← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 13

Bọn tôi gặp nhau ở bầu trời phía trên bãi biển. Bốn con hải âu trông hoàn toàn bình thường giữa hàng trăm con khác cùng loài. Và tít trên cao, một diều hâu đuôi đỏ với một diều mướp đang bồng bềnh trên luồng khí nóng.

Diều mướp là Ax đó. Ảnh chưa từng thu nạp một con hải âu nào. Diều mướp là một loại diều hâu, cùng cỡ với Tobias.

anh Jake hỏi.

Ảnh là một con trong đám hải âu đang choe chóe và quay mòng mòng xung quanh tôi, nhưng tôi hổng biết chắc là con nào.

tôi hô lên. Đó là câu tôi thường hô mỗi khi bắt đầu một phi vụ. Đứa nào cũng trông chờ tôi phát pháo kiểu như thế.

Sự thực thì tôi cảm thấy căng thẳng, lo âu và hoàn toàn không chắc chắn về bản thân. Nhưng mọi người cứ trông đợi tôi tràn đầy hứng khởi vậy đó. Nếu tôi hổng tỏ ra vậy, tất cả sẽ biết là tôi có chuyện gì không ổn rồi.

Marco châm biếm.

anh Jake đề nghị.

Marco nói vẻ hoài nghi.

Tobias bật cười.

anh Jake hỏi.

Marco vặn lại.…>

Tobias đáp.

tôi khen.

Bao giờ trước khi bước vô một phi vụ, bọn tôi cũng chọc nhau như vậy. Riêng tôi thì cảm thấy muốn làm một việc gì đó. Hành động thì vẫn tốt hơn là ngồi một chỗ đợi coi mình có biến hình ngoài sự kiểm soát hay không…

Với lại tôi vẫn kiếm cách để thực sự gặp được Jeremy Jason McCole. Vẫn còn có khả năng cứu vớt ảnh hay làm chuyện gì đó cho ảnh mà.

Tobias nói,

Bọn tôi chào tạm biệt Tobias.

Tôi biết cậu ấy buồn vì không thể đi với cả bọn trong mọi phi vụ. Cậu ấy cảm thấy như thể mình không làm đủ phận sự, đó là tôi đoán vậy. Nghĩ như vậy thật ngốc quá đi, bởi vì thực ra chẳng đứa nào cống hiến cho sự nghiệp cứu Trái Đất nhiều bằng Tobias.

Và chẳng đứa nào trong bọn tôi đã trả giá đắt như Tobias trong cuộc chiến chống lũ Yeerk.

Bọn tôi vỗ cánh bay ra, từ từ tách khỏi đám hải âu hỗn loạn trên bầu trời.

Bọn tôi vượt qua đường ranh giữa cát và sóng bạc đầu. Rồi tiếp tục bay ra khơi, bên trên vùng nước màu xanh lục, tới vùng nước màu lam thẫm.

Có một làn gió thổi ngược chiều khiến bọn tôi phải vật lộn để giữ được hướng bay. Nhưng loài hải âu vốn được cấu tạo để làm việc ấy mà. Trí óc hải âu biết cách khai thác từng giây lặng gió, và thể xác của nó thì hầu như không biết mệt.

Về phía con diều mướp Ax thì có gay go hơn.

Loài diều hâu được cấu tạo để vút lên cao hay nhào xuống con mồi. Chúng thật là tuyệt vời trong việc cưỡi những luồng khí nóng, nhưng chúng chẳng phải là loài chim bay xa. Chúng không thể cứ đập cánh liền liền không nghỉ.

Nhưng so với cả bọn thì Ax có tầm mắt xa hơn.

Ax thông báo, nghe giọng có vẻ đã thấm mệt.

Cassie hỏi đầy phấn khích.

tôi đáp.

tôi bổ sung.

giọng Marco đâm ngang.

Ax đáp.

Montana, đôi môi của Brad Pitt choán hết màn hình vậy đó,> Marco nhận xét.

anh Jake lầm bầm.

Marco tuyên bố.

anh Jake tán thành. Tôi nghĩ ảnh đang giỡn. Nhưng tôi không thể chắc chắn là như vậy.

Marco tiếp tục.… và Jake í… Hì hì!>

Ảnh luôn bối rối bất cứ lúc nào có ai nhắc tới cảm tình của ảnh với Cassie. Và thực tế thì bọn tôi cũng đã tới chỗ chiếc du thuyền.

anh Jake tiếp tục.…>

tôi nói giọng giễu cợt.

Tôi vỗ cánh thật mạnh để bay xa khỏi anh Jake và Marco.

Ax khoan khoái được lánh đi, ảnh bay vút về phía sau và để làn gió đưa đi xa.

Chiếc du thuyền rất bự.

Tôi chẳng biết nó bự cỡ nào, nhưng nó đủ bự để bốn người đang uể oải trên mặt boong sau có thể chơi bóng chuyền nếu họ thích.

Cassie và tôi bay phía sau con thuyền.

Bên dưới tụi tôi, chân vịt khuấy tung nước biển màu lam ngọc và bạch ngọc. Tụi tôi nhìn thấy rõ bốn người ở phía trước mình.

Một người là nhà sản xuất phim vận quần soọc và một chiếc sơ mi banh ngực. Tôi đã thấy ổng trên kênh CNN.

Một người đàn ông khác đứng quay lưng lại phía tụi tôi.

Người thứ ba là một phụ nữ vận bikini. Trẻ và xinh đẹp.

Và người thứ tư… phải! Chẳng thể lầm vô đâu mái tóc ấy. Khuôn mặt ấy. Đôi môi ấy.

Cassie thốt lên.

tôi tán thành.

Jeremy Jason McCole. Ngôi sao của chương trìnhNgôi nhà Quyền lực.

Jeremy Jason McCole, người đã xuất hiện trong hầu hết các tạp chí xuất bản năm năm vừa qua. Phần lớn các tạp chí ấy Cassie và tôi đều đã đọc.

Cassie nói.“đỏ”, mà nói “đỏ tía”!>

…>

tôi đề nghị.

Hai đứa vỗ cánh một chút và thấy mình nằm trong một túi gió nhẹ.

Chiếc thuyền đã tạo ra một luồng gió của chính nó, gió ấy gần như chở hai đứa tôi đi theo. Tụi tôi chỉ phải đập cánh sơ sơ. Tụi tôi có thể cứ lơ lửng trên không phía trên đuôi con thuyền.

Hai đứa tôi cứ lơ lửng ở đó, say sưa ngắm nhìn Jeremy Jason McCole từ trên cao ba mét.

Tụi tôi lắng nghe cuộc trò chuyện giữa bốn người bọn họ…

Và đó là lúc tôi hết phải lòng anh chàng Jeremy Jason McCole cực kỳ duyên dáng ấy.

BUỔI TRÌNH DIỄN BẤT THÀNH