← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 14

Từ khi là chim, tôi vẫn thường hay ngủ trên các cành cây qua đêm. Nơi quen thuộc của tôi là một cành cao, ẩn trong các tán lá của một cây sồi to.

Cành cây đó giấu được tôi khỏi các loài thú săn mồi ban đêm. Bọn gấu, cáo và sói cứ dò dẫm suốt đêm. Thật ra chúng không làm tôi lo lắm, có đứa nào biết leo cây đâu.

Nhưng tôi phải dè chừng mấy con gấu vì thỉnh thoảng tụi nó có thể săn đuổi bằng cách leo trèo, dù chậm chạp. Nhưng thông thường thì tôi cũng nghe thấy tiếng động trước khi chúng đến gần.

Tôi ngán nhất là mấy con cú. Dĩ nhiên cú thì không thích ăn diều hâu đuôi đỏ, tụi nó ăn chuột là chủ yếu nhưng tôi cũng hơi ớn vì tụi nó là thứ dữ thiệt tình vào ban đêm.

Ban ngày thì tôi làm đại ca vì nhìn xa, nghe thấu... thậm chí là săn mồi thuộc hàng bậc nhất nhưng ban đêm thì tụi cú làm trùm hết luôn. Tụi nó nhìn cảnh vật ban đêm như thể mắt của tụi nó có gắn đèn điện vậy, mọi vật rõ mồn một. Hơn nữa, tụi nó bay êm như ru, săn mồi cũng êm ru.

Tụi cú này chính là thứ luôn làm tôi căng thẳng.

Nhưng đôi khi có những đêm nghe thấy tiếng động săn mồi của những loài vật đó, ngoài nỗi sợ, tự nhiên tôi cảm thấy thèm được làm người, thèm được ngủ trong mái nhà của mình, vì hai lẽ:

Thứnhất, ban ngày, khi tôi là con diều hâu đầy quyền lực, tôi bay cao và tận hưởng mọi thú vui của mình. Không con người nào có thể hiểu được cái khoan khoái của việc được các luồng gió bốc mình lên cao, mặt trời ấm áp, nhìn thấy tất cả nhỏ dần, nhỏ dần…

Vâng, đó là thiên đường của tôi.

Nhưng…điều thứ hai, vào ban đêm, khi tôi đứng một mình trên cành cây, nhìn đêm tối với mặt trăng lạnh lẽo và lắng nghe tiếng động của những cuộc săn giết của muôn loài ban đêm, mọi thứ ác mộng - ác mộng của riêng tôi lại hiện về.

Nhưng đêm nay thì khác, tôi đứng trên một cành cây khác gần cửa hang và canh gác cho các Hork-Bajir. Tôi ở cách xa cái chốn an toàn của mình để bảo vệ sự an toàn cho kẻ khác. Tôi đứng im lặng, lắng nghe mọi thứ.

Giờ này thì Cassie, Marco, Jake, Rachel…đang ngủ trên giường, đắp chăn thật ấm và tiếng đồng hồ cứ tích tắc bình yên trong giấc ngủ.

Còn tôi thì nghe thấy những thứ tiếng khác...

Bất ngờ Ax xuất hiện.tôi nói.

Ax nói như thể đang cười

Thỉnh thoảng thật là ấm lòng khi có Ax trò chuyện vài câu vào ban đêm. Bọn thú trong rừng ban đêm chỉ có tìm và diệt thôi chứ chẳng thèm nói năng gì cả.

tôi nói

Ax nói, vẻ hiểu biết…>

kawatnoj, từ đó có nghĩa gì vậy?>

Ax nói

Ax nói với vẻ giận.

Tôi nói, cố xoadịu Ax.

Tôi cười, Ax là vậy đó, luôn luôn kiêu hãnh về dân tộc của mình.

Ax nói

Tôi không trả lời. Cầu cho cái nơi mà tôi nghĩ tới đó là có thật

Ax trả lời.

…>

Bọn Taxxon đến.

Rõ ràng tôi nghe thấy tiếng bọn chúng đang mò mẫm trong rừng, bọn nô lệ tàn ác của bọn Yeerk. Tôi nghe rõ ràng bọn chúng đang lần từng cái chân gớm ghiếc của chúng trên nền đất. Ax cũng nghe thấy.

Ax kêu lên, giọng thảng thốt.

tôi nói.

Ax nói

Ax ngước lên nhìn tôi, giải thích thêm

Tôi hỏi.

Ax quả quyết.

Ax hỏi.

…con gì cũng được, miễn là chim ăn thịt vì tầm nhìn của chúng rất siêu, mình sẽ chạy về hướng núi.>

Chạy về hướng núi cùng với hai Hork-Bajir nặng nề, nghe thì hay nhưng công việc trước mắt thì chua quá. Nhưng tôi là một loài săn mồi, tôi là một trong những loại chim săn mồi ngầu nhất, tôi phải làm cho được công việc này thôi.