← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 21

7giờ 36 phút.

Tụi tôi bò sấp xuyên qua bụi cây, thật yên lặng. Đứa này theo sát đứa kia, vạch lá mà đi, như những kẻ vô hình.

Bọn Hork-Bajir đã dọn một bãi quang xung quanh tàu Lưỡi Rìu. Mấy tên Taxxon đang xúm quanh con tàu, ra sức sửa chữa. Có vẻ chúng đã xong phần việc ở tàu Con Rệp. Bọn Taxxon này trông giống những con rết khổng lồ với cái miệng tròn màu đỏ tươi và hàng loạt cặp mắt nhìn thô lố.

Marco nói.

Tôi chia sẻ ý nghĩ đó. Bọn Taxxon có vẻ rất quen thuộc với khu rừng nhiệt đới này, mặc dù chúng trông quá khổ so với các sinh vật tại đây.

Ax nói.

Rachel nói.

Tôi thoáng thấy bóng lờ mờ của một người Andalite.

Rachel hỏi.

Rachel đang hỏi tôi. Mà tôi thì lại không có sẵn câu trả lời nào ra hồn.

… tụi mình có thể thương lượng với Visser, nhưng không thể tin hắn được. Hay là tụi mình chuồn lên tàu Lưỡi Rìu và để lại con chip ở chỗ nào đó hắn thấy được?>

Marco nói.

Ax nói.

Cassie nói.

Đầu óc tôi quay cuồng. Trời ơi, xin hãy cho con câu trả lời. Nhưng chả có ai đáp lời tôi cả.

Marco nói.

Ôi, tôi mất hết bình tĩnh rồi. Nếu còn ở trong lốt người, chắc tôi sẽ thụi cho Marco đo ván.

Marco rên rỉ.

Tôi suýt phun ra những lời cay độc, nhưng khi đó, Cassie xen vào.

Câu hỏi làm tôi choáng váng. Trời ơi, lẽ ra tôi phải tự hỏi mình điều đó. Lẽ ra… Lẽ ra… Có quá nhiều câu lẽ ra như vậy!

Ax! Trời ơi, tôi còn nhớ mình đã hỏi ảnh liệu còn cách nào khác giúp tụi tôi quay về hay không. Lúc đó, ảnh đã tránh né.

Ax lảng tránh.

… hayđoán được chuyện gì nữa không?>

Dòng xoáy thời gian. Lúc đó tôi thiếu…>

…>

… có thể là cậu… Ý tôi là, có thể cậu là con người thật duy nhất ở đây. Tấc cả bọn tôi có thể chỉ là… kíức mà thôi.>

Tôi lạnh cả người.

Marco nói.

Dòng xoáy thời gianchứ?>

Ax nói.…>

Tobias ngắt lời.

Rachel nói.

Đột nhiên, tôi nhận ra sai lầm của mình. Visser Ba đã biết 8 giờ 54 phút là thời hạn chót. Hắn biết. Và hắn nhận ra là tụi tôi cũng biết.

Vì vậy, hắn thừa biết tụi tôi sẽ phải xuất hiện gần tàu Con Rệp hoặc tàu Lưỡi Rìu để ngăn chặn thời hạn chót kia. Hắn biết tụi tôi sẽ cố lên một trong hai con tàu này. Vì vậy, hắn đã ra lệnh cho bọn lâu la kéo tàu Con Rệp đến gần tàu Lưỡi Rìu.

Vậy là chúng tôi chỉ còn một nơi đến duy nhất.

Làm như vậy, hắn sẽ biết nơi trốn của tụi tôi trước 8 giờ 54 phút.

Tôi thét lên.

Vừa lúc đó, tụi tôi nghe giọng của hắn vang trong đầu.