MATSUDA FUKI
Xin lỗi cậu nhiều nhé. Con dâu vừa gọi điện thông báo cho tôi biết có phóng viên từ Tokyo về tìm hiểu về nhà Shirono nên tôi nghĩ mình cần nói vài lời...
À không, tôi không rõ về Miki, chỉ biết đó là con gái lớn của cậu ba nhà Shirono. Khi nghe tin con nhỏ giết người, tôi cũng chỉ nghĩ “Quả nhiên là con nhỏ đó” vì nó là người nhà Shirono mà.
Tôi bằng tuổi Chitose, vợ của ông Shirono, thời con gái chúng tôi thân nhau lắm. Ở vùng này còn có Sawako bằng tuổi chúng tôi. Mọi người ở đây hay gọi ba đứa là ba cô con gái vùng Nagasawa.
Tôi và Sawako hoạt bát và cứng đầu lắm, bố mẹ hai đứa lúc nào cũng lo lắng, còn Chitose là đứa trầm tính, nấu ăn hay thêu thùa đều rất khéo, nên hai đứa tôi lúc nào cũng nói sau này Chitose sẽ trở thành một người vợ tốt và có cuộc đời hạnh phúc.
Đúng như những gì chúng tôi dự đoán, trong ba đứa, Chitose là người đầu tiên lập gia đình.
Shirono Ichiro hơn chúng tôi năm tuổi, có gương mặt đẹp như diễn viên. Nghĩ tới gương mặt với mũi tẹt và gò má cao của Chitose, tôi có chút hoảng hốt, nhưng vì Sawako nói rằng vợ chồng một người đẹp thì một người xấu mới bù trừ cho nhau, nên tôi vẫn chúc phúc cho hai người họ.
Nhưng cưới nhau chưa được ba năm, tin đồn Ichiro có người đàn bà khác rộ lên. Vùng này nhỏ xíu ấy mà, chẳng mấy mà ai cũng biết danh tính của cô tình nhân.
Thiệt tình, đó lại là Sawako.
Sawako mượn cớ ra vẻ vun đắp, nói vợ chồng bù trừ này nọ để gặp gỡ Ichiro. Bà ấy đẹp tới mức được gọi là hoa khôi vùng Nagasawa này đấy.
Tôi đã lo lắng cho Chitose. Thi thoảng gặp nhau trên đường đi mua đồ, tôi hay dò hỏi xem bà ta có ổn không, nhưng Chitose chỉ cười rồi nói không có việc gì phải lo lắng, tôi cứ yên tâm. Chẳng mấy chốc, không còn ai nhìn thấy Ichiro và Sawako gặp gỡ nhau nữa, tin đồn cũng dần trôi vào dĩ vãng.
Một thời gian sau, Sawako qua đời.
Tôi nghe bố mẹ Sawako nói bà ấy mất do viêm phổi, nhưng tôi cho rằng Chitose đã giết bà ấy. Mẹ Sawako kể Chitose thường xuyên đến thăm khi Sawako bệnh nằm liệt giường, mỗi lần tới, Chitose đều mang theo một hộp đầy thức ăn. Những lúc như thế, Sawako bình thường vốn không thèm ăn gì, đều cầm đũa lên thưởng thức những món ăn của Chitose và khen chúng rất ngon miệng.
Nhưng tôi tự hỏi, phải chăng những món ăn đó là nguyên nhân dẫn đến cái chết của Sawako.
Ăn uống đầy đủ như thế, đáng nhẽ Sawako phải khoẻ lại, nhưng bà ấy cứ gầy yếu dần rồi qua đời. Chỉ có thể do Chitose bỏ độc vào thức ăn.
Việc Chitose không rơi một giọt nước mắt nào ở lễ tang chính là bằng chứng cho chuyện đó. Thậm chí trên đường về, bà ta còn bật cười “Mặt con chó hoang trông thú vị thật đấy!” Tôi không thấy chuyện đó có gì thú vị. Bà ta chỉ viện cớ thôi.
Gương mặt Chitose không để lộ ra, nhưng trong tim bà ta nuôi một con quỷ.
Biết bao nhiêu năm rồi, chuyện này vẫn mắc kẹt trong lòng tôi. Người thì đã mất, nói điều không hay e cũng không phải phép cho lắm, nhưng chất của bà ta lại làm chuyện tương tự, nên tôi nghĩ mình cần nghiêm túc nói chuyện này cho người có thể tiếp nhận nó.
Có thể con dâu sẽ bảo tôi đầu óc lẩm cẩm mà nói linh tinh, nhưng tôi vẫn tỉnh táo lắm, nên cậu hãy viết thật đầy đủ và cẩn thận nhé.