← Quay lại trang sách

Chương 4

Nam tước Coswold trào lên cơn phẫn nộ. Hắn vừa trở về từ St. Biel thì nhận được tin từ một trong những sứ giả của nhà vua rằng chỉ còn ba tháng nữa thôi Tiểu thư Gabrielle sẽ được gả cho lãnh chúa Monroe tại tu viện Arbane. Làm sao có thể? Tin tức này làm cho hắn sững sờ. Sứ giả hoàng gia kia còn có một chỉ thị của vua John phải truyền đạt cho Coswold, nhưng hắn gần như chẳng thể tập trung được. Hắn yêu cầu sứ giả lặp đi lặp lại đến mấy lần.

Nam tước cố nén cơn giận đến khi về tới dinh thự. Sau đó hắn bộc phát. Hắn nổi đóa vì nhà vua lại nuốt lời lần nữa. Hắn xông vào sảnh chính, vớ lấy chiếc bình trà và miếng lót, ném thẳng vào lò sưởi.

Isla, con gái của chị hắn, ở đó để đón chào hắn. Ả là sinh vật nhỏ bé tôn sùng Coswold và tuân theo từng câu từng chữ của hắn kể từ ngày được hắn nhận nuôi. Isla từng nhiều lần chứng kiến cơn thịnh nộ của cậu mình, biết điều mà rúc mình vào trong góc hành lang cho đến khi hắn trút xong cơn giận.

Trong cơn thịnh nộ, hắn quên mất sự hiện diện của ả trong phòng. Hắn nện từng bước chân nặng nề xuống sàn, đá và ném bất cứ vật gì mà hắn thấy được, cư xử hệt như đứa trẻ ngỗ ngược không có được thứ mình muốn. Hắn gạt chiếc ly và bình trà trên mặt tủ và mỉm cười khoái trá khi chúng va vào tường và vỡ tan.

“Ta chẳng thể trách ai ngoài bản thân mình,” hắn gầm lên. “Ta quá ngu ngốc khi tin lời của đứa con hoang giả dối kia. Sao ta lại nghĩ lần này sẽ khác chứ? Tên khốn nạn luôn ra vẻ vua chúa kia đã bao giờ nói thật? Đã bao giờ?” Hắn thét lên.

Isla sợ hãi túm chặt mép váy của mình và lén lút tránh xa khỏi bức tường. Ả dám trả lời hắn sao? Hắn có muốn ả làm thế không? Ả khẽ cắn môi dưới khi suy nghĩ về chuyện này. Nếu ả đưa ra quyết định sai lầm, cậu sẽ trút cơn giận lên ả. Chuyện này trước kia đã từng xảy ra một lần và rồi gần một tháng sau đó ả phải mang theo những vết bầm trên cánh tay, nơi hắn siết lấy và lắc mạnh. Ký ức lần đó đã giúp ả đưa ra quyết định. Isla đành giữ im lặng cho đến khi Coswold bình tĩnh lại.

Mười phút sau, hắn ngồi phịch xuống chiếc ghế bên cạnh bàn và ra lệnh đòi rượu. Người hầu vội tiến vào sảnh với bộ ly mới để thay cho đám hắn đã đánh vỡ. Chiếc ly nhanh chóng được rót đầy bởi thứ chất lỏng sóng sánh màu đỏ sẫm. Vài giọt sánh cả ra ngoài khi người hầu gái đặt nó lên bàn. Cô ta vội dùng miếng vải lau sạch chúng, cúi thấp người và đi lùi khỏi nam tước.

Hắn hớp một ngụm lớn, ngả người lên chiếc ghế của hắn, buông một tiếng thở dài. “Ngày nay chẳng có lấy một người trung thực nào trên nước Anh này nữa. Chẳng ai cả.”

Lúc này đây, hắn quay lại mới phát hiện ra Isla và gọi lớn. “Đến đây, ngồi với ta. Nói ta nghe những tin tức mà cháu thu thập được trong những ngày ta đi vắng. Percy thế nào? Tên khốn đó ra sao rồi?”

Vốn là người đầu óc đơn giản, Isla rất vui khi được chú ý đến. Ả nhanh chóng đến bên bàn và ngồi xuống vị trí đối diện với cậu mình.

“Nam tước Percy được cử đến vùng cao nguyên ngay khi cậu khởi hành đến St. Biel.”

“Chuyện đó ta biết rồi,” hắn nói với vẻ mất kiên nhẫn. “Hắn đã quay lại chưa?”

“Vâng, ngài ấy đã trở lại rồi ạ,” ả đáp. “Nhưng cháu nghe cận vệ của ngài ấy nói rằng ngài ấy đang chuẩn bị đến tu viện Arbane trong vài tuần tới. Ngài ấy rất không vui vì chuyện tiểu thư Gabrielle sắp kết hôn và nói rằng sẽ làm gì đó khủng khiếp. Cận vệ kia nói với cháu rằng ngài ấy đã khóc.”

Đây quả là chút tin tốt lành nghe được kể từ khi Coswold bước xuống khỏi chuyến tàu chết tiệt kia. Hắn cười khúc khích khi tưởng tượng cảnh Percy khóc lóc như một bà già. “Hắn đã khóc thật ư? Có ai thấy không? Kể ta nghe xem nào.”

Isla định cho hắn biết rằng ả nghe nói Percy đã vung tay múa chân la hét và ném đồ đạc các thứ khi hắn ta nghe rằng tiểu thư sẽ được gả cho lãnh chúa Monroe, nhưng rồi ả sực nhớ Coswold vừa làm những chuyện tương tự. Hắn sẽ không thích sự so sánh như thế này đâu.

“Ngài ấy thề rằng sẽ cưới tiểu thư cho dù nhà vua và cha nàng có cho phép hay không.”

Coswold cười khẩy. “Hắn lúc nào cũng mơ mộng hão huyền như thế.”

Ả cúi thấp đầu. “Cháu ước gì ngài ấy có thể hạ thấp kỳ vọng vào người vợ của mình chút ít.”

Hắn chẳng mảy may chú ý đến lời nói của ả. Coswold nuốt ực hết chỗ rượu còn sót lại trong ly, dùng tay áo lau đi những giọt rớt xuống cằm, rồi tự rót thêm cho mình. “Percy có nói với ai là hắn sẽ làm gì để thực hiện được kỳ tích đó hay không?”

“Ý cậu là ngài ấy định làm thế nào để cưới tiểu thư Gabrielle mà không cần sự cho phép ạ?”

“Đúng, ý ta chính là thế đấy.”

Trước khi hắn trừng phạt ả vì để tâm trí mình lang thang nơi nào và mất tập trung, ả ta vội nói, “Không ạ, ngài ấy không nói với bất kỳ ai. Tên cận vệ kia nói với cháu rằng nếu nhà vua không đến tham dự buổi lễ thì nam tước Percy sẽ đại diện cho ngài.”

“Vậy là vua John có dự định đến tu viện Arbane à?” Nàng ta gật đầu. “Nhưng nam tước không tin nhà vua có thể đến kịp, ngài từng nói mình còn rất nhiều công văn cần xem trước.”

“Và Percy đang mong John sẽ không đến dự, đúng chứ?” Hắn nhíu mày khi đặt câu hỏi.

Isla lại gật đầu. “Percy khoe khoang rằng nhà vua đã trao toàn quyền để ngài ấy nhân danh nhà vua và đưa ra phán quyết theo ý ngài ấy.”

Tâm trạng đang tốt của Coswold bị tin tức này nhấn chìm. “Nam tước Percy có thể đưa ra bất cứ phán quyết nào mà hắn muốn?” Hắn gằn từng chữ. “Có thật vậy không?”

“Đó là những gì cháu nghe nói.” Isla gập hai tay lên mặt bàn và bật khóc. “Cậu phải cưới Gabrielle, thưa cậu. Dù đây là điều sai trái, cháu vẫn có tình cảm với nam tước Percy. Cậu biết chuyện đó mà. Cậu không thấy cháu đã đau khổ thế nào sao?”

Coswold vuốt cằm mình. “Hắn chỉ tán tỉnh cháu thôi, Isla, bởi hắn biết chỉ cần một lời dỗ ngọt là có thể khiến cháu cúi đầu và chiếm được lòng trung thành của cháu.”

Ả đặt tay lên ngực. “Cháu sẽ luôn trung thành với cậu. Khi cha cháu qua đời, cậu đã cưu mang và cho cháu tất cả những thứ cháu cần. Cháu yêu cậu và cháu sẽ không bao giờ phản bội cậu.” Ả vội nói thêm, “Nhưng cháu biết cậu muốn có được Gabrielle đến nhường nào và nếu cậu cưới được nàng ấy rồi thì có lẽ nam tước Percy sẽ để mắt đến cháu. Cháu biết mình không xinh đẹp, nhưng nếu cậu kết hôn rồi thì cháu cũng sẽ trở thành họ hàng với nàng, chẳng phải sao? Như vậy chẳng lẽ không có chút ý nghĩa nào với Percy sao?”

Hắn không biết nên trả lời thế nào. Hắn gần như cảm thấy tiếc thương cho ả, bởi ả đã mơ một giấc mơ quá hoang đường. Percy sẽ chẳng bao giờ cưới một người như ả cả. Coswold ngờ rằng sẽ chẳng có người đàn ông nào để mắt đến ả ta, bởi ả quá đỗi tầm thường. Làn da tái nhợt và sần sùi, đôi môi ả chỉ là một đường thẳng mỏng tanh và gần như mất hút mỗi khi ả nói chuyện. Ả đã từng là một đầy tớ tận tụy và người bạn đồng hành của Coswold và giờ ả đã trưởng thành, Coswold không hề có hứng thú với việc giữ ả lại trong nhà mình cho đến khi hắn hoặc ả chết. Nhưng nếu Isla muốn kết hôn, Coswold có thể tìm ai đến cưới ả đây? Ả chẳng có bao nhiêu của hồi môn trừ khi hắn thêm những gì cha ả đã để lại cho ả. Hắn biết rằng nếu của hồi môn đủ nhiều, ả sẽ có rất nhiều người đến cầu hôn, nhưng hắn không muốn bỏ ra bất cứ thứ gì mà mình đang có. Giờ cha mẹ ả đã mất rồi, Coswold là người thân duy nhất của Isla. Khi ả biết rằng cậu của mình sẽ không tăng của hồi môn cho mình, hẳn là cô ả sẽ tức giận, đó là chuyện đương nhiên, nhưng rồi nó sẽ qua, cuối cùng ả ta sẽ chấp nhận chịu thiệt mà thôi. Ả chẳng có nơi nào khác để đi cả.

“Con người phải luôn giữ hy vọng,” hắn thì thầm vì chẳng biết nói gì khác hay hơn. “Hãy nhớ, ta và Percy là kẻ thù. Ta không nghĩ rằng hắn sẽ quên đi thù oán giữa chúng ta, đặc biệt là nếu ta cưới được Gabrielle. Tuy nhiên, dường như lãnh chúa Monroe mới là người sẽ chiến thắng sau cùng.”

“Cậu có thể thay đổi điều đó mà,” Isla nói. “Cậu khéo léo và thông minh như thế. Cậu sẽ tìm được cách để cưới nàng. Cháu nghe nói nàng vẫn còn chưa biết rằng mình sẽ phải gả cho lãnh chúa đâu.”

“Ta cảm thấy có lẽ con đang mơ mộng hão huyền, nhưng ta sẽ không làm con nản lòng đâu.”

“Nếu cháu có thể chiếm được trái tim của Percy, cậu sẽ cho phép ngài ấy cưới cháu chứ ạ?” Ả hỏi đầy háo hức.

“Ta sẽ.”

“Cảm ơn, thưa cậu,” ả nói khẽ. Cảm thấy sung sướng vì có lời hứa của hắn, ả chợt nhớ đến mục đích của mình. “Chuyến đi của cậu thế nào ạ? Nó có suôn sẻ chăng?”

Coswold nới lỏng sợi dây buộc quanh thắt lưng của mình, duỗi thẳng chân về phía trước, ngả người ra ghế. “St. Biel là một nơi thật khốn khổ. Nó lạnh khi đáng ra nên ấm áp và nóng như lửa thiêu khi mà nó đáng ra phải lạnh.”

“Cậu có tìm được kho báu cho nhà vua không?”

“Không.”

“Nó có tồn tại chứ ạ?”

Hắn trả lời ngay tắp lự. “Không.”

Chẳng có lý do gì để hắn nói cho ả biết suy nghĩ thật của mình. Với kiểu mê đắm mà ả dành cho Percy, hễ sơ sẩy chút là Isla có thể sẽ buột miệng nói ra hết những những gì hắn nói. Tình yêu khiến cho đàn bà trở nên ngu ngốc.

Coswold không hề cho ai biết chuyện hắn tin kho báu kia có tồn tại. Hắn dự định tìm nó và giữ cho riêng mình. Hắn hoàn toàn không muốn chia dù chỉ một đồng vàng cho vua John, kẻ đã lừa dối hắn hết lần này đến lần khác. Với khối tài sản kếch xù trong tay, Coswold có thể xây dựng quân đội và giành lấy bất cứ thứ gì hắn muốn vào bất kì lúc nào. Ôi, nghĩ về sự tự do như thế khiến cho đầu óc hắn quay cuồng.

Để đạt được giấc mơ của mình, hắn cần phải hành động. Gabrielle nắm giữ chìa khóa của nơi cất giấu vàng kia. Hắn tin rằng bí mật về kho báu bị giấu kia đã được truyền lại từ thế hệ này qua thế hệ khác. Nếu hắn không có được nàng, với ý định moi được chút thông tin từ nàng, vậy thì hắn phải chắc chắn nàng sẽ được trao cho một người hắn có thể lợi dụng. Và hắn đã nghĩ được một người rất lý tưởng.

“Vài ngày nữa ta phải khởi hành cho một chuyến đi dài khác,” Coswold nhấn mạnh.

“Cậu phải đi xa lắm không ạ?”

Hắn gật đầu. “Phải đến tận vùng cao nguyên.”

Ả giật nảy mình. “Cậu định đến tu viện Arbane sao ạ?”

“Ta phải gặp vua John trước để bẩm báo cho ngài những vấn đề liên quan đến St. Biel. Thật may, giờ ngài đang ở phương Bắc, sau khi chúng ta gặp mặt, ta sẽ tiếp tục đến vùng cao nguyên.”

“Đến tu viện.” Ả ta gật đầu khi đưa ra lời khẳng định. “Ta có một nơi khác phải đến, khi ta xong việc ở đó, ra sẽ đi thẳng đến tu viện. Ta sẽ có mặt ở hôn lễ sớm thôi.”

Isla hít một hơi thật sâu để lấy can đảm. “Cháu biết nếu cháu đòi hỏi thêm nữa là không phải, nhưng cháu có thể đi cùng cậu được không? Cháu muốn được nhìn thấy tiểu thư kết hôn. Cháu chắc đó sẽ là một buổi lễ thật long trọng.”

Giờ thì ả lại dối gạt hắn. Ả không hề có hứng thú với việc tham dự lễ cưới của tiểu thư Gabrielle. Percy sẽ có mặt ở đó và ả muốn gặp hắn. Coswold định cự tuyệt lời thỉnh cầu của ả, nhưng rồi hắn đổi ý. Đứa cháu gái này có lẽ sẽ giúp ích được cho hắn.

Ả buồn bã cúi thấp đầu, đón nhận lời chối từ khi hắn còn chưa mở lời.

“Được, con có thể đi cùng.”

Ả ngẩng phắt đầu lên. Vui mừng khôn tả, nước mắt lập tức dâng đầy trong mắt. Ả sẽ nhanh chóng được gặp tình yêu trong đời của mình, không biết chừng ả sẽ tìm được cách khiến cho hắn yêu mình. Bất cứ chuyện gì cũng đều có khả năng. Và Isla sẽ làm bất cứ việc gì để có thể gả cho nam tước Percy.

Bất cứ việc gì.