← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 17

ị ứng,> Ax nói.

“Vụ biến hình ngoài kiểm soát đó là một kiểu dị ứng hả? Mình bị dị ứng? Dị ứng cái gì vậy ta?”

“Con vật mà bồ thu nạp gần đây nhất là con gì?” Cassie hỏi, rồi nhỏ tự trả lời luôn.“Cá sấu. Chắc chắn là bồ dị ứng với cá sấu rồi.”

Bọn tôi đang an toàn ở trong khu rừng gần trang trại nhà Cassie. Đó là khu vực bọn tôi thường lui tới để bàn chuyện riêng. Ax cần phải hoàn hình Andalite. Và Tobias… phải, Tobias cần săn mồi cho bữa chiều trước khi trời tối.

Bọn tôi đang ở gần một bãi nhỏ cỏ mọc um tùm và đầy nhóc chuột. Tobias đang đậu trên một nhành cây phía trên đầu cả bọn, dõi cặp mắt sắc như tia laser của mình vô đám cỏ.

Mấy đứa kia thì chăm chăm nhìn tôi. Cassie thi thoảng lại lắc lắc đầu như thể cảm thấy mắc lỗi khi để cho tôi khư khư giữ lấy bí mật của mình.

“Ax, anh nói vì tôiđã thu nạp con cá sấu ấy nên tôi mất khả năng kiểm soát công nghệ biến hình hả?”

… giống như khi con người các bạn đột nhiên xì mạnh ra đằng mũi và kêu“ách xì” vậy đó.>

“À, hắt hơi. Anh nói là tôi hắt hơi…”

Tobias thốt lên. Cậu ấy dang rộng cánh và lướt qua bãi cỏ, chỉ cách mặt đất khoảng một mét. Đột nhiên Tobias lượn tròn, giương vuốt ra, và chỉ vài giây sau là mất hút.

“Lại một chú chuột bị ăn đất rồi,”Marco bình luận.

Ax nói.

“Vậy thì tôi phải làm gì bi giờ? Có thứ thuốc nào cho tôi uống hay có biện pháp gì đó không?”

hereth illint.>

“Nghe như thơ ấy,” Cassie thốt lên.

“ợ ra ADN”.>

“Bi giờ mới đúng là thơ đó,” Marco bật cười.

“ói ra”, “khạc ra”. Thay vì thế chúng tôi kêu bằnghereth.>

Cả anh Jake cũng phải mỉm cười.

“Rachel sẽ thực hiện quá trình ấy ra sao?” anh Jake hỏi Ax.

“Nghe dễ nhỉ,” tôi nói. “Lúc nào mà tôi chẳng cẩn thận.”

Tôi ngó Ax.

“Xin lỗi, anh nói gì vậy?”

hereth illintbắt đầu, bạn có thể kiểm soát một số triệu chứng bằng cách giữ cho mình thật bình tĩnh và không quá xúc động. Vụ biến hình ngoài kiểm soát trong lòng nước đã xảy ra khi bạn bực tức hay xúc động.>

Tôi nhún vai.

“Tôiđã phát khùng lên vì cái tên ngốc Jeremy Jason phản bội những người hâm mộ hắn. Chưa nói là phản bội cả giống nòi của hắn.”

Tôi gật đầu.

“Ờ hờ. Cũng không hẳn là sợ hãi, mà chỉ là quá căng thẳng thôi.”

“Chẳng có gì hết.” Tôi làm mặt tỉnh.

“Khi cái vụ đó bắt đầu thì em đang làm gì?” anh Jake hỏi tôi.

“Em chẳng nhớ nữa,” tôi xạo.

Cassie nhướng mày ngó tôi.

“Rachel, lúcđó bồ đang lướt coi những hình ảnh của Jeremy Jason trên Internet mà…”

“Thì sao nào?” tôi chất vấn.“Vậy thì có gì xúc động?”

“Thì ra là á-i-t-ì-n-h,” Marco quang quác lôi ra cái từ ấy.“Nỗi xúc động nguy hiểm chết người của tuổi mới lớn. Rachel bị chinh phục bởi sự hấp dẫn ấy! Bởi nỗi khát khao! Bởi đam mê mãnh liệt không thể kiểm soát! Và nó..”

Marco bị ngắt ngang vì tôi nhào tới định cho cậu ta một trận. Nhưng Marco đã né được và núp đằng sau Ax.

“Jeremyđã biến Rachel thành một con vật điên khùng!” Marco vẫn không chịu im.“Thực ra là cả đống những con vật điên khùng. Nhỏ đã biến thành một con cá sấu của á-i-t-ì-n-h!”

Lúc đó, đột nhiên tôi nhận thấy một đám lông vũ bắt đầu hiện lên trên da mình.

Lông chim đại bàng đầu bạc.

Tôi rên lên.

Ax để ý thấy sự biến hình bắt đầu trên người tôi.

“Nếu tôi tiêu diệt Marco thì sao đây?” tôi gầm gừ.

“Vậy thì hoàn hảo quá đi,” Marco nói. “Nàng Xenahùng mạnh có một nhược điểm: sự xúc động của con người. Nàng là một nạn nhân của á-i-t-ì-n-h.”

Anh Jake nắm tay Marco và vặn thật mạnh.“Marco, nếu bồ làm cho Rachel phát khùng, nhỏ sẽ biến hình đó. Và nếu như nhỏ bắt đầu biến hình, nhỏ có thể kết thúc bằng một con gấu xám Bắc Mỹ. Bồ thực sự muốn nhỏ lao vô bồ trong lốt một con gấu xám hả?”

Marco do dự.

Cậu ta liếc nhìn tôi, và cắn môi.

“Tui biết bồ muốn nói gì rồi, Jake. Tui nghĩ là mình nên đi coi Tobias xơi chuột thì hơn.”

Lúc tôi có thể đảo ngược quá trình biến hình thì lông vũ đã mọc đầy nửa mình tôi. Phải mất một lúc lâu mới bình tĩnh lại được chứ bộ.

“Ax, bồ hãy nói cho Rachel biết kỹ hơn về cái vụhereth illintấy đi, để cho nhỏ được chuẩn bị kỹ càng hơn. Còn Rachel, hãy cố lánh mặt trước khi tình trạng của em tốt đẹp hơn. Thí dụ như đừng có tới trường. Và quên cái chương trình tivi mà em sẽ có mặt cùng với Jeremy Jason đi. Tên Visser Ba đã biết là chúng ta đang nhắm tới Jeremy Jason. Hắn sẽ lập tức biến cậu ấy thành một tên Mượn xác. Anh chàng tài tử ấy đã nhìn thấy quá nhiều. Có thể chúng ký sinh cậu ấy liền bây giờ đấy.”

“Nhưng tụi mình vẫn phải ngăn ảnh lại, không thể để ảnh tuyên truyền cho hội Chia Sẻ. Tụi mình có thể bắt ảnh, nhốt vô chỗ nào đó trong ba ngày để cho tên Yeerk trong đầu ảnh chết toi.”

“Dĩ nhiên là tụi mình phải ngăn cậu ta lại rồi. Chỉ có điều là chưa kiếm ra cách nào khác để tiếp cận cậu ta…”

“Có thể ảnh sẽ bắt đầu quảng cáo cho hội Chia Sẻ trong buổiTrình diễn của Barry và Cindy Sue. Sau đó ảnh sẽ rời khỏi thị trấn,” tôi cố vớt vát.“Đấy là cơ hội cuối cùng của tụi mình. Bây giờ chúng đã bắt đầu đề phòng và canh chừng tụi mình rồi. Sẽ khó mà tới gần chiếc du thuyền ngu xuẩn kia lần nữa. Buổi trình diễn này có thể là cuộc gặp gỡ cuối cùng với anh ta.”

Nụ cười dễ chịu tan biến trên môi Jake.

Ảnh nhìn tôi một cách nghiêm khắc.

“Lẽ ra em nên nghĩ trước về tất cả những chuyện ấy mới phải, Rachel ạ. Em đã làm hư việc bữa nay. Em đã cho Visser Ba biết rằng chúng ta đang nhắm tới Jeremy Jason. Lần tới nếu như em không trong tình trạng thuận lợi để lãnh nhiệm vụ thì em nên cho mọi người biết.”

Ước chi tôi có thể chối phăng tất cả.

Nhưng tiếc thay, mọi điều anh Jake nói đều quá đúng.

Tôi liếc qua Cassie.

Nhỏ đang ngó xuống đất, vẻ bối rối.

Ax ráng hướng cả bốn con mắt ra chỗ khác, như thể ảnh đang quan sát cái gì đó rất quyến rũ ở ngoài xa tít tắp vậy đó.

Tôi không thấy được Tobias. Cậu ấy vẫn đang ở giữa đám cỏ cao. Nhưng chắc chắn Tobias có nghe thấy tụi tôi nói chuyện vì cậu ấy nói riêng với tôi,

“Không, không sao hết,” tôi cũng ráng tự an ủi mình như vậy.