← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 27

ừng lại,> Cái giọng hãi hùng đó rống lên và tất cả mọi vật sống đều sững lại. Chúng chỉ dám thở mà thôi. Lũ Hork-Bajir đứng sững như trời trồng. Khi ngài Visser bảo“ngưng” thì là phải ngưng. Thế thôi.

Visser Ba tiến tới, xô cả người lẫn Hork-Bajir và Taxxon sang một bên. Hắn tiến lên như thể không có gì ngăn cách giữa hắn với chúng tôi ngoại trừ một tấm bình phong làm bằng hai tên Hork-Bajir đứng bất động trong tư thế vụng về và một con Taxxon vặn vẹo.

Hai con mắt cuống Andalite của hắn quét từ bên này qua bên kia, để cân nhắc tình thế. Hai con mắt chính giữa thì nhìn vô tôi.

hắn nói.

Nói chuyện với Visser Ba bao giờ cũng nguy hiểm chết người. Ngoài một cơ thể Andalite, hắn còn có một trí óc Andalite đặt dưới sự kiểm soát xấu xa của hắn. Hắn có thể khám phá ra rằng tôi không phải một con Andalite trong lốt biến hình, mà là một con người.

Hắn cười vang. Không phải tiếng cười tử tế.… cái sản phẩm trong cái thùng kia có thể tác hại đến phân nửa số chúng trước khi bọn ta dọn sạch được nó. Năm trăm tên Yeerk.>

Hắn ngưng lại để cân nhắc.…>

tôi nói.

Marco vẫn giơ khẩu tia Nghiệt chĩa vô cái thùng đang bập bềnh.

Visser nói giọng đe doạ.

Trước khi hắn nói ra thì tôi đã biết ý định của hắn rồi. Tôi đã trông thấy điều đó trong mắt hắn, trong ngôn ngữ của cơ thể hắn.

Hắn quyết đinh xoá sổ năm trăm đồng bào của hắn. Dồn chúng tới tình trạng điên khùng. Hắn cóc thèm quan tâm. Có thể đó là một bước lùi, nhưng chỉ vậy thôi. Ngoài ra hắn chẳng thèm để ý.

Visser Ba chẳng thèm quan tâm tới bất kỳ thứ gì.

Ồ, đợi chút coi. Visser Ba phải quan tâm đến một điều chứ.

Không còn thời gian để suy nghĩ nữa. Chẳng còn thời gian để vạch kế hoạch nữa. Tôi đột ngột xông lên, đúng vào lúc Visser Ba hô lên…>

Tôi lao năm tấn người mình vô phía trước, vươn vòi thật dài.

Visser Ba nhảy lui lại, trúng vào một con Taxxon đang đứng bất động theo y lệnh.

Tôi húc qua tên Hork-Bajir và lao tới Visser Ba. Vòi tôi quấn lấy phần thân trên của hắn.

VÚT!

Cái đuôi Andalite của hắn chém một nhát!

Trượt!

Tôi siết vòi lại, căng hết các cơ ở cổ, và tên Visser Ba vọt tung lên cao. Tôi giật tung hắn lên khỏi mặt đất.

VÚT!

Hắn chém thêm nhát nữa, và lần này tôi rống lên vì đau. Lưỡi dao đã chém trúng một bên mặt của tôi. Nó gần như cắt qua một con mắt của tôi.

Nhưng tôi không thể chần chờ.

Tôi nhấc bổng tên Visser lên cao. Tôi quăng hắn lên, đúng lúc hắn chém xả vào tôi lần nữa.

TÒM!

Visser Ba rớt xuống vũng Yeerk.

Tôi loạng choạng vì đau đớn. Sự đau đớn tôi chưa từng hình dung…

Cassie kêu lên.

Tôi không chú ý tới nhỏ. Không có thì giờ đau nữa. Không có thì giờ. Tôi phải chơi đến cùng. Hên cái là tôi biết chút đỉnh về sinh lý loài Andalite. Tôi biết họ ăn và uống qua bốn móng guốc. Đúng lúc này tên Visser Ba đang hấp thụ nước vũng Yeerk.

Với một con mắt còn lại tôi nhìn chăm chăm tên Visser đang nổi lềnh bềnh trong vũng.

Tôi hỏi hắn.