CHƯƠNG 26
Bọn cá mập đang đợi sẵn tụi tôi. Những con đầu siêu bự. Chúng ở đó, bao quanh cái tổ hợp. Tôi không biết bằng cách nào, nhưng chúng đã được đặt trong tình trạng báo động. Hay có lẽ việc tổ hợp bị hủy hoại đã khiến chúng bị kích động?
Cassie cảnh giác.
Nếu có lúc nào đó bạn thắc mắc muốn hiểu nỗi sợ là như thế nào thì tôi sẽ vẽ tặng bạn một bức tranh: nó là một tá con cá mập đầu búa đang nhìn bạn và nhoẻn cái nụ cười lộn ngược đầy ác hiểm của loài đầu búa.
Chúng đang đến. Và tôi bất chấp. Tôi cóc sợ. Tôi muốn đánh nhau. Tôi muốn bị đau. Và tôi muốn làm đau. Tôi không phải là một con cá mập lặng lẽ, không tình cảm. Tôi là một thằng nhóc vừa chứng kiến mẹ nó chết. Chết thêm một lần nữa.
Tôi chẳng đợi bọn cá mập sán tới. Tôi quất cái đuôi thanh lịch của loài đầu búa rồi lao vào con cá mập gần nhất, bự nhất mà tôi thấy.
Tôi và nó sáp vào nhau như hai chiếc xe ngược chiều tông thẳng vào nhau. Mặt đối mặt. Đầu búa đối đầu búa.
Tôi xoay cái đầu búa, lật ngửa ra, rồi tức thì xoay ngược lại. Địch thủ của tôi toan phản ứng. Nhưng nó chỉ là một cá mập thông minh, còn tôi thì lại là con người. Tôi đã biết trước nó sẽ phản ứng thế nào, và tôi đã chuẩn bị.
Quá muộn! Nó chỉ kịp thấy cái miệng tôi hả ra. Quá muộn! Nó chỉ kịp thấy những dãy tam giác sắc lẻm. Tôi cắn. Tôi nghiến hàm với sức mạnh đủ để cắt lìa một cái cẳng bự.
Tôi xé một mảng thịt khỏi con cá mập rồi hét lên.
Jake la lớn.
Tôi xoay mình đến khi ở tư thế dựng đứng, rồi tôi quẫy đuôi, quay đầu lại, cắn vào đuôi đối thủ. Tôi nghiến răng, bứt lìa phần vây trên ở đuôi con cá mập.
Bất chợt, một cơ thể cá mập húc vào tôi. Nó tông vào tôi từ bên hông. Đối thủ của tôi bơi đi mất, rõ ràng là không muốn đánh nhau nữa.
Tôi quay sang con các mập mới này.
Jake nói.
Tôi nhìn Jake. Nhìn con cá mập mà nó đang đội lốt.
Sự khát máu đã nhạt bớt đi nhiều. Tôi nhìn quanh và thấy con cá mập đột biến cuối cùng đang bỏ đi.
Những bọt nước đang thoát ra từ cái tổ hợp ở dưới nước. Những cú nổ làm rung chuyển đại dương, hệt như những nhát búa vọng trong nước. Hình chiếu để ngụy trang tổ hợp chợt lấp lánh rồi biến mất khi tụi tôi bơi xa khỏi nỗi kinh hoàng tột độ ấy.
Tụi tôi thấy Visser Ba, một cái dải vàng vọt ở tít xa, đang trườn lách bơi đi.
Tôi cảm thấy ngưa ngứa, óc ách ở trong đầu. Vi mạch điều khiển đang tan chảy. Ax đã nói rằng điều này sẽ xảy ra khi nào chiếc máy tính của tổ hợp quyết định rằng tất cả đã kết thúc.
Bọn Yeerk quả là khôn ngoan trong việc thủ tiêu chứng cứ. Vi mạch trong tất cả bọn cá mập sẽ đều tan chảy. Sẽ không một người đánh cá nào bắt được một con cá mập chứa công nghệ của vũ trụ ở trong đầu.
Cassie nói.
Tobias nói.
Jake và Ax nín thinh. Tôi biết Jake sẽ kể cho Cassie nghe mọi chuyện. Nếu nó không kể thì Rachel cũng sẽ kể. Cả nhóm rồi cũng sẽ biết. Jake, Rachel và Ax đã biết rồi còn đâu.
Tụi nó đã biết trái tim tôi đang bị xé ra từng mảnh. Tụi nó đã biết rằng tôi đang khóc. Khóc như mọi con cá mập có thể khóc.
Tôi đã từng một lần mất mẹ. Giờ đây tôi lại mất mẹ thêm lần nữa. Trừ khi….
Tôi mường tượng tên Leeran đang bơi lại chỗ mẹ tôi. Mẹ có thoát được không nhỉ? Không, không thể nào.
Tụi tôi bơi đi. Tụi tôi bơi vào bờ, nơi mà một lần nữa tụi tôi sẽ trở lại thành người và trở về với cuộc sống thường ngày. Trở về nhà và trở về với các bài tập. Trở về để hôn bức ảnh của mẹ tôi trước khi lên giường…
Nhưng giờ đây sẽ chẳng còn gì là như cũ nữa. Làm sao còn có thể như xưa được nữa khi tụi nó đã biết hết rồi….
Tôi cảm thấy những sinh lực trong tôi đang rò rỉ. Tôi thấy kiệt quệ. Kiệt quệ và thảm hại. Tôi chờ đợi ai đó nói một câu thật tốt đẹp. Câu gì đó ngọt ngào và an ủi. Câu gì đó mà bạn bè tôi sẽ chả bao giờ nói với thằng Marco trước đây.
Rachel nói.…>
Tobias nói.
Rachel nói.
Cả tôi cũng chả nghe thấy gì cả. Có lẽ Rachel đã bịa ra chăng. Có lẽ nhỏ đang tìm cách ban cho tôi một chút tia hy vọng để mà bấu víu. Thật khó tin đó là phong cách của Rachel. Nhưng đó chính là điểm ẩn sâu trong tính cách của Rachel. Nhỏ sẽ không ít lần làm bạn ngạc nhiên như tôi bây giờ.
tôi nói.
Bạn biết không, nếu nhỏ đáp lại,thì tôi đã biết rằng đó là một lời nói dối, rằng nhỏ không hề nghe thấy tiếng tàu ngầm, rằng nhỏ chỉ cố tử tế với tôi thôi…
Rachel cười nhạo bằng cái lối cười nhạo điển hình của nhỏ.…>
Đó là một cú“móc họng” kháđẹp. Nó làm tôi hơi cười được một chút. Tôi không quan tâm những câu khôi hài có xuất phát từ tôi hay không... miễn nó vui là được.
Có thật không ta? Mẹ tôi có leo lên được tàu ngầm để thoát thân không vậy? Tôi không biết, và tôi cũng không hoàn toàn chắc chắn tôi muốn sự thật phải là như thế nào.
Nếu mẹ đã ra đi… thực sự, thực sự ra đi, thì tôi sẽ một lần nữa trở lại là một người bình thường. Tôi có thể buồn nhưng rồi cũng sẽ quên đi, và tôi sẽ được tự do.
Nếu mẹ vẫn còn sống, vẫn bị tạm giữ bởi tên Yeerk kia, thì cả tôi nữa cũng sẽ bị giam giữ. Tôi sẽ vẫn phải ra sức để cứu mẹ. Tôi sẽ vẫn tiếp tục là tù nhân của hy vọng.
Jake nói riêng với tôi để không ai khác có thể nghe thấy.
Như tôi vẫn luôn luôn nói, tôi thích nghĩ về cuộc đời như là một hài kịch chứ không phải như một bi kịch. Từ lâu lắm rồi tôi đã quyết định đi tìm sự vui vẻ trong cuộc đời.
Và giờ đây tôi phải quyết định rằng, trong đầu tôi, mẹ đã chết hay mẹ vẫn còn sống. Đột nhiên, tia chớp ấy lóe lên. Cái hình ảnh ấy chợt xuất hiện trong đầu tôi. Tôi và mẹ. Người mẹ thật của tôi, người mẹ tự do, không còn là vật chủ của tên Mượn xác. Hình ảnh đó còn ở rất xa trong tương lai. Có lẽ sau nhiều năm nữa, tôi, mẹ và ba sẽ cùng ngồi bên nhau, nói về những chuyện xa xưa. Về những gì đã diễn ra. Tất cả những điều bí mật và những nỗi tuyệt vọng. Tất cả những nỗi sợ. Tất cả những cơn tức giận và vô vọng. Chúng tôi sẽ ôn lại tất cả.
Và rồi, từ từ nhưng chắc chắn, chúng tôi sẽ bắt đầu nói về những chuyện kỳ lạ, những chuyện kỳ quặc. Những chuyện làm người ta phải bật cười… khimà tất cả đã qua đi.
Thì đó, chính mẹ đã dạy tôi rằng thế giới này là vui nhộn chứ nào phải ai khác.
Và nếu như mẹ còn sống, chúng tôi có thể sẽ cùng nhau đi đến cái ngày đó trong tương lai. Cái ngày mà chúng tôi sẽ cùng ngồi lại với nhau và cùng cười với nhau.
tôi nói.… khi nào mẹ mình được tự do.>
HẾT TẬP 15
[1]Xem tập 10: Người máy
[2]Nhạc Reggae: Loại nhạc nhịp sôi động, thịnh hành ở Mỹ.
[3]Nguyên văn: Three Stooges - tên một vở kịch vui cũng là tên chung cho ba nhân vật trong vở kịch. Đây là vở kịch hài rất nổi tiếng ở Mỹ đầu thế kỷ 20. (N.D.BS)