← Quay lại trang sách

OZAWA FUMIAKI

Tổ trưởng cho phép tôi nói chuyện với phóng viên tạp chí về vụ án sao? Mà dù sao thì tôi không cung cấp được những thông tin quan trọng đâu.

Tối hôm tổ chức tiệc chia tay, tôi say bí tỉ và nằm vật ra ngủ trên cái ghế mà... anh Akahoshi đang ngồi bây giờ ấy. Giật mình tỉnh dậy thì đã hơn mười giờ. Nghĩ bụng quả này chết dở rồi, tôi luống cuống đứng dậy nhìn ra ngoài, vừa lúc trông thấy Shirono đang chạy vào ga, hai tay ôm một cái túi xách to.

Kia kìa, nhìn thấy rõ đúng không?

Nhưng tôi ước mình đã không ngồi ở chỗ này. Thời điểm tôi nhìn thấy Shirono sẽ xác định khả năng phạm tội của cô ấy, trách nhiệm nặng nề quá phải không anh?

Tôi nhớ mình đã xem giờ bằng đồng hồ trong quán, lúc đó hơn mười giờ, nhưng không nhớ chính xác bao nhiêu phút thì cũng bình thường thôi nhỉ. Ai mà nhớ được cụ thể đến mức đấy chẳng phải sẽ có khả năng là đồng phạm hay sao?

Nếu trả lời sớm hơn thì có lợi cho Shirono. Nếu trả lời muộn hơn thì lại có lợi cho người đang cố gắng gài bẫy Shirono. Làm gì cũng sẽ bị nghi ngờ.

Có khả năng một ai đó đang cố gắng gài bẫy Shirono mà, không phải sao? Vì Shirono là người rất nghiêm túc, ở công ty sẵn sàng vui vẻ đảm nhận cả những công việc không nhất thiết phải nhận, ở lại tăng ca muộn, sáng vẫn đi làm sớm.

Tôi cũng từng nhờ cô ấy làm hộ ít việc hồi đi hưởng tuần trăng mật.

Tôi cưới tháng Tám năm ngoái.

Ngoài những món quà mừng từ anh chị em trong phòng, vì cùng lứa với nhau nên tôi còn được Noriko và Shirono tặng một bộ cốc uống trà nữa. Hai người bọn họ trông có vẻ gần gũi lắm, bảo với tôi rằng đó là bộ cốc được sản xuất bởi một nghệ sĩ mà cả hai cùng yêu thích.

Thiết kế cốc khá đơn giản, trên nền sứ trắng có vẽ lần lượt mỗi chiếc một hình khoá Son và một hình khoá Fa. Miệng cốc mỏng, uống rất dễ chịu nên vợ tôi thích lắm, hầu như ngày nào cũng sử dụng, nhưng khi chuyện này xảy ra thì hết dùng luôn, giờ đang xếp xó trên giá đựng bát đĩa.

Có lẽ thêm cả chuyện đó nữa nên tôi càng không thể nghĩ rằng Shirono đã ra tay sát hại Miki. Tuy có thể mang chút tự ti về ngoại hình này kia, nhưng riêng về khoản công việc, tất cả mọi người xung quanh đều công nhận Shirono mới là người làm tốt hơn.

Nhưng mà, tôi chỉ là bạn đồng lứa, không biết nhiều về chuyện của hai người họ tới mức đó. Dáng vẻ của Shirono tôi bắt gặp ở đây hôm đó nhìn cũng như đã bị dồn vào đường cùng ấy.

Cô ấy chạy nhanh kinh khủng. Cái túi ôm trên tay trông như quả bóng bầu dục vậy.

Vì thế mà hôm thứ Hai, khi nghe trưởng phòng báo Shirono gọi điện xin nghỉ do mẹ ốm nặng, tôi cũng hiểu mọi chuyện là như thế. Nhưng mà đó là nói dối đúng không?

Tôi mới nghĩ, vậy thì tại sao lại phải vội vã đến mức đấy nhỉ?

Tôi cho rằng có thể cô ấy đã định lên chuyến tàu tốc hành. Sau khi tìm hiểu thì mới biết có chuyến tàu đi Osaka lúc mười giờ hai mươi. Đó là chuyến cuối cùng trong ngày. Còn điều này nữa tôi cũng trình báo với cảnh sát rồi, Shirono không hề tạt qua máy bán vé, cứ thế chạy từ quảng trường trước cửa nhà ga bằng qua cửa kiểm soát luôn.

Thế tức là cô ấy đã mua sẵn vé từ trước.

Vậy là hành vi phạm tội có kế hoạch rồi. Mà dù sao thì điều tra cũng không phải việc của tôi.

Nếu Shirono đã bắt chuyến tàu đó thì thời điểm tôi nhìn thấy cô ấy phải là trước mười giờ hai mươi phút. Có lẽ nó rơi vào khoảng từ mười đến mười lăm phút mà tôi đã nghĩ đến khi được hỏi về thời gian lúc đầu.

Nếu vậy thì quả thật không biết Shirono có khả năng phạm tội hay không nữa. Giả thuyết về đồng phạm thì sao nhỉ? À, tôi không có ý nghi ngờ tổ trưởng đâu nhé.

Chắc chắn kẻ chủ mưu là một người khác, hắn biết chuyện Shirono sẽ bắt chuyến tàu tốc hành cuối cùng và đã lợi dụng việc đó cho âm mưu của mình. Không biết Shirono còn sống hay không nhỉ... Tôi nói linh tinh thôi.

Chỉ là suy đoán vớ vẩn, anh tuyệt đối đừng ghi lại đấy!

[Tham khảo tư liệu 2 [*] , 3 [*] ]