← Quay lại trang sách

Chương 46

Chờ đợi là một sự dày vò. Gabrielle cảm thấy như nửa buổi tối đã trôi qua từ lúc nàng tắm rửa và gội đầu. Bồn tắm đã được mang ra khỏi phòng nàng, chăn đệm đã được trải, hai khúc củi đã được thêm vào ngọn lửa đang cháy.

Mỗi một phút trôi qua dài như hàng giờ, nhưng tóc nàng vẫn còn ướt nên nàng biết vẫn chưa bao lâu kể từ khi nàng gội. Nhưng, vẫn cảm thấy như đã rất lâu rất lâu rồi.

Gabrielle mặc chiếc váy ngủ màu trắng – chiếc váy bằng vải sa tanh được trang trí bằng vàng và bạc trên viền cổ áo. Nàng vốn định mặc chiếc váy màu xanh da trời của nàng, nhưng nó đã nhăn nhúm khi nàng lấy nó ra khỏi rương. Nàng nhẹ nhàng vuốt phẳng nếp gấp trên váy và ngồi trước lò sưởi để hong khô mái tóc. Căn phòng thật ấm cúng, sau một ngày điên cuồng, nàng hẳn đã kiệt sức. Nhưng không. Nàng vẫn tỉnh táo và đang hoảng loạn.

Chàng đâu rồi?

Chàng đã nói không thể chờ đợi thêm nữa để có được nàng. Đúng vậy, hôn lễ của họ đã diễn ra sớm hơn dự định, nhưng giờ họ đã kết hôn rồi. Chàng sẽ không đổi ý chứ?

Một tiếng động nhỏ thôi cũng khiến nàng nhộn trong mong đợi và sợ hãi. Nàng tiếp tục chải tóc và cố gắng nghĩ về những chuyện ít muộn phiền hơn. Thời tiết hôm nay thật đẹp, món bánh thịt mà nàng dùng trong bữa tối khá ngon.

Sao chàng lâu thế nhỉ? Phải chăng những yêu cầu của người dân quan trọng hơn nàng rất nhiều, kể cả trong hôm nay, đêm tân hôn của họ?

Ôi, nàng thật muốn kết thúc chuyện này cho xong. Nàng đã được nghe kể về hoạt động thể xác giữa đàn ông và phụ nữ đủ để khiến nàng vừa tò mò vừa sợ hãi.

Nàng thử so sánh nó với ngón tay bị trật khớp của mình. Khi nàng lên chín tuổi, Gabriella từng ngã xuống từ bức tường đá mà nàng đang cố trèo lên. Ngón tay út của nàng phát ra một tiếng rắc rồi cong theo một hướng kỳ lạ. Nó đau như thể bị cả một đàn ong bắp cày chích vậy, nhưng cha nàng biết cách xử lý. Stephen giữ chặt nàng, rồi cha nàng nắn ngón tay về đúng vị trí của nó, cơn đau biến mất ngay sau đó. Nàng biết chuyện sẽ xảy ra và sợ hãi nó, nhưng khi kết thúc, nàng không còn lo lắng gì nữa.

Theo nàng nghĩ, quan hệ vợ chồng cũng giống vậy: sợ hãi, đau đớn, quên lãng.

Tay nàng bắt đầu thấy tê rần, nàng buông lược xuống. Giờ đây tóc nàng đã xoăn trở lại, phần đuôi tóc chỉ còn hơi ẩm thôi. Nàng nhìn chằm chằm xuống sàn nhà cố tập trung vào thứ gì đó dễ chịu hơn. Vài giọt nước tràn ra từ bồn tắm của nàng. Nàng đã lau đi, nhưng vẫn còn vệt ướt lưu lại trên sàn. Nàng nhìn chằm chằm khi chúng từ từ biến mất.

Phải chăng Colm đã quên nàng mất rồi?

Chỉ nghĩ về chuyện dễ chịu thôi, nàng tự nhắc nhở mình. Không cần thiết phải cuống lên như thế.

Colm rất ngạc nhiên và hài lòng về chỗ muối mà nàng tặng anh. Gabrielle chợt nhớ ra mình quên chưa nói cho anh biết thêm một lượng muối nữa sẽ được chuyển đến, đến năm sau anh sẽ có dư dả muối cho dân của mình dùng trong một thời gian dài. Anh cũng sẽ có rất nhiều để có thể dùng để đổi hạt giống hay những thứ cần thiết khác.

Nàng không chút quan trọng với anh đến thế sao? Gabrielle cảm thấy mình trở nên thật nhạy cảm. Có lẽ Colm chỉ tỏ ra lịch sự khi anh nói anh muốn có nàng. Nàng lại cứ thế mà giao mình cho anh. Không, anh sẽ không làm thế, anh khẳng định. Colm là một người thẳng thắn và thành thật đến tàn nhẫn. Anh sẽ không nói dối để ra vẻ lịch sự. Anh không có nhiều thời gian để nghĩ đến cảm xúc của phái nữ. Nàng nghĩ anh còn chẳng hề nghĩ đến.

Mắt nàng ngấn nước, nàng biết nếu nàng không làm chút gì đó, nàng sẽ nhanh chóng gục ngã. Gabrielle rất ít khi khóc, nhưng một khi khóc, nàng phải mất rất lâu mới có thể dừng lại được. Nàng sẽ nhớ lại từng nỗi đau mà nàng đã trải qua rồi khóc vì từng cái một. Từ khi rời Wellingshire, những chuyện đau lòng của nàng đã tăng lên đáng kể, chắc nàng phải khóc suốt một tuần mới vượt qua được chúng.

Tập trung vào những thứ dễ chịu xem ra không được rồi. Nàng cần nổi giận.

Sao Colm lại dám đối xử với nàng như thế. Nàng thở dài vì nghĩ vậy cũng không giúp được gì. Người đàn ông này đã cho nàng một danh phận và bảo vệ nàng, anh chẳng đòi nàng báo đáp gì cả. Không, nàng không thể nào nổi giận được. Phải thừa nhận, anh bắt nàng phải chờ đợi thật bất lịch sự, nhưng không tàn nhẫn.

Nàng chuyển sang viên sứ giả nhà vua sai đến. Cuộn giấy và sự nghi ngờ của ông ta đã khiến nàng phải ăn năn hối lỗi. Nhưng ông ta chỉ làm theo lệnh của vua John, sự thật thì ông ta là một người nhã nhặn. Nàng không thể trách người truyền tin hay xem thường người đó vì những gì ông ta buộc phải nói.

Joan. Một người phụ nữ đanh đá! Khi cô ta thách thức Gabrielle, ánh mắt của cô ta đầy vẻ khinh miệt. Phải chăng cô ta nghĩ chỉ cần tuyên bố mình sắp kết hôn cùng Colm là xong? Phải chăng cô ta muốn Gabrielle suy sụp trước mặt mình? Hay khúm núm? Sao cô ta dám! Phải, cô ta là một người đanh đá và một kẻ phiền phức đáng ghét.

Giờ đây mắt Gabrielle không vương giọt nước mắt nào nữa. Nếu Joan bước vào phòng nàng ngay lúc này, Gabrielle sẽ cầm lấy cây chổi và đánh tới tấp vào cô ta. Tưởng tượng như vậy khiến cho Gabrielle mỉm cười.

Phải. Nàng cảm thấy tốt hơn rất nhiều rồi.

Tiếng bước chân vang lên trong hành lang.

Colm. Ôi Chúa ơi, cuối cùng anh cũng tìm đến nàng. Nàng nhảy dựng lên, rồi ngồi xuống, rồi lại nhảy dựng lên. Nàng nên đứng bên lò sưởi, hay nàng nên ngồi bên cạnh giường đây? Anh có muốn nàng nằm dưới chăn hay không?

Nàng quyết định đợi bên lò sưởi. Và nàng cũng nhắc nhở mình phải hít thở. Nàng đang cảm thấy choáng váng vì nín thở quá lâu.

Sợ hãi… đau đớn… quên lãng.

Colm gõ cửa, đợi vài giây, rồi mở cửa bước vào. Anh đứng sững lại khi nhìn thấy nàng.

Nàng là một cảnh đẹp. Ánh nến dịu nhẹ phía sau khiến cho váy nàng gần như trở nên trong suốt. Anh có thể thấy được hình dáng tuyệt hảo của cơ thể nàng. Từng đường cong mềm mại được bao quanh bởi ánh sáng vàng óng: bầu ngực đầy đặn, vòng eo mảnh mai, vòng hông nở nang, và đôi chân thon dài của nàng. Nàng thật hoàn hảo và quyến rũ hơn nếu nàng đứng đó mà không mặc gì.

Anh sẽ không bỏ nàng lại đêm nay hay bất cứ đêm nào khác.

Hai tay của Gabrielle buông thõng bên người, nàng nhìn thẳng vào mắt anh.

Nàng hiểu người đàn ông này.

Vì sao nàng lại lo sợ thế? Anh sẽ không bao giờ làm nàng tổn thương. Nỗi sợ nhanh chóng tan đi. Phải, nàng rất hiểu anh.

Chiếc áo choàng phủ lên bờ ngực trần của anh. Dưới ánh sáng trong căn phòng ngủ nhỏ bé, này trông anh càng cao lớn và vạm vỡ hơn. Nàng chú ý đến mọi thứ về anh. Mái tóc anh còn ướt vài giọt nước còn đọng trên ngực anh cho thấy anh vừa ra bờ hồ tắm, cùng với nhiều người dân khác. Màu mắt anh… xương quai hàm rắn chắc… đôi vai rộng của anh…

Nàng muốn người đàn ông này.

Nàng tiến về phía anh. “Chàng biết mình đẹp trai thế nào không?” Nàng khẽ thì thầm.

Giọng anh trầm khàn. “Ta không quan tâm đến những chuyện đó. Khi nàng hiểu ta rõ hơn…”

Nàng tiến lại gần anh hơn, ánh mắt vẫn khóa chặt trên người anh. Anh không nhớ được mình đang nói gì. Nàng mang theo hương hoa thoang thoảng tiến lại gần hơn, tất cả những gì anh nghĩ là muốn được chạm vào nàng. Nàng mang lại cho anh sự kích thích mà không người con gái nào khác có thể.

“Em hiểu chàng mà, Colm.”

Ngón tay nàng vuốt dọc theo vết sẹo trên bả vai xuống cánh tay anh. “Cơ thể chàng đã kể những gì chàng đã trải qua.”

Anh không cử động trong lúc nàng chậm rãi xoay quanh anh, chạm vào, vuốt ve. “Chàng là một chiến binh,” nàng thì thầm khi ngón tay nàng lướt trên vai anh. Cơ bắp của anh căng lên và làn da anh có thể cảm nhận hơi ấm khi nàng chạm vào. “Chàng là một người bảo hộ.”

Nàng nhẹ nhàng mơn trớn bên cổ anh, khi nàng quay lại đứng trước mặt anh lần nữa, nàng thì thầm qua làn hơi thở: “Em hiểu chàng.”

Ánh mắt Colm không hề rời khỏi nàng khi anh chậm rãi cởi váy nàng ra. Hai má nàng đỏ bừng, nhưng nàng không ngượng ngùng quay đi hoặc che đi thân thể mình. Anh kéo nàng vào lòng và hôn nàng điên cuồng. Cơ thể nàng mềm mại đến tuyệt vời, da nàng mịn màng và ấm áp. Môi anh nhẹ nhàng cọ lên môi nàng và rồi anh muốn được nhiều hơn. Anh âu yếm nàng bằng những nụ hôn cho đến khi đam mê nhấn chìm anh.

Anh đưa nàng lên giường. Nàng chẳng kịp kéo chăn đắp lên mình. Anh đã nhanh chóng cởi áo mình ra và dùng chính cơ thể của mình phủ lên nàng. Nàng giật mình khi làn da trần của anh dán chặt lên da nàng.

Colm muốn thưởng thức từng tấc da thịt của nàng. Anh nấn ná trên khuôn miệng rồi hôn dọc theo cổ, nhấm nháp hương vị ngọt ngào của nàng. Anh có thể cảm nhận được nhịp tim của nàng ngay bên dưới anh, nàng run rẩy khi nụ hôn của anh rơi xuống hõm vai. Anh cúi đầu xuống mơn trớn bầu ngực và hôn lên khe rãnh ở giữa. Bàn tay anh trườn trên lưng nàng, dọc theo đường cong nơi sống lưng.

Gabrielle yêu thích cảm giác khi anh chạm vào nàng. Nàng vòng tay quanh cổ anh khi nụ hôn của họ khao khát được nhiều hơn nữa.

Mỗi lần đụng chạm, ham muốn của Colm lại tăng thêm. Ngón tay anh trượt vào giữa hai chân nàng. Anh cảm thấy được sự khẩn trương trong phản ứng của nàng, nhưng anh sẽ không để nàng từ chối. Nàng bắt đầu giãy giụa để tránh khỏi anh.

Cách anh vuốt ve khiến nàng điên cuồng. Anh khiến nàng muốn nhiều hơn nữa. Anh không cho phép nàng cự tuyệt khi anh di chuyển xuống để hôn lên từng bộ phận trên người nàng. Sự tra tấn ngọt ngào này dần trở nên quá sức chịu đựng. Móng tay nàng bấu chặt vào vai anh muốn được giải thoát.

Sự hoang dại của nàng khiến Colm càng thêm nôn nóng, khả năng kiềm chế của anh tan biến sạch sành sanh. Anh mạnh mẽ tách hai chân nàng ra, quỳ gối ở giữa, anh đẩy mình vào bên trong nàng.

Nàng đau thét lên và cong người về phía anh, anh xoa dịu nàng bằng những lời ngọt ngào và những cái vuốt ve. Cơn đau nhanh chóng bị quên đi, khi anh di chuyển trong nàng, lúc đầu thật chậm, hông nàng va chạm vào anh, nàng cất tiếng rên khẽ đầy thỏa mãn. Những cú đẩy của anh mỗi lúc một mạnh hơn, ít kiềm chế hơn. Đột nhiên nàng cảm thấy ngất ngây đến cực điểm. Nàng hét tên anh, quấn chặt lấy anh khi anh thỏa mãn và rót mầm giống của mình vào trong nàng.

Một lúc lâu sau không ai trong họ động đậy, tiếng hít thở là âm thanh duy nhất trong phòng. Gabrielle nghĩ tim nàng có thể nổ tung. Yêu Colm là trải nghiệm tuyệt vời nhất mà nàng từng có.

Nàng biết nàng đã làm cho anh hài lòng. Tuy anh không nói lời nào, nhưng cái chạm của anh đã đủ nói lên điều đó. Khi anh đã lấy lại sức, anh kéo nàng sát vào mình, ôm nàng vào lòng. Anh hôn lên đỉnh đầu nàng rồi nằm xuống. Nàng tựa lên ngực và đặt tay lên vị trí tim anh.

Nàng yêu người đàn ông này.