← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 5

Lâu lâu lắm rồi tôi không đấu đuôi đôi, ngoại trừ những lần luyện tập trong quân đội hay chỉ là như chơi thể thao mà thôi.

Ấy thế mà lần này không phải là chơi thể thao.

Ở đó, giữa tiếng quạt máy kêu vù vù, giữa mùi mỡ và mùi thịt chiên ngầy ngậy, Visser Ba và tôi đứngmặt đối mặt.

Hai con mòng biển nhào xuống tìm chỗ đáp. Lại thêm hai con nữa. Mé trên đầu, một mắt cuống của tôi ghi nhận bóng dáng dữ tợn của một con diều hâu.

Rachel nói lớn giọng nói cho cả tôi nghe thấy. Tôi hy vọng bạn ấy không để cho Visser Ba nghe. Đôi khi loài người quên rằng, giọng truyền ý nghĩ có thể nhắm đến một hoặc nhiều người cùng một lúc.

Hoàng tử Jake nói với tôi.

Rachel nghiêm nghị nói.

Những con mắt của tôi vẫn dán chặt vào gã Visser Ba. Đuôi tôi sẵn sàng trong tư thế chiến đấu. Một cử động nhỏ cũng đủ khiến nó xuất kích.

Tôi bảo.

Cassie phân tích rất có lý.

Tôi chỉ nghe bạn ấy nói lõm bõm. Tên Visser đang dịch dần sang một bên, tơ hơ trên mái nhà. Tôi cong đuôi, giương cao lưỡi dao đuôi sẵn sàng tham chiến.

Hoàng tử Jake hỏi.

Có một phần nào đó trong tôi muốn thốt lên,phải, phải, tụi mình cứ để cho tên Visser này tẩu thoát đi.Hắn bự con hơn tôi. Đuôi của hắn dài hơn gần hai tấc, hắn có lợi thế hơn tôi. Hắn cao hơn, hắn có thể dễ dàng dập đầu và chọc mắt tôi.

Nhưng một phần khác trong tôi đã nom thấy cái nhìn hoảng sợ trong ánh mắt của tên Visser. Hắn nhận thức được hắn lâm vào thế kẹt rồi. Hắn biết hắn đang phải đối diện với một trận chiến sinh tử mà lợi thế thì không nghiêng về phía hắn.

Tôi muốn được nhìn thấy thêm nữa nỗi hoảng sợ của hắn. Tôi muốn được thấy nỗi kinh hoàng của hắn khi tôi ấn lưỡi dao đuôi của mình vào cổ họng hắn và nói,

Tên Visser Ba hơi nhích người, tìm thế giao đòn. Tôi cong lưỡi dao đuôi lên cao, quyết chặn ngang cú ra đòn sấm sét của hắn.

Thình lình có cái gì đó chuyển động!

Tôi vung đuôi! Lưỡi dao hụt mục tiêu nhưng cũng chém được một nhát ngang vai thằng quỷ quái.

Trong lúc bấn loạn, thoạt tiên tôi chưa hiểu gì. Tất cả cùng diễn ra một lúc: sự chuyển động đột ngột của gã Visser, cái quất đuôi của tôi và một cú bay song phi khi khối thịt của hắn vọt qua bức tường.

Hắn đã rơi vụt khỏi tầm mắt. Tôi bèn dướn ào qua gờ mái nhà và nghểnh cổ nhìn theo.

Một cô gái loài người ở bên dưới rú lên thất thanh,“Tôi thấy một con ngựa màu xanh da trời nhảy khỏi mái nhà!”

“Chị điên rồi, vậy chứ nó đáp xuống đâu?” Người bạn đứng bên nhớn nhác hỏi lại.

Tôi thì thấy rõ: hắn rơi tõm vào một thùng rác hình vuông to đùng.

“Ở trong chiếc xe Dumpster đó đó,” cô gái banđầu quýnh quáng nói.

Tôi dòm trân trân xuống gã Visser. Chân trái phía sau của hắn bị gãy do cú rơi. Hắn đang gấp rút biến thành Người nhưng vẫn không quên ngước mắt lên nhìn tôi, tức tối đến độ muốn nổ tung các con ngươi.

Tôi muốn nói một câu gì đó - một lời đe doạ hoặc một lời thề độc chẳng hạn. Nhưng tất cả những gì tôi làm chỉ là ngó trừng trừng vào gã Visser Ba.

Và rồi, ngay khi cái miệng người của hắn xuất hiện, hắn nở một nụ cười chế nhạo.

Hoàng tử Jake gọi.