CHƯƠNG 17
4giờ 23 phút chiều.
Bọn Hork-Bajir dùng lưỡi dao cạo ở tay chém nát các loại thực vật trên đường đi. Chúng đi qua đâu là để lại thiệt hại trầm trọng ở đó. Chúng ném, chúng giết vô tội vạ và có vẻ chẳng mệt mỏi bao giờ.
Có một tên Mượn xác-người đi cùng chúng. Trông hắn ta cũng đô con lắm, vậy mà cứ phải thở dốc, mồ hôi túa ra đầm đìa khi phải cố theo kịp bọn Hork-Bajir.
Tụi tôi chuyền trên đầu chúng.
Rachel lầm bầm.
“Kia kìa!” tên Mượn xác-người mệt mỏi nói và chỉ tay về phía rặng cây nơi chúng tôi đang trốn.“Con vật kia kìa! Trông giống heo nhỉ, ta ngờ lắm.”
Tên này chắc mệt quá rồi và chỉ kiếm cớ để ngồi nghỉ thôi. Nhưng, trời ạ, tên Hork-Bajir đi đầu ngay lập tức khai hoả khẩu tia Nghiệt.
CHÍÍUUU!
Chú heo tội nghiệp cháy xèo xèo và biến mất trong vài giây. Tia Nghiệt bay sượt qua chỗ cái cây tụi tôi đang náu.
tôi thét to khi thấy thân cây bắt đầu rung chuyển.
Tụi tôi nhảy vội sang một cây khác. Tôi lao mình vào không trung. Không ngờ cái cây đổ nhanh quá. Chẳng còn thời gian để tính toán nên đậu lại chỗ nào.
Tôi chơi vơi giữa không trung khoảng hai giây rồi rơi xuống. Ui, tên Mượn xác-người đang nhìn tôi soi mói…
Cành cây! Tôi níu vào, nhưng hụt rồi.
À không, gượm đã! Bất thình lình tôi dừng lại, nhún nhảy đến điên dại. Tôi suýt phá lên cười khi biết được chuyện gì vừa xảy ra. Đuôi của tôi lại túm kịp cành cây, lạ không.
“Nhìn con khỉ này thiệt đáng ghét.” Tên Mượn xác-người nói.
Tên Hork-Bajir chỉa khẩu tia Nghiệt về phía tôi.
Nhưng tôi đã chuồn lẹ. Tôi nhảy dọc trên cành cây, những ngón chân của tôi bám chắc vào cành. Tôi đu vào một thân cây vừa được một giây thì…
CHÍÍUUU!
RẦMMM! Cả thân cây đổ rụp ngay trước mặt tôi, nhựa cây tan thành hơi nước. Hơi nóng toả ra làm mặt tôi cháy sém. Tôi không còn bám được vào thân cây nữa và… gay rồi, tôi đang rơi.
Bất ngờ… một cánh tay nắm lấy tôi.
Rachel vừa nói vừa lấy đà đẩy tôi sang một cành cây khác.
“Thấy chưa! Khỉ giả đó!” tên Mượn xác-người gào lên.“Bọn khỉ khốn kiếp! Giết hết bọn khỉ đi! Không chừa con nào!”
Năm tên Hork-Bajir giương cao vũ khí.
Cassie thét lên.
tôi ra lệnh.
CHÍÍUU! CHÍUU! CHÍÍUUU!
Tia Nghiệt bắn ra xối xả. Cây cối đổ rạp. Tôi thoáng thấy một bóng khỉ bị trúng thương rơi xuống.
tôi thét lớn.
Marco trả lời.
Đàn khỉ ngã rạp xuống. Cả đàn chim nép trong các nhánh cây cũng bị giết. Một con lười và con của nó đang treo mình trên cành cũng bị giết. Bọn Hork-Bajir đang lên cơn khát máu. Bây giờ chúng không chỉ bắn vào đàn khỉ tội nghiệp mà còn nã đạn lia lịa vào mọi vật di động trên những cành cây cao.
Cassie bật khóc.
Marco nói.
Tobias gọi với từ trên cao.
Rachel trả lời.
Bọn tôi đã kịp nhảy ra xa, tránh khỏi khu vực đang diễn ra cuộc tàn sát, nhưng vẫn còn nghe giọng cười hoang dại của bọn Hork-Bajir xen lẫn tiếng hét điên loạn của tên Mượn xác-người.
Tôi biết đời một con người khác cuộc đời của cây cỏ, và các loài vật khác nhưng tôi vẫn thấy đau lòng khi nhìn chúng bị tàn hại.
Bọn Hork-Bajir đang chặt phá tất cả. Cây đổ rạp, chỉ còn trơ gốc. Cả cánh rừng oằn oại vì đau đớn và phẫn nộ.
UUU! UUU! UUU!
Một điều kì dị chợt xảy ra.
Bọn Hork-Bajir đang đắc thắng thì một sinh vật rơi thẳng từ trên cây xuống. Nó quấn chặt thân người tên Hork-Bajir cầm đầu.
Rachel hét lên.
Marco nói.
Con rắn cuộn quanh cổ tên Hork-Bajir và xiết chặt. Một tên Hork-Bajir đứng gần định quật nó. Chợt…
một giọng truyền tin lạnh lùng vang lên.
Tên Hork-Bajir lập tức đứng yên, thôi không ngó ngàng lên bạn đang dãy chết nữa. Cả bọn Hork-Bajir lùi lại…
Tôi biết giọng truyền tin đó. Các bạn tôi cũng biết nữa. Tự dưng khi nghe giọng nói đó, tôi cảm thấy sờ sợ.
Khi tên Hork-Bajir xấu số ngưng giãy giụa, con rắn bắt đầu hoàn hình. Hình dạng một người Andalite bắt đầu hiện ra.
Cơ thể đó là của người Andalite, nhưng bên trong cái đầu Andalite đó là một tên Yeerk hung hãn - Visser Ba.
Visser Ba có dáng vẻ của một người Andalite, nhưng chỉ cần nhìn hắn một lần, bạn sẽ nhận ra ngay đây đúng là quân đầu trộm đuôi cướp.
Bốn tên Hork-Bajir còn sống và tên Mượn xác-người run như cầy sấy khi đứng trước Visser Ba.
tên Visser Ba hỏi và nhìn tên Mượn xác-người.
Truyền tin bằng ý nghĩ cũng giống như gởi e-mail vậy: bạn có thể quyết định chỉ gởi riêng cho một ai đó hoặc tung hê cho tất cả mọi người… Visser Ba không bao giờ thèm giấu giọng truyền tin của mình. Hắn là một kẻ mạnh, và kẻ mạnh chả gần phải thì thầm làm gì cho mệt. Cứ việc nói thiệt lớn.
Da tên Mượn xác-người nhợt nhạt hẳn đi.“Chúng con… chúng con, dạ, đang làm theo lệnh của ngài, thưa Visser. Giết tất cả mọi sinh vật lạ vì chúng đều có khả năng là bọn Andalite giả trang.”
“Dạ không… dạ dạ…”
Visser Ba quẫy đuôi một phát. Lưỡi dao ở chót đuôi của hắn kề sát cổ tên Mượn xác-người.
Tên Mượn xác-người quỳ thụp xuống.“Con không… chúng con… là nóđó!” Hắn chỉ tay về tên Hork-Bajir.
Tôi thì thầm với Ax.
Ax nhún vai.… có lẽ chúng ta cần tái tạo điểm giao nhau giữa hai tia Nghiệt nhằm xoá bỏ hiệu ứng củaDòng xoáy thời gian. Tôi nhớ mang máng ở trường có dạy như thế.> Ax cầm con chip của tàu Con Rệp lên.
Vào đúng giây phút ấy tôi chợt nhận ra tôi đã phạm một sai lầm khủng khiếp. Theo lệnh của tôi, Ax đã suýt bỏ mạng để lấy cho được con chip điều khiển để bọn Yeerk không thể lái tàu Con Rệp. Nhưng hỡi ơi, bây giờ chúng tôi lại rất cần bọn Yeerk lái được cái tàu Con Rệp đó để cả bọn có thể quay về nhà.
Chúng tôi đã mắc kẹt rồi.
Chỉ tại lỗi của tôi thôi.