CHƯƠNG 14
Gió thổi bạt đi mất một phần những câu họ nói. Tiếng nước ùng ục và tiếng động cơ át mất một phần nữa. Nhưng tôi và Cassie vẫn nghe khá đủ. Quá đủ nữa là khác.
“… chớ có làm kẻ thua thiệt trong chuyện này, Jeremy,” nhà sản xuất phim nói.“Hãy nhìn thẳng vào sự thật, nghề truyền hình của cậu hết thời rồi.”
“Hết thời sao được khi còn… hàng triệu con nhóc si mê tôi,” Jeremyđáp.
“Tất cả những gì tôi muốn nói là: những thay đổi trọng đại sắp xảy ra. Những thay đổi trọng đại như là… chúng ta chưa từng thấy, đúng không? Bây giờ công ti của tôi là một phần của trật tự mới. Cậu sẽ làm ăn… sẽ tham dự vào các bộ phim. Tham dự một cách nghiêm chỉnh. Cậu hãy vượt lên khỏi những vai choai choai ấy đi.”
Jeremy Jason cười rộ.
“Vậy thì tuyệt cú mèo. Tôi đã ngấy muốn chết được vì những con bé đần độn cứ gởi cho tôi những lá thư tình và kéo ào ào tới xin tôi chữ ký. Nhưng nè, đó chính là một phần của vấn đề khiến tôi phải suy nghĩ về đề nghị của ông đấy… Tôi ngán cái vai lúc nào cũng phải lăng xăng chiều chuộng mọi người lắm rồi.”
Lúc ấy người đàn ông kia, người vẫn đứng quay lưng lại phía tụi tôi, bước về phía trước.
Hắn chỉ búng một ngón tay là nhà sản xuất phim lui ra xa ngay lập tức. Người đàn bà vận bikini thì nheo mắt lại và dường như co mình trên chiếc ghế tựa.
“Không phí thì giờ nữa,” gãđàn ông nói.“Chúng tađã nói chuyện… bữa hôm qua… những việc tốt đẹp hơn cần làm. Ta có thể cho ngươi… cái ngươi muốn. Tất cả mọi thứ. Tiền… quyền lực. Nhưng trước hết ngươi phải thuận theo ta…Đơn giản lắm. Ngươi hãy trở thành người của chúng ta. Và rồi ngươi lãnh nhiệm vụ… giới thiệu tổ chức Chia Sẻ. Đổi lại… là bất cứ gì, tất cả những gì lòng mi thèm muốn.”
Jeremy Jason ngồi im trong khi gã kia nói. Người đàn ông này làm ảnh sợ. Điều đó thật hiển nhiên.
Khi Jeremy Jason đáp lại, giọng ảnh căng thẳng và lí nhí.“Thế nếu như tôi nói không?”
“Ngươi sẽ không nói không được đâu,” gãđàn ông đáp.
Gã quay mặt lại và tôi trông thấy một nụ cười băng giá, đôi mắt lạnh lùng, chết chóc…
Tôi đã từng thấy hắn, chỉ thoáng thấy thôi, nhưng chỉ một lần cũng đã là quá đủ.
Cassie rít lên.
Tên Visser Ba đang mang lốt người.
Tôi cảm thấy bóng tối từ con người hắn tỏa ra.
Bóng tối bóp nghẹt lấy tim tôi.
Visser Ba, tên đầu lĩnh của đạo quân Yeerk xâm lăng Trái Đất. Tên Yeerk duy nhất đã kiểm soát được một cơ thể Andalite. Tên Yeerk duy nhất có được quyền năng biến hình…
Visser Ba, sinh vật độc địa đã sát hại ông hoàng Elfangor, anh trai của Ax trong lúc chúng tôi kinh hoàng và bất lực ngồi chứng kiến.
Visser Ba mỉm một nụ cười băng giá với Jeremy Jason.“Cậu tham lam lắm… cậu muốn… nhiều hơn rất nhiều những gì cậu có thể đạt được nếu không có sự giúp đỡ của ta.”
Đột nhiên Jeremy cười vang.“Ôngđã đi guốc vô bụng tôi.”Ảnh đứng lên nhìn thẳng vô mặt gã đàn ông đáng sợ.“Tôiđể cho ông tự do thu xếp…làm cho tôi thành một tài tử điện ảnh lớn. Thỏa thuận chứ?”
Nụ cười băng giá của Visser Ba lại hiện ra.“Được.”
Cassie la lên.
Cassie nói.
tôi tán thành.…>
Tôi cảm thấy chán ngán trong lòng.
Tôi biết rằng mê một chàng tài tử trên tivi là ngốc nghếch lắm. Nhưng đó là một sự ngốc nghếch thông thường, dễ thương. Mà tôi thì vốn chẳng có được nhiều điều thông thường trong đời mình.
Tôi nói.
Tôi ngoặt gấp trở lại, bắt lấy ngọn gió phía trước mặt và bỗng nhận ra mình đang hạ xuống thấp. Xuống thấp rất lẹ. Tôi vỗ cánh mạnh hơn.
Cassie hét lên.
Hai cánh của tôi đập loạn lên, nhưng tôi vẫn rớt. Và rồi tôi nhìn thấy lý do. Nó đang ở ngay trên trán tôi nè.
Ở chỗ lẽ ra là cái mỏ khoằm xinh xắn của chim hải âu, bây giờ một thứ dài thoòng màu xám mọc ra.
tôi kêu toáng lên.
Cách xa đuôi chiếc du thuyền khoảng một trăm mét, Marco và anh Jake đã nhìn thấy tai họa đang diễn ra.
anh Jake hét lên.
Cái vòi voi bây giờ đã dài gần hai tấc và đôi cánh không còn đủ sức đỡ thân thể của tôi nữa. Tôi rơi tõm xuống nước.
Và Visser Ba đã kịp liếc thấy.
Hắn đang đứng ở đuôi thuyền, hai con mắt độc địa của hắn nhìn chòng chọc vô tôi.
Tôi chạm mặt nước và tiếp tục chìm.
Quá trình biến thành voi dường như tăng tốc. Tôi biến hình với một tốc độ nhanh chưa từng thấy trong các vụ biến hình trước đây.
Tôi chìm xuống.
Những bong bóng nước từ mình tôi cuộn xoáy lên.
Hai cái tai da khổng lồ mọc ra hai bên đầu tôi. Tôi cảm thấy các lóng xương của mình kêu ken két khi chúng mau lẹ trở nên to kềnh, và dài ngoẵng.
Tôi ráng quẫy nước, nhưng hai chân tôi giống như những thân cây vậy đó!
Mặt nước lấp lánh trên đầu tôi đã xa hút. Tôi đang chết đuối đây.
Cassie thét.
anh Jake la lên.
Nhưng tôi biết rằng các bạn sẽ không kịp tới chỗ tôi đâu. Tôi đang chìm xuống rất sâu trong lòng nước. Cái vòi của tôi không thể hút được không khí, mặc dù tôi đã vươn nó lên hết mức trên đầu mình.
Tôi đang chết đuối trong thân hình một con voi. Và tất cả những gì tôi có thể làm chỉ là tự hỏi tại sao lại như thế.