← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 10

oại khách khứa nào vậy. Cassie?>

Tôi nghe Jake hỏi giật.

Rachel nói.…>

tôi nói.

Cassie thông báo.

…> Marco nói.

Jake cười.

Tôi cũng vậy.

Những câu phát ngôn của Marco trong những tình thế như vầy luôn làm tụi tôi quên mọi nguy hiểm trong chốc lát.

Ax nói…>

Marco nói.

Jake nói.

…> Ax nói.

Jake nói.

Tôi có một ý, nhưng ác thay, đó lại là một ý nghĩ rất tệ, vô cùng tệ. Vì nếu điều này mà đem ra thực hiện thì sẽ có một ai đó trong chúng tôi sẽ gặp nguy hiểm.

Tôi lưỡng lự giây lát vì cảm thấy hơi nghẹn khi đề nghị của mình sẽ làm một người nào đó khốn khó. Nhưng rồi cũng không còn thời gian để tính toán hơn thiệt nữa.

… mình nghĩ là...>

Jake khuyến khích.

Marco hỏi…>

Cassie nói.

Jake nói.

Rachel nói.

Tôi bất thần thấy Rachel đáp xuống một cành cây. Đôi cánh rộng của nhỏ vẫn còn xoè ra.…>

Ax nói gấp gáp.

Rachel nói. Nhỏ đang từ từ hoàn hình mà chẳng để ai có ý kiến gì thêm.

Rachel giải thích một cách quả quyết.

Ax nhìn anh chàng Hork-Bajir bằng cặp mắt chính.

Người Hork-Bajir chỉ nói có vậy rồi im lặng.

Tôi ra lệnh.Hruthinđó, sẽ xử anh liền. Hiểu rồi ha, làm liền đi.>

Gã Hork-Bajir ngoan ngoãn, ngoan đến độ làm tôi suýt phì cười, quay lưng lại. Trời ạ, một sinh vật khổng lồ cao hơn hai thước lại nghe lời một con chim.

Xen kẽ với cảm giác đó là sự điếng người của tôi khi nhìn qua Rachel.

Nhỏ sẽ biến thành một Hork-Bajir và kéo bọn Yeerk chạy theo săn lùng nhỏ.

Giờ thì hiểm nguy dành trọn cho nhỏ bạn gái xinh đẹp thân thiết của tôi rồi.

Rachel bắt đầu biến hình giai đoạn một, tức hoàn hình người từ lốt chim đại bàng. Tự nhiên con chim cao lên, xương vai nhô dần ra để lộ một hình thù khác thường. Khỏi nói, con nít mà nhìn thấy chắc khóc rân hết vì Rachel giờ là một thứ người chim lông lá, lại có cái đuôi đang ngắn dần.

Tôi sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để được làm thay công việc của Rachel, giành những hiểm nguy về phần mình. Nhưng tôi không thể làm điều đó được, tôi chết dính với cái lốt diều hâu này rồi... Trớ trêu quá, và cũng chán quá đi.

Rachel đã trở về hình dạng đáng yêu của nhỏ. Đáng yêu đến mức trông nhỏ giống như một người mẫu ở bìa tạp chí nào đó.

Tôi nói, cố vớt vát.

Marco lại châm chọc.

Tôi nạt Marco, đâu phải lúc nào cũng giỡn được đâu.

Rachel nhìn tôi và nói nhẹ nhàng.

Rachel không thể nói thêm điều gì vì nhỏ có thể bị gã Hork-Bajir đó phát hiện ra chúng tôi là những con người Trái Đất căn cứ qua giọng nói.

Gã Hork-Bajir vẫn đứng yên khi Rachel chạm tay vào lưng gã. Chúng tôi thấy rõ rằng gã như lịm người đi khi Rachel hấp thu mẫu ADN của gã...

Cassie gọi vọng xuống.

Tôi nghe thấy âm thanh của những bước chân đạp trên cỏ và cây khô, tiếng va chạm lách cách và tiếng ra lệnh nho nhỏ của các chỉ huy người Trái Đất và Hork-Bajir.

Tôi nói.

Rachel gật đầu, nháy mắt với tôi bằng một vẻ… láu cá.Rồi nhỏ nhắm mắt lại, tập trung vào việc biến hình thành một Hork-Bajir.

Rachel từ từ biến đổi. Tôi không dám nhìn nhưng buộc phải nhìn. Chuyện này tôi gây cho nhỏ mà.

Bóng tối đang xuống dần trong khu rừng. Mọi thứ bị nhuộm một màu sẫm. Đêm thật sự sẽ đến trong vòng một giờ nữa thôi. Nhưng với đôi mắt diều hâu sắc lẻm của mình, tôi thấy rõ một cảnh tượng kỳ lạ: một gã Hork Bajir đang nhắm mắt, đứng yên; một người Andalite căng thẳng chuẩn bị chiến đấu; một con cọp đang lo lắng nhìn chúng tôi; một con dã nhân động đậy và hồi hộp; và tôi, một con chim đang canh chừng cho tất cả những chuyện này.

Ở giữa chúng tôi là Rachel. Nhỏ đang cao dần lên một cách bất thường so với vóc dáng của một cô gái. Da của nhỏ đang thay đổi, bàn chân  thì biến thành chân khủng long có ba ngón. Những cái cựa, vuốt sắc… dần dần nhô ra.

Mắt của Rachel trở nên thon dài như hình một viên đạn. Mắt của nhỏ hẹp dần, hẹp dần... Rachel đã hoàn toàn là một Hork-Bajir. Giờ nhỏ đã trở thành một cái máy xén cỏ biết đi, cao ngoài hai mét và tràn đầy sức lực với tốc độ chết người.

Rachel nói.