← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 25

Bạn có khi nào biết được một chuyện sắp xảy ra ngay trước khi nó xảy ra không? Gần như thể bạn được báo trước ấy, nhưng thật ra đó chỉ là do óc bạn đã kết nối các sự việc với nhau và bạn đoán ra thôi.

Vậy là trong một tích tắc trước khi tất cả biến mất trong đầu mình, tôi nhận ra một điều gì đó.

Ở Đất Khô bữa trước, Visser Ba đã nói về việc lập một danh sách những con người có thể sử dụng. Vậy thì có ai hữu dụng cho bọn Yeerk bằng người đứng đầu ban an ninh của Vùng 91 kia chứ?

Chẳng còn thì giờ đắn đo nữa, tôi hét lên.“Chúng sẽ túm Torrelli!”

Chiếc xe của chúng tôi quành ra phía trước và chạy ngang nhóm tượng Hork-Bajir với Animorphs. Tôi bỗng nghe thấy một tiếng thét và tôi biết rằng đó không phải tiếng thét trộn lẫn kích động với vui thích thông thường ở cái nhà trò này.

Jake nhảy ra khỏi xe. Tôi nhảy theo cậu ấy và xô phải Marco. Ba đứa bọn tôi xém chút nữa là bị cắt làm hai khi chiếc xe đâm sầm qua một khuôn cửa hẹp.

Tôi ngã quị xuống. Chúng tôi đã ở giữa cái nhóm tượng kia! Đột nhiên chúng tôi làm thành một bộ phận của trò chơi Nhà Kinh Hoàng. Và trò chơi đã trở nên hoàn toàn kinh dị.

Sáu tên Hork-Bajir to bự nhảy chồm về phía chiếc xe của Đại úy Torrelli. Chúng tôi đã nghe thấy chính tiếng kêu của ổng.

Một trong số các cảnh vệ mặc đồng phục giơ súng lên. Quá chậm! Một trăm lần chậm hơn tốc độ cần thiết để uýnh một tên Hork-Bajir!

XOẸT!

Tên Hork-Bajir lia lưỡi dao ở cổ tay của hắn.

“Aaaahhh! Aaaahhh! Aaaahhh!” người cảnh vệ rú lên đau đớn.

Tên Hork-Bajir lôi các cảnh vệ ra khỏi ghế ngồi của họ và ném họ vô giữa sân khấu. Đại úy Torrelli trơ ra một mình trong xe. Lúc ấy hai tên Hork-Bajir túm lấy ổng, cẩn thận để không làm  ổng bị thương, và nhấc bổng ổng lên như nhấc một con búp bê vậy.

Và suốt trong lúc ấy, cái loa ngu ngốc cứ lải nhải,“Nya-ha-ha-ha-ha! Coi chừng những con ma cà rồng ở nghĩa địa!”

Nhưng đại úy Torrelli không hề đơn độc.

“GRẦẦẦẦU!” Rachel gầm lên bằng cái giọng gấu xám khổng lồ của mình. Nhỏ quăng con rắn chuông thẳng vô tên Hork-Bajir gần nhất.

Con rắn - Ax biến hình - quấn mình chặt quanh cổ tên này và cắp phập những chiếc răng nanh mang nọc độc vào đó.

“Qqqqááááccc!” Tobias lao tới, vuốt giương hết ra, bấu vô hai con mắt dễ tổn thương của tên Hork-Bajir thứ hai.

Nhưng vẫn còn bốn con quái vật to lớn mình toàn dao, chưa kể bản thân tên Visser và Rachel chẳng thể nào chọi được tất cả bọn chúng, cho dù nhỏ ráng hết sức. Tôi thề là nhỏ có ngoác mồm cười một kiểu cười của loài gấu khi nhỏ vung một bàn tay bự bằng cái chảo chiên vô đầu một tên Hork-Bajir.

VLĂNG! Tên Hork-Bajir lộn ra sau và té xuống bất tỉnh.

SẦM! Nó đập người xuống mặt đất.

Visser Ba kêu lên trong ý nghĩ.

Bọn Yeerk vẫn nghĩ chúng tôi là những chiến binh Andalite, vì chúng tôi có quyền năng biến hình. Và chúng biết chỉ những người Andalite mới có công nghệ ấy.

Visser Ba càu nhàu.

“Chúng ta phải biến hình đi thôi!” Jake rít lên với tôi và Marco.“Lánh vô bóng tối! Trước khi tên Visser chạy mất!”

Tôi đã bắt đầu biến hình rồi. Đây là một cuộc quyết đấu. Tôi cần một con vật đầy sức mạnh, một con vật cực kỳ nguy hiểm…

“Chúng nó mangđại úy Torrelli đi rồi!” Marco hét lên.

“Tụi mình cần thêm nhiều sức mạnh,” Jake la lên. “Biến hình đi!”

Việc biến hình của tôi đang diễn tiến. Lông thú màu xám mọc ra trên từng centimet của thân thể tôi. Miệng tôi đang trở thành một cái mõm. Một cái mõm đầy những răng dài và sắc lẻm.

Rachel kêu gọi trong khi nhỏ tống một tên Hork-Bajir khác chúi vô tường.

Tên Hork-Bajir bị Ax truyền nọc độc rắn hổ mang đang lảo đảo.

Nhưng Visser Ba và hai tên Hork-Bajir khác đã biến mất cùng với Đại úy Torrelli.

“Tuyệt quá!” giọng ai đó kêu lên thán phục.“Đoạn này thiệt là bá cháy!”

Tôi ngạc nhiên thấy mọi người vẫn bình thản chạy qua trên những chiếc xe! Cứ mỗi vài giây lại một chiếc xe chở đầy người ken két chạy qua, mọi người chắc phải nghĩ là mình đang được thưởng thức một Nhà Kinh Hoàng thật nhất từ xưa tới nay.

“Coi kìa! Một con ma sói!” có aiđó thốt lên và chỉ tay đúng vô tôi đang biến hình một nửa. Hên cái là cả ba chúng tôi đều ở sâu trong chỗ tối. Chẳng ai có thể nhận ra được chúng tôi.

Tôi hoàn thành việc biến hình. Tôi đã biến lẹ hết sức mình từ người thành chó sói.

Rachel đang gầm rống. Tobias đang kêu choe chóe và đập cánh. Ax đang kiếm một nạn nhân khác. Nhưng sự thực là Visser Ba đã túm được Đại úy Torrelli, và đã chuồn mất rồi.

Jake vừa hoàn thành việc biến thành hổ, còn Marco đã gần biến xong thành khỉ đột. Tôi cảm thấy những giác quan của loài sói bùng lên trong mình. Đó là một khoảnh khắc đầy sức mạnh. Chẳng có gì trên Trái Đất này sánh được với khứu giác của loài sói. Và chẳng gì đọ được với thính giác của loài sói.

Tôi có thể nói một cánh chính xác Đại úy Torrelli đã đi đâu. Tôi có thể ngửi thấy từng bước chân lê lết của ổng kìa.

Thế rồi, đột nhiên, mấy tên Hork-Bajir còn lại vùng chạy. Chúng đuổi theo Visser Ba và Đại úy Torrelli.

Jake hét lên.

XOẠT! XOẠT! XOẠT! RẦM!

Ánh sáng chói lòa! Đèn neon sáng rực! Phải mất vài giây tôi mới hình dung được chuyện gì đã xảy ra. Visser Ba đã sử dụng cái đuôi Andalite của hắn để cắt đứt bức tường hậu của Nhà Kinh Hoàng. Rồi bọn Hork-Bajir của hắn xô tường đổ ập xuống.

Visser Ba, lũ Hork-Bajir, và Đại úy Torrelli đáng thương đã phơi mình ra giữa Lâm Viên.