấn đề, chỉ có bọn phản động mới vô tình đè ép giai cấp khác xuống dưới cho mình ngồi lên trên rồi bảo chính ta đây mới đại diện cho số đông. Vấn đề một đảng duy nhất thay thế cho hệ thống đa đảng đối với tôi chỉ có giá trị của một giai đoạn chuyển tiếp cần sức tập trung, sau đó lại phải trả cho nhân dân cái quyền phát biểu chính trị. Nếu nói rằng chúng ta nhu yếu một niềm tin chung thì từ bao lâu nay giáo lý Kitô kể là quá đủ.

..........

Ít lâu nay, người ta nói đến cuộc cách mạng thứ hai, có thứ hai tất kéo luôn thứ ba. Đó thật là ý nghĩa vô trách nhiệm chứng tỏ người ta định rởn chơi với cách mạng vì không một dân tộc nào chịu nổi tình trạng cách mạng thường trực.

Phong trào nào thì cũng phải chấm dứt để xây dựng nền móng vững chắc cho xã hội, xây dựng công lý.

Nước Đức không thể là chuyến tàu trôi nổi đi mãi mà không biết dừng nơi đâu, chẳng biết đi đâu. Ít lâu nay, người ta de dọa cắt cổ người này, người kia, lịch sử cho thấy kẻ đe dọa thường lên máy chém trước người bị đe dọa.

Ít lâu nay, người ta nói đến việc xã hội hóa trong tương lai. Phải chăng chúng la làm cách mạng chống mác xít để rồi thực hiện chính sách mác xít? Nước Đức, dân Đức sẽ không giầu thêm với hành động cướp bóc tạp thể đó...’’

Bài diễn văn của Papen đả kích trước hết là Röhm và lực lượng S.A., thứ đến đảng Quốc Xã với mưu định phục hồi chế độ quân chủ...

Goebels lập tức cấm báo chí đăng chỉ có tờ Gazette de Francfort từ trước vẫn giữ thái độ đối lập nên cho in gấp nguyên văn và phát hành trước khi nhận lệnh cấm.

Bộ hạ Hitler, Goering, Goegels cùng lên tiếng bác bỏ luận điệu của Papen. Hitler dùng danh từ bọn ‘‘bọn lùn’’ (les nains) để chỉ mặt phe Papen. Goering bảo: ‘‘Bọn phá hoại chế độ hãy liệu hồn’’. Papen sợ hãi chùn lại.

Bài diễn văn của Papen chỉ làm được độc một việc là đẩy Hitler quyết định thanh toán Röhm.

Ngày 24 tháng 6, trên đài phát thanh Cologne, Hesse tuyên bố tuyệt đối trung thành với lãnh tụ, lãnh tụ lúc nào cùng đúng, lãnh tụ đứng vượt lên trên mọi sự phê phán.

Ngày 25 tháng 6, Hitler, Goering và Goebbels đi Eessen dự đám cưới đồng chí Terhoven (sau này làm toàn quyền Na Uy.) Ở Essen Hitler cho mời các chỉ huy trưởng ngày 30 phải tới Bad Wiess gần Munich họp khẩn. Bố trí đâu đấy, Goering quay về Bá Linh trong khi Hitler ở lại lo chuyện đối phó với Röhm.

Ngày 29 tháng 6, tờ báo đảng Volkischer Beobachter đăng tải một bài của tướng Blomberg nói quân đội hoàn toàn ủng hộ Hitler.

Buổi tối 29 tháng 6, sau khi ra lệnh chót, Hitler bảo Hess, Gobels và Victor Lutze lên máy bay cùng đi.

Bốn giờ sáng ngày 30 tháng 6, máy bay hạ cánh xuống phi trường Munich. Tin tình báo cho hay ban đêm, lực Iượng S.A. đã tập hợp la hét

- Quân đội chống lại chúng ta. Hitler phản bội chúng ta:

Nhờ bộ trưởng nội vụ Bavière can thiệp họ mới thôi. Hitler và tùy tùng đến thẳng dinh Wagner, ủy viên chính phủ trung ương tại Munich gặp hai chỉ huy trưởng S.A. Munich là Schmidt và Schneidlmber đứng đó. Hitler xấn xổ chạy tới đấm túi bụi vào họ quát mắng:

‘‘Đồ chó, đồ hèn, đồ phản bội’’.

Schmidt và Sneidblmder chống cự thì Hitler lùi lại, tay rút súng la lớn:’‘Bọn khốn nạn chúng nó định ám sát tôi’’.

Nhưng Hitler chưa kịp bắn thì Maurice một đội viên S.A bắn trước Schmidt ngã quị xuống. Schneidlmden hãi hùng kêu lên: ‘‘Các người điên rồi’’.

Kêu chưa dứt phát súng thứ hai nổ cũng gục luôn.

Máu đã đổ không thể lùi được nữa, Hitler ra lệnh tức tốc đi ngay Wiessce trước khi Röhm ngủ dậy.

Đoàn xe phóng như bay về hướng Wiessce. Tới nơi, Hitler và hộ hạ đi thẳng vào trụ sở S.A. thường gọi là ngôi nhà nâu (Maison brune). Hôm ấy Röhm quả đã đến ngày tận số nên chỉ huy trưởng trụ sở mới ra khẩu lệnh quân canh phòng chỉ cho người vào mà không cho người ra. Bọn quân canh cắm cổ nghe lệnh cho rằng ngày mai lãnh tụ tới nói chuyện chắc ‘‘xếp mình’’ muốn giữ người cho đông nên mới ra lệnh như vậy.

Vì thế mà Hitler vào tòa nhà không gây ồn ào. Maurice và Bruekner, hai hội viên S.S vệ sĩ của Hitler tìm phòng của Heines tay chân thân tín của Röhm. Thấy có biến, Heines định chạy thì Maurice sả súng bắn một tràng, Heines gục trên vụng máu.

Mấy phòng khác, đội S.S theo Hitler cùng hành động như vậy nghĩa là bắn giết hết. Cuộc tàn sát vẫn tiếp tục giữa lúc Hitler đập cửa phòng Röhm.

Bên trong, một giọng nói lè nhè ngáy ngủ vọng ra hỏi:

- Ai?

- Tôi, Hiller đây, mở cửa.

- Sao cậu đếnsớm thế? Tôi sửa soạn tiếp đón buổi trưa cơ mà

Vừa nói, Röhm vừa mở cửa. Hitler nhào vào cùng mấy đội viên S.S sùi bọt mép, mắt trợn lên chửi rủa Röhm lung tung. Röhm cũng chửi lại thì Hitler quát lớn:

- Thằng này hổn láo, bắt lấy nó.

Tụi S.S. sô tới khóa tay Röhm đẩy sang phòng bên cạnh.

Röhm vẫn ngơ ngác cha ăng hiểu chuyện gì. Lúc bị đẩy qua hành lang có đoàn viên S.A. trông thấy Röhm còn giơ tay chào Heil Hitler.

Khi Hiller và nhóm thủ hạ rút ra khỏi trụ sở rảo cẳng đến dãy ô tô đỗ ngoài vườn, vừa lúc đám vệ sĩ của Röhm đi xe tới. Các sĩ quan S.A. nhảy xuống trông thấy Hitler, ai nấy đều sửng sốt đứng thẳng người chào. Hitler ra lệnh bảo họ trao khí giới cho đội S.S rồi lên xe theo ông về Munich.

Tại ga xe lửa Munich lực lượng S.S. tăng cường cùng một trung đoàn quân đội cũng vừa tới nơi tiếp tay cho Hitler để canh chừng S.A. từ khắp nơi đổ về đây họp theo lời hiện triệu của Hitler.

Đa số tay chân thân tin của Röhm bước chân vào phòng họp liền bị bắt đem đi ngay.

Xong suôi rồi, bây giờ Hitler mới đích thân báo tin cho toàn thể anh em S.A. có mặt tại hội trường là Röhm bị khai trừ khỏi đảng vì tội phản đảng, từ nay S.A. có người lãnh đạo mới là Viktor Lutze.

Cùng một lúc tại Bá Linh, Goering dùng xe bọc sắt và lực lượng cảnh sát vũ trang hùng hậu đến bao vây tổng hành dinh S.A.

Cùng một lúc, Himmler tung đội S.S tìm giết tất cả kẻ thù chính trị của Hitler từ trước đến nay hoặc quốc xã kể là nhân vật nguy hiểm như:

- Tướng Schleicher và người vợ xinh đẹp của ông bị hạ sát tại nhà bằng loạt đạn tiểu liên.

- Von Bose, chánh văn phòng nội các Papen

- Tướng Bredow

- Klausener, lãnh tụ tổ chức ‘‘ hành động công giáo’’ (l‘action catholique)

và rất nhiều người khác.

Riêng trường hợp Gregor Strasser đặc biệt hơn cả. Theo lời Otto kể thi Gregor đang ngồi ăn cơm trưa bỗng có một lũ ‘‘ a-dăng ‘’ Gestapo sấn vào nhà chẳng hỏi, chẳng giải thích bắt Gregor mang đến nhà tù ở Prinz-Akbrechstrasse nhét vào xà lim. Sau mười hai giờ bị cô lập trong bóng tối, nửa đêm có ba tên S.S mở cửa mỗi đứa nhả hết băng đạn súng ‘‘revolver’’ khắp thân thể Gregor. Thấy Gregor còn thở, một tên dùng báng súng đánh mạnh vào gáy cho chết hẳn.

Tại Munich, khoảng 200 chỉ huy trưởng S.A. bị giam trong nhà tù Stadelheim.

Bác sĩ Frank vào sà lim gặp Röhm. Röhm bình tỉnh nói với Frank: ‘‘Hitler dã nghe bọn thù nghịch tôi mà phá tổ chức S.A. Tất cả mọi cuộc cách mạng đều giết đứa con của nó. Riêng tôi không bao giờ có ý định chống Hitler’’.

Khi về nơi làm việc, Frank thấy trên bàn làm việc một bản danh sách gồm 110 tên cho Frank tuyên án tử hình. Frank, bộ trưởng tư pháp xứ Bavièrc vốn là người có lương tâm chức nghiệp, liền gọi điện thoại cho Hitler nói ông không thể thiết lập tòa án xử tử hình một số người nhiều như vậy.

Hitler chấp nhận ý kiến của Flank rút xuống còn 19 tên. Về số phận Röhm, Hitler muốn Röhm tự tử hơn là đưa ra tòa nên sai người đưa súng cho Röhm trong nhà giam. Nhưng Röhm từ chối.

Ngày 1 tháng 7 năm 1934, Röhm bị đưa đi bắn ở pháp trường ngay phía sau nhà tù.

Các chỉ huy trưởng S.A. đứng trước mũi súng vẫn hô to: ‘‘Heil Hitler’’ vì họ tưởng lầm Hitler bị bọn S.S đảo chánh.

Röhm chết rồi S.S ám sát thêm nhiều người khác, như Von Kahr luật Ernest Jung, Paul Schutz. Dư luận trong và ngoài nước sôi nổi. Chị của Röhm khóc lóc đòi gặp Hitler và tuyên bố với báo chí là em bà không hề âm mưu đảo chánh, nếu Röhm quyết tình làm như vậy thì tình thế đâu có như bây giờ. Hitler lặng thinh.

Để chấn an dư luận, Hitler cho Goebels loan báo trên đài phát thanh vụ 30 tháng 6, nhưng nội dung câu cluyện đã hoàn toàn bị xuyên tạc.

Mặt khác, Hiller cho đốt tất cả mọi tài liệu liên quan đến vụ này và ngăn cấm ngay giết tró S.S. nhiều nơi vẫn tự ý tiếp tục.

Goering đưa trình Hitler toàn bộ danh sách những người bị giết, khi đọc thấy tên Gregor Strassre, mặt Hitler không vui.

Goering tự ý giết Strasser do thù riêng. Hitler hối hận đã để cho thủ hạ buông thả quá trớn, biết đâu một ngày kia chúng sẽ vượt luôn ra ngoài sự kiểm soát của chính ông. Hitler bảo Goering cho vợ con Strasser tiền cấp dưỡng để chứng tỏ rằng ông không bằng lòng việc giết Strasser và cũng để thử xem uy quyền của ông đối với Goering đến đâu.