CHƯƠNG 4
“Bồ chưa bao giờ nghe nói tới Vùng Chín Mốt hả? Đó là Đất Thánh của bọn khùng ưa những chuyện âm mưu này nọ,” Marco nói giữa hai ngụm soda.“Bồ mà vô mạng Internet sẽ thấy trên đó đầy những kẻ nghĩ rằng có người ngoài Trái Đất ở Vùng Chín Mốt đó nghen. Vùng ấy được kêu là Địa điểm Tối mật trên Trái Đất mà.”
“Mình có vô Internet,” Rachelđáp.“Chỉ có điều mình hổng luẩn quẩn ở các chat room, tự đặt tên là‘Lao Ái’ và tìm cách thuyết phục mọi người rằng mình là một tay triệu phú ba mươi mốt tuổi cực kỳ đẹp trai thôi.”
Bọn tôi tụ tập đông đủ trong sân bán thực phẩm của khu thương xá, sau bữa xảy ra sự cố ở vùng Đất Khô. Trên tay tôi là một cái bịch bự, bên trong là nhiều túi nhỏ của các tiệm thời trang The Gap và J.Crew.
Công trình của Rachel đó.
Bất kể mọi sự trên đời, nhỏ vẫn nhớ tới lời hứa ngốc nghếch của tôi. Bây giờ thì tôi đã có những bộ đồ vía. Không chỉ đơn giản là quần áo, mà làđồ vía. Bạn nhớ đó nha.
“Mình cũng đã từng nghe nói tới Vùng Chín Mốt,” Jake nói. “Dù rằng mình chỉ là một người bình thường thôi, hổng phải như Marco…”
Marco ném một miếng khoai tây chiên vô Jake. Jake né, và bằng một động tác rất lẹ, Ax chộp miếng khoai tây chiên giữa không trung, đưa tọt vô miệng và thốt lên,“Ừmmm. Béo. Beééo và mặn!”
Đúng lúc đó một cậu chàng bước tới bàn chúng tôi. Cậu ta có vẻ căng thẳng, lo âu, như thể hơi sợ sệt khi phải vô khu thương xá này vậy. Cậu ta cứ luôn luôn ngó lại phía sau. Và khi cậu ta nhìn bạn, cậu ta nhíu mắt lại như bị cận thị vậy đó.
“Ê, Tobias,” Marco kêu lên. “Tụi này đang tính kêu mấy phần pizza. Phần bồ, bồ có muốn thịt chuột không?”
Người Ellimist vừa cho Tobias lấy lại được quyền năng biến hình, nhưng nếu như trước hai tiếng đồng hồ tụi tôi phải trở lại hình người, thì Tobias phải trở lại lốt diều hâu.
Vậy là cái thân hình người của Tobias đang có mặt trong thương xá lúc này thực ra là cái lốt biến hình mà cậu ấy mượn từ chính thân xác của mình. Đó là lý do tại sao Tobias coi bộ như cận thị: Cậu ấy đã quen với cặp mắt diều hâu bén nhọn như tia laser rồi.
Tobias có thể ở mãi trong thân hình người, nhưng khi ấy có nghĩa là bị kẹt trong lốt người rồi, và chẳng còn khả năng biến hình nữa…
“Có chuyện gì hả?” Tobias hỏi.
Sáu cặp mắt bỗng nhiên quét khắp xung quanh địa bàn.
Thương xá còn vắng người, chưa tới giờ thiên hạ ùn ùn kéo tới ăn chiều ở sân bán thực phẩm này. Nhưng chúng tôi phải chắc cú là không có ai héo lánh tới gần tầm có thể nghe lén được…
“Rachel và Cassie vừa đi tới Vùng Chín Mốt và phát hiện ra những con ngựa biết kêu điện thoại,” Marco nói.
Tobias ngó chằm chằm vô tôi rồi Rachel. Trông cậu ấy thật nghiêm trang, dường như Tobias đã quên cách biểu hiện tâm trạng qua nét mặt rồi. Nhưng cậu ấy vẫn là Tobias.
“Aiđó làm ơn dịch lại những lời lắp bắp vừa rồi của Marco ra tiếng bình thường giúp mình không?” Tobiasđề nghị.
“Tui khoái thấy bồ là một con gà chíp hơn đó, Tobias à,” Marco khiêu khích.
“Là diều hâu đuôi đỏ chớ,” Tobiasđộ lượng.
Marco nhún vai.“Gà con, bồ câu, diều hâu, bất kể con gì…”
“Thôi nào, trở về công việc trước khi có người phá đám thì hay hơn đó,” Jakeđề nghị.
“Dạ thưaBa,” Marcođáp rồi lẹ làng tóm tắt rất khéo cho Tobias hay những thông tin mà tôi và Rachel vừa cung cấp.
“Bọn Yeerk trong đầu lũ ngựa,” Rachel nói.“Hoàn toàn vô nghĩa. Tại sao bọn Yeerk lại muốn mượn xác những con ngựa kia chứ?”
“Vì loài ngựa có một số sức mạnh đặc biệt nào chăng?” Ax hỏi.
Tôi nhún vai.“Chúng là loại thú quen sống bầy đàn. Trí thông minh hổng lấy gì làm xuất sắc cho lắm. Chúng chạy lẹ thiệt đó, nhưng có nhiều loại thú khác chạy còn lẹ hơn. Chúng cũng mạnh thiệt, nhưng thiếu gì những loài thú khác còn mạnh hơn như thế.” Tôi lại nhún vai.“Mình chẳng hiểu tại sao bọn Yeerk lại muốn ký sinh vô loài ngựa đấy.”
“Có thể chúng muốn tranh giải đua ngựa Kentucky Derby chăng,” Rachel giỡn.
“Có thể đó là một kiểu giải trí quái chiêu của bọn Yeerk,” Jake gợi ý.“Tròấy giúp vui cho chúng thì sao.”
“Tôi không tin bọn Yeerk lại làm một việc gì đó cốt chỉ để cho vui đâu, thưa Hoàng tử Jake.” Ax nói. “Hẳn phải có lý do nào đó.”
“Ax, làmơn đừng có xưng hô kiểu đó nữa, nhất là giữa nơi công cộng như thế này.”
“Vâng, thưa Hoàng tử Jake.”
“Hai người có chắc cú về vụ đó không hả?” Jake hỏi Rachel và tôi.“Có nhìn thấy một con sên Yeerk thiệt không? Hay đó chỉ là một con rắn hoặc một con sên bình thường?”
“Và nếu như ba của Cassie nói đúng, đó chỉ là một trái đạn pháo bị nổ chứ chẳng phải tia Nghiệt gì hết thì sao?” Tobias gợi ý.
“Nói vậy không phải là tụi này nghi ngờ chuyện mấy bồ kể đâu,” Jake vội tiếp lời.“Chỉ có điều là việc bọn Yeerk ký sinh vô loài ngựa coi bộ hổng thuyết phục cho lắm.”
Tôi ngó Rachel. Tôi chắc chắn về những gì mình đã nhìn thấy. Gần như vậy.“Vậy hả… Vậy thì có thể là mình lầm. Nhưng mình vẫn thấy khá chắc chắn đó.”
“Ừa. Khá chắc chắn,” Rachel lặp lại.
“Vậy thì chúng ta sẽ làm gì đây?” Jake hỏi.“Tới Đất Khô ngó một cái chăng? Coi thử có thêm bằng chứng nào nữa chăng?”
“Bay tới đó thì tuyệt,” Tobias thốt lên.“Nhiều luồng khí nóng xịn lắm…”
“Vàđầy nhóc rắn với cóc ngon ngọt phải hôn?” Marco hỏi với giọng giễu cợt vô tội.
“Ngày mai mình khôngđi được rồi. Mai là sinh nhựt ba mình. Cả nhà ra ngoài ăn chiều.” Jake nói.
“Cả anh Tom nữa hả?” Rachel hỏi.
“Anh Tom bảo là sẽ cùng đi,” Jakeủ ê.“Nhưng ai mà biết được kia chứ? Gần đây ảnh dành rất nhiều thời gian họp hành với nhóm Chia Sẻ… Ba mình sẽ chẳng đi ăn sinh nhật nếu không có mình hoặc anh Tom đâu.”
“Bồ tính tặng quà gì cho ba của bồ?” Tôi hỏi, ráng làm cho tâm trạng Jake nhẹ bớt.
Jake toét miệng cười.“Chưa quyết định dứt khoát, nhưng mình tính cọ sạch máng xối cho ông.”
Marco rùng mình.“Laođộng chân tay hả? Sao hổng phải là một cái thiệp chúc mừng thiệt đẹp?”
“Mình khá là tò mò về cái vụ ngựa nghẽo này đó,” tôi nói. “Nhưng chúng ta có thể gác lại tới tuần sau cũng được mà.”
“Vụ này rất đáng để kiểm tra,” Jake nói. “Nhưng cũng đâu cần tất cả mọi người cùng đi một lượt. Ai muốn đi với Cassie sau buổi học ngày mai nào?”
Cuối cùng Tobias, Rachel, Marco, và tôi quyết định sẽ đi xem sao…
“Mấy đứa kia ngó bộ hổng coi vụ này là nghiêm chỉnh, phải hôn?” Tôi hỏi Rachel trên đường về nhà.“Mình có cảm tưởng rằng Ax còn nghĩ hai đứa mình là đồ khùng nữa đó.”
“Bọn Yeerk trong đầu những con ngựa? Bọn Mượn xác Ngựa? Kể cũng khó tin, ha?” Rachelđáp lại.
“Ừa. Nhưng dù sao cũng có lý do để bay một cú, ha?”