❀ 3 ❀ Lãnh đạo Hội học sinh
“Không không không không, không có chuyện đó đâu!”
Trên đường đi từ dãy phòng câu lạc bộ về tòa nhà chính, Kaori lắc đầu quầy quậy đến mức cặp kính tưởng chừng sắp bay mất.
“Bạn Mana là thủ phạm á? Không đâu không đâu! Mana tính tình trong sáng tươi vui lắm. Làm sao giết người được.”
“Đầy người bề ngoài ra vẻ trong sáng nhưng lòng dạ lại đen tối. Kawashima Ami trong Toradora!⦾ chẳng hạn.”
“Ừm, đúng thế nhưng…”
“Chị Sanjou là thủ phạm thật ạ?”
Yuno hỏi.
“Anh chưa quyết định được nhưng ở thời điểm hiện tại, cậu ấy là nghi phạm số một. Tất nhiên cũng có khả năng từ lúc này trở đi sẽ còn xảy ra những sự kiện khác.”
Câu trả lời của Urazome nghiêm túc ngoài dự đoán.
“Nhưng tại sao lại là chị Sanjou ạ?”
“Tính tới thời điểm hiện tại, người có thể tạo ra phòng kín chỉ có cậu ấy thôi.”
“… Phòng kín ạ?”
Chưa hiểu đầu cua tai nheo ra sao nên Yuno lặp lại từ đó. Cô và Kaori nhìn nhau, Kaori cũng đang ngơ ngác.
Urazome nói vậy, chẳng lẽ… chẳng lẽ, bí ẩn về hiện trường phòng kín đã được giải rồi?
Urazome bước qua cửa, không giải thích gì thêm. Yuno và Kaori vẫn theo sau cậu, thay giày rồi bước vào tòa nhà học. Chắc Urazome đang đi tìm hiểu có sự kiện khác như lúc nãy cậu nói hay không. Tuy nhiên, hai cô gái chẳng hiểu họ đang đi đến chỗ nào.
“Rốt cuộc mình đi đâu đây ạ?”
“Nơi không có duyên với anh nhất.”
“…?”
“A, tớ biết rồi.”
Kaori quen biết Urazome đã lâu nên giơ tay giải đáp.
“Văn phòng Hội học sinh chứ gì.”
“Cứ tưởng thám tử đến chứ, hóa ra là cậu.”
Hội trưởng Hội học sinh Masaki Akihiro kéo ghế, mời các vị khách ngồi.
“Urazome, bây giờ tất cả mọi người đều phải chờ trong phòng sinh hoạt câu lạc bộ. Tự ý đi lung tung là bị mấy chú thám tử bắt đấy nhé!”
“Xui xẻo quá, tớ không thuộc câu lạc bộ nào, cũng chẳng tham gia ban bệ nào.”
“Không tham gia câu lạc bộ thì chờ trong phòng họp lớn. Cậu không dự buổi gặp mặt phải không? Bó tay với cậu luôn.”
Ngược lại với lời nói, biểu cảm của Masaki khá sáng sủa, hình như đang vui vẻ trước hoàn cảnh này. Hội phó Yatsuhashi Chizuru ngồi bên cạnh nhìn Yuno, mỉm cười giống hôm qua.
Văn phòng Hội học sinh được sắp xếp, dọn dẹp rất cẩn thận. Tài liệu được chia thành các tệp, đặt gọn gàng trong tủ. Giấy tờ đang viết dở được phân loại, để vào hộp ba ngăn ba màu ở góc bàn. Bút ở ống cắm bút, kẹp trong hộp đựng kẹp. Sàn nhà không một hạt bụi. Nãy giờ ở trong phòng Urazome và phòng câu lạc bộ Kịch đều theo phong cách avant-grade⦾ khác biệt rõ ràng, vào đây làm Yuno mừng quá.
“Mời mọi người…”
Dù không mời mà đến nhưng ba người vẫn được mời uống nước với ba cốc giấy bốc hơi nghi ngút. Pha trà cho họ là người hôm qua đã muốn đi cùng Chizuru nhưng bị từ chối – thư ký Hội học sinh Hibiya Yukiko, học cùng lớp Yuno.
“Anh là thám tử tư ạ? Thì ra trường mình cũng có nhân vật như vậy. Chà chà, em ngưỡng mộ anh quá đi!”
Yukiko mừng rỡ, mái tóc ngắn khẽ lay động. Cô gái tò mò này thích hợp làm trong Hội học sinh không đây?
“Thế mọi người có việc gì ạ?”
Người duy nhất có cả ngoại hình và tính tình trông đều có vẻ nghiêm túc – thủ quỹ Shiina Ryoutarou lên tiếng. Cái đầu cắt ngắn ngủn, cả người cao lớn đến mức khó mà tin được rằng cậu là học sinh lớp mười, lại thêm thân thể rắn rỏi trông giống như một thiếu sinh quân xuyên thời gian tới hiện đại vậy.
Nơi này toàn những nhân vật nắm quyền lực trong trường nên Urazome đi thẳng vào vấn đề ngay.
“Tớ đến điều tra chứng cứ ngoại phạm của tất cả các cậu.”
“Tất cả bọn tớ á?”
Masaki hỏi lại.
“Tớ ở gần hiện trường nên bị nghi ngờ cũng dễ hiểu, nhưng tất cả thành viên Hội học sinh thì lạ đấy. Sao lại phải thế?”
“Thì thế thôi.”
Câu hỏi trúng trọng tâm bị thái độ chẳng màng lý lẽ của Urazome đánh bay. Hội trưởng Hội học sinh nhìn sang hội phó ngồi bên cạnh rồi so vai:
“Chứng cứ ngoại phạm… Làm thế nào đây?”
“Được thôi mà. Có vẻ thú vị đấy. Urazome, cậu sẽ hỏi xong ngay phải không?”
“Tớ đang muốn nhờ mọi người hợp tác để xong nhanh đấy.”
Nhân vật thám tử tư buồn ngủ, uể oải đứng dậy khỏi ghế.
“Vậy tớ sẽ bắt đầu từ Masaki. Cậu học lớp D khối mười một, được tan tiết sớm. Nhưng hôm qua cậu không tới văn phòng Hội học sinh mà đến phòng chứa đồ dùng của Hội. Thời điểm vào khoảng 2 giờ 15 phút. Không sai chứ?”
“Thì chỉ có thế thôi. Cậu biết rõ nhi. Cậu điều tra bằng cách nào đấy?”
“Biết vậy thôi. Sau đó, khoảng 3 giờ 15 phút, cậu nghe thấy tiếng hét. Cậu nhìn vào nhà thể chất, Asajima đã bị giết.”
“Đúng vậy. Cậu nhớ hết tất cả à?”
“Thì thế thôi.”
Urazome né tránh mọi câu hỏi một cách cục súc. Cái câu “Thì thế thôi.” tiện lợi thật.
“Tóm lại, cậu không có chứng cứ ngoại phạm trong khoảng hai mươi phút.”
“Nhưng lúc 3 giờ 10, cậu ấy đã gọi điện cho tớ.”
Chizuru lên tiếng.
“Cậu ấy có thể gọi từ hiện trường án mạng mà?”
“Ừ, nếu muốn thì gọi được đấy. Hình như bộ phim truyền hình nào đấy cũng có cảnh hung thủ vừa gọi điện thoại vừa giết người.”
Masaki cười nhè nhẹ, tự tay cắt đứt sợi dây cứu mạng của mình.
“Tóm lại, chứng cứ ngoại phạm của tớ không thể chứng minh được. Tớ tốn hai mươi phút để chuẩn bị tài liệu dùng cho cuộc họp thật kỹ càng. Tuy nhiên, tài liệu có thể chuẩn bị từ trước, hơn nữa, tớ còn nhìn thấy rõ Harimiya đứng ở trước nhà thể chất nhưng bạn ấy lại không thấy tớ.”
“Cậu biết rõ đấy chứ.”
Khóe miệng Urazome khẽ cong lên, thái độ nhàn nhạt, xa cách. Masaki đáp “Cảm ơn”.
Hội trưởng bị xem như kẻ tình nghi, không khí trong văn phòng Hội liền trở nên nặng nề.
“Nhưng cậu cứ yên tâm. Vì một số lý do nên khả năng cậu là thủ phạm rất thấp. Không phải kiểu trắng tinh không tì vết nhưng mức độ nghi ngờ chỉ tầm phớt hồng nhàn nhạt thôi.”
“Ví dụ kiểu gì mà nghe như người say nói nhảm vậy. Bình thường người ta nói màu xám chứ?”
Hai học sinh đứng thứ nhất và thứ hai trong kỳ thi cùng cười phá lên, thổi bay bầu không khí u ám. Họ đang nói về án mạng vậy mà giờ Yuno chẳng hiểu đâu với đâu nữa.
Rồi ánh mắt của Urazome chuyển sang hội phó Hội học sinh, đứng thứ ba trong kỳ thi.
“Tiếp theo đến cậu. Ừm, tên cậu là…”
“Chizuru. Tớ là Yatsuhashi Chizuru, lớp C, khối mười một.”
“À, ra thế. Yatsuhashi. Từ 3 giờ 03 phút tới 3 giờ 15 phút, cậu đã ở đâu?”
“3 giờ hết tiết, tớ ra khỏi lớp… Khoảng mấy giờ thì tới đây nhỉ?”
Chizuru đặt ngón tay lên khóe miệng, ngẫm nghĩ một chút rồi trả lời.
“A, đúng rồi, khoảng trước 3 giờ 10 một chút. Tớ vừa vào phòng thì hội trưởng gọi điện đến, em nhỉ?”
Là Chizuru hỏi Yukiko. Yukiko gật gật.
“3 giờ 10. Từ khi tan học tới lúc đến đây, cậu đã làm gì?”
“Tớ mua nước ở máy bán tự động trong căn-tin.”
“Cậu chứng minh được chuyện đó không?”
“Tớ không gặp ai cả nên không chứng minh được.”
“Hừm.”
“… Tớ cũng bị nghi ngờ à?”
“Cậu đáng nghi đấy. Đáng nghi gấp đôi Masaki…”
“Anh… anh Urazome, anh nói thế…”
Yuno ngập ngừng lên tiếng phản đối. Chizuru chính là người đã khởi xướng ý tưởng cứu đội trưởng Sagawa. Bị đưa vào diện tình nghĩ chắc chị ấy đang kinh ngạc lắm.
Yuno nghĩ vậy nhưng ngược lại…
“Gấp đôi. Nếu thế, tớ là màu hồng chóe đấy nhỉ.”
Nói rồi, Chizuru cười khúc khích. Bầu không khí cực kỳ thư thái… Chắc vì trong lòng chị ấy biết rõ mình không phải thủ phạm?
“Nào, tiếp theo đến hai người ở kia… Bạn kia tên gì nhỉ?”
“Em Hibiya Yukiko đấy.”
Kaori nói thầm vào tai Urazome với vẻ mặt chán nản.
“Thế à. Hibiya, hôm qua, sau khi tiết học kết thúc, em đã làm gì, ở đâu? Theo Chizuru vừa nói, lúc hội phó đến đây, em đã ở trong phòng rồi.”
“Vâng ạ. Khoảng 3 giờ 03, 04 phút, em đã đến đây rồi ạ. Sau đó em ở đây suốt.”
Hibiya Yukiko vóc dáng nhỏ nhắn, bình thản nhìn Urazome và đáp.
“Em đã ở đây cùng thầy cố vấn Higuchi khoảng bảy phút nên em có thể chứng minh chứng cứ ngoại phạm của mình.”
“Thế được rồi. Em được loại. Thế, tiếp theo tới bộ đội đặc chủng.”
“Em không phải bộ đội đặc chủng ạ. Em là Shiina Ryoutarou, thủ quỹ ạ.”
Bộ đội đặc chủng – Thiếu sinh quân – Shiina lạnh lùng đáp.
“Shiina? Shiina thủ quỹ Hội học sinh? Đáng tiếc ghê, sao tên em lại là Ryoutarou chứ!”
“Dù anh nói gì thì tên em vẫn vậy.”
“Thôi cho qua. Hôm qua sau khi tan học, em đã làm gì?”
“Hôm qua sau giờ học, em đến thẳng thư viện để trả sách và tìm sách mới để mượn. Sau đó không mượn được cuốn nào nên em đến văn phòng Hội học sinh. Hibiya và hội phó đã ở trong phòng từ trước rồi ạ.”
Shiina bình tĩnh đáp, tư thế và biểu cảm vững vàng.
“Em vào phòng một chút thì nhà trường phát loa thông báo nhà thể chất có chuyện. Em phân vân không biết có nên về luôn như trường yêu cầu hay không. Nhưng không thấy anh Masaki tới, chúng em rất lo nên cả ba cùng chờ cho tới khi biết được tình hình.”
“Thế em vào phòng lúc mấy giờ?”
“Khoảng 3 giờ 20 phút ạ. Nhưng mà em không chạm mặt ai trong thư viện nên không thể chứng minh chứng cứ ngoại phạm. Thủ thư đã vào kho sách nên em để sách vào thùng sách trả.”
“Hừm…”
Urazome im lặng.
Hội học sinh có bốn thành viên. Một có chứng cứ ngoại phạm, ba không.
Thêm vào đó, cả bốn đều giải thích hoàn cảnh của mình một cách chính xác, khách quan.
“Ra vậy.”
Urazome uống trà trong cốc giấy, mắt không rời khỏi bốn người đối diện. Rồi cậu nói:
“Các cậu đáng gờm đấy!”
“Cảm ơn nhé.”
Thái độ hòa nhã của hội trưởng không thay đổi tí gì.
← Toradora! (とらドラ!) là tác phẩm lightnovel của tác giả Yuyuko Takemiya, họa sĩ minh họa Yasu, đã được chuyển thể thành truyện tranh và phim hoạt hình.
← Phong cách sáng tạo nghệ thuật mới mang tính thử nghiệm.