CHƯƠNG 19
Đó là một khe nứt thẳng đứng trong tảng đá. Có những chỗ hổng rộng quá 15 centimet. Rộng nhất là ba tấc.
Chúng tôi bay, đầu cánh cào vô vách đá. Xuyên qua một thế giới chỉ nhìn qua phác hoạ bằng tiếng dội định vị.
Đột nhiên, khe nứt quặt xuống dưới. Xuống sâu khoảng ba mét và rồi…
Chúng tôi lao mình vô một thế giới sáng bừng. Tôi lại nhìn thấy rồi. Người ta cứ nghĩ loài dơi bị mù, nhưng hổng phải vậy. Tôi thấy một không gian rộng mở được chiếu sáng bằng những ngọn đèn như của sân vận động bên dưới chúng tôi.
Chúng tôi bay thành vòng tròn bên trên nền hang. Khe nứt mà chúng tôi chun ra ở rất cao, gần như trên đỉnh vòm luôn. Và tít bên dưới chúng tôi là vũng Yeerk.
anh Jake kêu lên.
Cassie nói ảm đạm.
Tobias nói.
… có thể tụi mình không buộc phải cho bọn Mượn xác Người ăn,> Cassie nói.
Tobias băn khoăn.
Ax nói.…>
tôi nói.
Ax nói có vẻ ngượng ngùng.
…>
…>
“có thể”ấy đấy,> Marco tức giận kêu lên.
Tobias kêu lên.
Tôi ngó quanh và thấy hai trái cầu bằng thép sáng loáng, to cỡ trái banh chơi trên bãi biển đang di chuyển về phía chúng tôi qua không trung.
Ax hét lên.
CHÍU! CHÍU! CHÍU!
Ba chùm tia Nghiệt từ hai trái cầu bắn ra. Tôi cảm thấy đau điếng bên cánh phải. Tôi ngửi thấy mùi gì đó cháy khét. Và khi nhìn qua, tôi thấy một cái lỗ tròn gọn ghẽ có kích thước bằng đồng hai mươi lăm xu cháy xuyên qua lớp da cánh của mình.
Tôi ngoắt mình theo hướng lên kẽ nứt, cả bọn sát cánh bay theo tôi.
CHÍU! CHÍU! CHÍU!
Tobias bị bắn trúng rồi. Cậu ấy đang rớt, lộn đầu xuống, rớt xuống vũng Yeerk bên dưới chúng tôi. Tôi loáng thấy trước mắt hình ảnh ông Edelman đang rơi, và tôi vội lao xuống theo Tobias.
Loài dơi bay không nhanh lắm. Hên là Tobias có nhiều kinh nghiệm bay. Cậu ấy xoay xở sử dụng cánh còn lành hãm bớt tốc độ rớt của mình. Tôi quặp lấy cậu ấy bằng đôi chân nhỏ xíu nhưng khoẻ mạnh của loài dơi. Ax và anh Jake cũng lao tới như chớp và chúng tôi đập cánh như điên, kéo Tobias lên.
CHÍU! CHÍU! CHÍU!
Ax hét lên. Ảnh bay yếu dần. Chỉ cần một phút nữa thôi là có thể đưa Tobias tới chỗ nứt.
Tobias hổn hển.…>
Tôi nhận thức được điều Tobias nói. Nếu chúng tôi lôi cậu ấy đến được một trần đá, bất kỳ đá loại gì, cậu ấy có thể treo người vô đó. Đó chẳng phải là giải pháp hay, nhưng là điều duy nhất chúng tôi có thể làm lúc này.
Anh Jake nhao xuống, cố tình lao thẳng vào chúng tôi, đẩy chúng tôi về phía trần đá thoai thoải. Tobias cào một cánh điên cuồng và cố bấu chân vô một tảng đá.
Hai robot săn lùng vẫn lừng lững lao tới.
Marco hét lên.
Ax càu nhàu.
Cassie hét lại.
BINH!
BINH!
Bộ phận định vị bằng tiếng dội của tôi nhìn thấy những hòn đá nhỏ bay xuống. Đó là những trái bom thả xuống từ máy bay ném bom. Cassie và Marco mỗi đứa cắp lấy những viên đá nhỏ, nhao xuống gần hai tên robot và thả bom.
Một viên đá chắc đã rơi trúng mục tiêu. Một tên robot bắt đầu lảng ra xa như thể thất trận. Nhưng tên kia chỉ lui ra xa khoảng sáu mét thì khai hoả. Tôi xoè cánh còn lành phủ lên người Tobias, ráng che đỡ cho cậu ấy.
CHÍU! CHÍU!
Tia Nghiệt đốt cháy cánh tôi. Cháy hoàn toàn. Chỉ còn lại một đầu mẩu của cánh tay dơi. Và tôi cảm thấy mình nặng như một hòn đá.
Tôi rớt xuống, rớt xuống, rớt xuống qua không gian ẩm ướt.
Rớt xuống vũng Yeerk.