Chương 16
Cơn mưa lạnh tiếp tục kéo dài sang ngày thứ hai, ban đầu chỉ rỉ rác trên tấm kính chắn gió, sau đó giăng mù trước mắt anh, xoá nhoà vạn vật. Randall ngồi trong chiếc BMW của mình, để động cơ nghỉ, và nhiệt độ trên xe báo chính xác 22°C. Bên ngoài, thị trấn trông xám xịt và u ám. Hầu hết những chiếc lá đã lìa cành, để lại những cành cây khẳng khiu và cằn cỗi. Cây cối sum sê xanh tốt suốt mùa hè giờ nhường chỗ cho các tông màu đất: nâu và hạt dẻ, vàng và đen.
Tay Randall run lên khi cầm điện thoại của Amanda. Một phần trong anh nóng lòng muốn khám phá nó, để biết liệu Sam có nói đúng về vợ anh không. Nhưng làm sao Sam biết Randall sẽ làm gì? Anh ta có thể biết bằng cách nào? Lời nói của kẻ lạ mặt vang lên trong tâm trí anh.
Anh sẽ tìm thấy sự thật đầu tiên của cô ấy ở đó.
Anh lướt tay trên màn hình và bắt đầu dò tìm, bỏ qua hộp thư thoại và email, quyết định vào thẳng những tin nhắn mà cô đã gửi và nhận. Anh sẽ bắt đầu từ đó, và từ Pooh.
Các tin nhắn từ Pooh bắt đầu bằng việc anh ta hỏi lễ trao giải diễn ra như thế nào và dần chuyển sang lo lắng theo thời gian.
Em đang ở đâu?
Sao em không nhắn lại cho anh?
Nghe điện thoại đi. Anh gọi em hai lần rồi.
Này, anh bắt đầu lo lắng rồi đấy, NHẮN LẠI CHO ANH NGAY NHÉ.
Mandy, nghiêm túc đẩy, nhắn tin cho anh. Anh thực sự rất lo lắng.
EM ĐANG Ở ĐÂU???????
Khi Randall tiếp tục xem những tin nhắn cũ của Amanda với Pooh, tim anh chùng xuống và cảm giác buồn nôn ập đến. Đó là những bức ảnh – rất nhiều bức ảnh – về một người đàn ông, trẻ hơn, cơ bắp và nam tính. Có vài bức ảnh khỏa thân của anh ta.
Anh muốn em, em yêu.
Đây là quà cho em vào lần tới khi chúng ta gặp nhau.
Anh quá nóng lòng muốn gặp và hôn em.
Amanda cũng nhắn lại. Cô cũng chia sẻ hình ảnh. Những bức ảnh mặc áo ngực và quần dài, những bộ đồ lót gợi cảm mà anh chưa từng thấy, những bức ảnh khỏa thân, được chụp qua gương trong phòng tắm của họ. Nhưng ảnh cô nằm trên giường của họ, khỏa thân, hai chân dang rộng trước ống kính, là tồi tệ nhất. Cô khêu gợi ngay cả trong những tin nhắn của mình. Anh chưa bao giờ nhìn thấy một Amanda như thế trước đây.
Em nóng lòng muốn tan chảy trong anh.
Em muốn anh quá!
Em ước anh có thể có em ngay bây giờ.
Randall ném điện thoại sang bên ghế hành khách và nhắm nghiền mắt lại. Anh đột nhiên cảm thấy một cơn đau nửa đầu ập đến và cố gắng cưỡng lại nó. Những hình ảnh từ tin nhắn cứ lởn vởn trong tâm trí anh.
Sao cô ấy có thể làm điều này với anh? Với họ? Anh luôn nghĩ rằng họ hạnh phúc. Giống như anh đang đọc những tin nhắn này từ một người lạ. Những bức ảnh của một người lạ. Anh chắc chắn họ đã rất hạnh phúc. Có phải tất cả chỉ là dối trá không?
Anh sẽ tìm thấy sự thật đầu tiên của cô ấy ở đó.
Randall nghĩ về những lần điện thoại cô rung lên trong buổi lễ. Cô có vẻ giật mình hoặc lo lắng nên nhanh chóng bỏ qua cuộc gọi. Pooh đã gọi chăng?
Anh sẽ tìm thấy sự thật đầu tiên của cô ấy ở đó.
Anh với lấy chiếc điện thoại trên ghế hành khách mở email của Amanda. Chúng chủ yếu liên quan đến công việc ngoại trừ lời mời ăn trưa từ Gina và một vài câu chuyện cười đã được chuyển tiếp từ các nhân viên của tổ chức. Anh đóng hộp thư đến của cô và nghe thư thoại, nhưng hầu hết chỉ là những lời chúc mừng từ những người đã tham dự lễ trao giải. Anh quay lại và đọc thêm tin nhắn từ những mối liên hệ khác của cô. Không có gì đáng chú ý. Pooh là người mà anh phải tìm. Pooh là sự thật mà Sam đã ám chỉ.
Mưa bắt đầu nặng hạt, đập mạnh vào kính chắn gió. Randall bấm gọi Pooh và chờ đợi. Anh ta bắt máy ngay trước khi đổ hồi chuông thứ hai.
“Mandy, trời ơi, anh lo quá. Em đã ở đâu thế? Anh đã nhắn tin cho em suốt. Em không sao chứ?”
Randall bóp chặt điện thoại.
“A lô? Em yêu, em có đó không?”
Giọng của Pooh trầm và đầy quan tâm.
“Mandy, em có ở đó không?”
“Tên cô ấy là Amanda.”
Đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu. Randall chờ đợi.
“Ai đó?” Cuối cùng Pooh cũng lên tiếng, giọng anh ta có vẻ ngượng ngùng hơn.
“Tôi là chồng của cô ấy. Đừng dập máy.” Anh hít vào một hơi. “Tên cậu là gì?”
Im lặng.
“Được rồi, cậu không cần cho tôi biết tên của cậu. Tôi thực sự không quan tâm. Tôi gọi để báo tin cho cậu rằng Amanda đã chết cách đây hai đêm trong một vụ tai nạn ô tô. Đó là lý do tại sao cô ấy không trả lời tin nhắn của cậu. Tôi chắc chắn...”
Cuộc gọi bị ngắt kết nối. Randall gọi lại nhưng đường dây chuyển sang hộp thư thoại. Anh dập máy mà không để lại lời nhắn và chuyển sang nhắn tin.
TÔI MUỐN GẶP CẬU. TÔI KHÔNG NỔI ĐIÊN. TÔI CHỈ MUỐN BIẾT GIỮA TÔI VÀ AMANDA ĐÃ XẢY RA CHUYỆN GÌ KHIẾN CÔ ẤY NGOẠI TÌNH VỚI CẬU. GIỜ CÔ ẤY CHẾT RỒI VÀ TÔI CẦN CÂU TRẢ LỜI. LÀM ƠN.
Anh nhấn gửi và đặt điện thoại vào ngăn đựng cốc, tự hỏi liệu Pooh sẽ gọi hay nhắn tin lại. Có lẽ là không nhưng rất đáng thử. Randall bật cần gạt kính chắn gió và lùi xe ra khỏi nhà tang lễ.
Có những việc anh cần làm trước khi về nhà.