CHƯƠNG 11
ở mắt được rồi đó, Hork-Bajir> Tôi nói với Jara Hamee.
Jara Hamee quay lại và đối diện với… chính anh ta. Giờ thì hai gã Hork-Bajir chính cống đang đứng sừng sững nhìn nhau. Rồi đột ngột điều bất ngờ xảy đến.
"Heeeebrowww…" Rachel bỗng kêu lên, giọng trầm đến mức những lá khô nằm dưới đất cũng rung lên.
"Heeebrooowwww - Uhhh" Jara Hamee cũng đáp lại.
Marco kêu lên với vẻ hãi hùng.
Xoẹt! Bất ngờ Rachel chém cánh tay đầy những lưỡi dao bén ngót của mình vào không khí. Đòn chém đó chỉ cách Jara Hamee có vài phân. Ngay lập tức Jara Hamee trả đòn với một cú đá bằng cái chân khủng long to tướng của anh ta. Nếu cú đá này mà trúng Rachel, tôi tin là lục phủ ngũ tạng của nhỏ sẽ đi đời hết cho mà coi, may mà cú đá trượt đi trong tích tắc.
Rachel trả đòn, rồi Jara Hamee đánh lại. Ánh sắc của các lưỡi dao bén ngót cứ loang loáng nhưng may mà tất cả những cú ra đòn đều hụt, dù chỉ là hụt trong vài phân sát rạt.
Jake kêu lên.
Tôi thấy Jake chồm lên, sẵn sàng nhào xuống giữa trận đấu để cản hai cái tên Hork-Bajir điên khùng này lại.
…mình nghĩ là có khi họ đang chào nhau theo một nghi lễ truyền thống nào đó của người Hork-Bajir thôi mà...> tôi nói.
Hai Hork-Bajir đột nhiên trở nên kiểu cách. Cả hai đi vòng quanh nhau, nhón lên và xoè các cẳng chân ra như thể đo xem ai là người cao hơn.
Marco rên rỉ.
Marco nói đúng. Tôi đã thấy những ánh sáng lấp lánh của vũ khí thấp thoáng qua các tán lá.
Giờ thì Jara Hamee và Rachel đã bước đến gần nhau và cọ những cái đầu hình rắn của họ vào nhau một cách thân thiện.
tôi hỏi.
… mình…> Giọng Rachel có vẻ bối rối, đây là trạng thái thông thường mỗi khi biến hình thành một sinh vật mới. Bản năng của sinh vật mà bạn biến hình sẽ chiếm lĩnh bạn trong một thời gian ngắn. Khi tôi mới biến hình lần đầu cũng bị y như vậy.
Jake hỏi rất dịu dàng.
…hình như vậy nhưng ổn rồi.>
Jake nói.
Rachel nói vậy nhưng tay lại chém vào không khí.
Tôi nói.
Marco nói nhanh.
Rachel quay cái đầu hình rắn của nhỏ sang Marco, có vẻ như đang cười.
Marco phàn nàn.
Bất thình lình bốn gã Mượn xác xuất hiện, súng cầm tay lăm lăm, đi sau chúng còn có hai gã Hork-Bajir nữa.
Bọn chúng đã nhìn thấy Jake, Rachel và tôi, nhưng chúng không thấy Marco.
Ngay lúc đó Marco đu từ đằng sau tới, đạp vào vai một gã Mượn xác làm hắn té sấp. Một gã Hork-Bajir quay lại và lãnh trọn một quả đấm của dã nhân vô giữa mặt, cũng bật ngửa luôn.
Một tên Mượn xác gào lên.
Thốt nhiên từ tư thế của kẻ bị bao vây, chúng tôi biến thành kẻ săn đuổi bọn chúng. Tôi vỗ cánh bay lên, đậu xuống vai Rachel, bám vào xương đòn vai của nhỏ bằng móng vuốt của mình.
Rachel bảo tôi.
Tôi kêu lên.
Tụi tôi rượt theo bọn chúng. Thân hình Hork-Bajir của Rachel lợi hại thiệt. Nó nhanh nhẹn hết sức luôn. Dù căng thẳng và sợ hãi tràn ngập tim mình tôi cũng phải liều thôi. Ý kiến của tôi, tôi phải chịu hiểm nguy cùng một người chứ mặt mũi nào ở đằng sau.
Giọng Cassie vọng xuống.
tôi bảo Rachel.
Rachel nói rồi quay liền sang hướng khác và chạy.Nhỏ giờ trông như một chiếc xe tăng, với tháp pháo là tôi. Đột nhiên, Rachel vấp lên một rễ cây bách và té lăn cù. Tôi thì văng tuốt vô một bụi cây.
…>
Tôi mắc kẹt trong bụi cây này rồi, nếu vùng thoát ra thì tất cả lông vũ sẽ bị vặt trụi mất thôi.
Xoẹt! Xoẹt!
Rachel dùng vuốt chém vào các nhánh cây giải thoát cho tôi. Tôi cố đập cánh bay lên, rồi bất chợt thấy mình quá đà và đang ở trên cao. Tôi thấy Cassie đang ở trên một ngọn cây phía xa.
Tôi nghe tiếng súng nổ phía sau mình.
Đùng! Đùng!…
Một giọng người la lên phía bên dưới.
Tôi nhìn xuống và thấy ba người đàn ông, vũ khí đầy mình, đang bao vây một Hork-Bajir.
Rachel? Không lẽ nào? Hay là Jara Hamee? Chuyện gì đang xảy ra thế này. Rồi đột nhiên tôi thấy một trong ba người đàn ông đó đột nhiên biến hình. Vài giây sau, tôi đã thấy rõ một hình hài Andalite.
Đó là Visser Ba.