← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 7

Chúng tôi tụ họp tại Dưỡng đường Thú hoang, nơi Cassie và cha bạn ấy chạy chữa cho những con thú không phải là loài người bị thương hoặc bị bịnh. Đó là một toà nhà lớn bằng gỗ, hơi tối. Bên trong la liệt những lồng, chuồng nhốt những con thú đang bệnh.

Tobias đậu tuốt trên rui nhà để dễ bề nhìn bao quát ra ngoài qua một ô cửa sổ, đặng kịp thời cảnh báo cho bọn tôi mỗi khi có ai đó đến gần.

Cassie đang dùng một cái chĩa ba bự chảng hốt dọn những đống phân. Hoàng tử Jake chốc chốc lại nhấc một vật gì đó ra khỏi đường quét của Cassie.

Marco và Rachel đang lạnh run.

Đó là cách nói của loài người. Tôi đoán điều này ám chỉ khi loài người ngồi im thin thít, không làm gì cả thì nhiệt độ cơ thể họ sẽ hạ xuống. Như thế gọi là“lạnh run”.

Mai mốt, khi về già - quá già không thể làm chiến binh được nữa - tôi sẽ viết một quyển sách về loài người, nêu rõ những thói quen lạ lùng, những lời nói buồn cười và những kỹ thuật dị kỳ của họ.Chẳng hạn, các bạn có biết rằng loài người phát minh ra sách đọc trước cả máy tính điện tử hay không? Bởi vì loài người cho rằng máy tính điện tử hiện đại hơn, bất kể sự thật hiển nhiên rằng để mở một trang, máy tính điện tử phải mất nửa phút, trong khi có khi chẳng mất giây nào, một trang sách đọc đã hiển hiện ngay.

Ta gần như phải gạt bỏ suy nghĩ rằng con người là một giống loài tầm thường, lạc hậu và ngộ nghĩnh.

Ngoại trừ hai điều.

Điều đầu tiên là,loài người đã có công nâng nghệ thuật vị giác lên tới tầm mức tuyệt đỉnh. Kỹ thuật của loài người còn rất sơ sài, nhưng họ đã khám phá ra bắp rang bơ, kẹp Snicker, ớt, và mẩu thuốc lá. (Mặc dù chính bản thân họ lại hay nổi đoá trước ý tưởng ăn mẩu thuốc lá.)

Và một điều nữa: Loài người, bất chấp những khiếm khuyết của mình, đã tạo ra bánh quế. Mai này, khi chiến tranh chấm dứt, sẽ có những đoàn người Andalite hành hương đến Trái Đất, biến thành Người khoảng một ngày chỉ để ăn bánh quế cho thoả thích thôi.Rắc thêm một chút đường lên trên nữa. Thật đáng giá.

“Ax, bồ có chú ý không vậy?” Marco léo nhéo hỏi.

Tôi bừng tỉnh khỏi cơn mộng ngày.

“Sao tui nói một điều những hai lần rồi mà bồ cứ nhìn xa xăm đi đâu đâu ấy, như thể bồ đang ở cách đây hàng triệu dặm vậy đó…”

“Tui nói rằng, Visser Ba cố tình biến hình thành một loài chim Andalite là có ý muốn tung ra một thông điệp. Chẳng phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên đâu, mà là một thông điệp hẳn hoi.”

À, đây chính làlý do thứ haiđể ta không được coi thường loài người, cho họ là một giống loài nguyên thuỷ, ngu ngơ. Họ thích nghi với hoàn cảnh nhanh lắm - nhanh không thể tưởng tượng được. Chỉ mới vài tháng trước thôi, Marco còn không tin có những sinh vật tồn tại ở những hành tinh khác. Vậy mà bây giờ bạn ấy không những thừa nhận điều đó, mà còn tự đặt mình vào giữa cuộc chiến, và thậm chí còn vạch ra được những vấn đề mấu chốt mà tôi đã bỏ sót…

tôi đủng đỉnh.

Marco nhún vai.”Hắn đang rung chuông, đánh động chúng ta. Đại để như thế này:‘Ê, trong khi tụi bay còn kẹt cứng ở Trái Đất thì tao đã ra ra vào vào nhà tụi bay, đã đàn đúm với bạn bè bay và đã ăn bánh táo do mẹ bay làm rồi đó.”

tôi giảng giải.…>

“Gã Visser Bađang giật dây,” Rachelđế thêm.

“Khủng bố tinh thầnbồ,“ Cassieđồng tình.

Tobias góp chuyện.

"Đang cố gây trở ngại cho bồ bằng,…ồ, đừng bận tâm,"Hoàng tử Jake nói.“Cái chính làbồcó hai câu hỏi: Một là, thế nào mà tên Visser Ba lại thâu nạp được con chim này? Hai, tại sao hắn lại biến thành thành nó và tấn côngbồ?”

“Thôi thôi, vấn đề thật sự của tụi mình là: phải làm gì với anh chàng Hewlett Aldershot Đệ Tam đang hôn mê kia?” Cassie chỉ rõ.

Marco vỗ tay đánh đét một cái.“Buộc anh ta đổi tên là xong chuyện.”

“Mấy bồ biết đó, trong trường hợp xấu nhất tên Visser Ba sẽ thâu nạp ADN của Hewlett Aldershot Đệ Tam, rồi ung dung vào làm việc trong Cơ Quan Tình Báo. Hắn có thể sờ vào bất cứ máy tính nào, ngồi chễm chệ trong các hội nghị tuyệt mật, và cuối cùng, Cơ Quan Tình Báo biết điều gì hắn sẽ biết ngay điều ấy.“ Hoàng tử Jake phân tích.

Tôi hỏi.

"Cả đống," Marco trả lời.

“Vấn đề không phải là hắn khám phá ra điều gì mà là hắn nói chuyện và tiếp cận với ai,” Rachel tranh luận.“Có thể hắn sẽ biết liệu có thông tin nào về những hoạt động của bọn Yeerk được chuyển cho…”

“Chucha!” Marcođứng thẳng trên đôi chân lập chập của mình. Tôi vẫn chưa gạt bỏ được ý nghĩ rằng sao loài người lại không té bổ chửng khi đứng như thế.

“Chucha cái gì?” Hoàng tử Jake nói từ tốn.

“Chao ôi, Rachel nóiđúng lắm. H. A. Đệ Tam có thể nói chuyện với bất cứ ai, đương nhiên là với cả sếp của ảnh, đúng không? Vậy, nếu ảnh xấn xổ bước tới và la lên:‘Thưa sếp, sếp có đoán nổi không? Những con sên ký sinh từ không gian xa xôi đang thôn tính Trái Đất!’ Hà hà, người ta sẽ tống cổ ảnh vô nhà thương điên liền.Nhưng, nếu ảnh bước vào và nói:‘Những con sên ký sinh từ không gian xa xôi đã xâm chiếm Trái Đất! Đoán nổi không, tôi có thể biến thành tê giác’. Vàảnh biểu diễn ngay màn biến thành tê giác cho mọi người thấy…Ồ, đột nhiên! Đùng! Bí mật bị phơi bày. Bọn Yeerk sẽ bị vây ráp.”

“Trừ phi thủ trưởng của ảnh cũng là một tên Mượn xác,” Rachel chặn ngang.

“Nếu bà ta bị mượn xác thì việc gì Visser Ba phải mất công nhắm đến H. A. Đệ Tam?” Cassie lập luận. Nhưng rồi bạn ấy quay qua Marco.“Bồ đang nghĩ gì vậy? Phải bồ đang nghĩ đến chuyện biến hình thành ôngAldershotkhông?”

“Ờ, quá đúng.”

"Tụi mình không được làm thế," Cassie phản đối. "Ý mình là tụi mình đã từng quyết định không biến thành người."

tôi nói.

Nhờ có ý kiến của Marco hồi đó mà tôi đã có một khoảng thời gian rất thú vị. Nhưng đó là những khi những người bạn người của tôi bị rơi vào tình thế bắt buộc. Họ phải làm bất cứ cách nào để gây thiệt hại cho bọn Yeerk. Thỉnh thoảng tôi cũng thế đấy thôi.

Tobias đế thêm.

"Trên hết, Ax à, bồ không phải là một con người, do đó có thể bồ thấy bình thường khi biến hình thành Jake. Mới lại, Jake đồng ý cho bồ thu nạp ADN của mình và biến hình thành bạn ấy. Trong trường hợp của mình, mình cũng có được sự chấp thuận của Rachel mà," Cassie nói.

“Xin lỗinha,” Marco nói pha chút bông lơn.“Ông bạn H.A. Đệ Tam của tụi mình chẳng thể cho hay không cho phép nữa rồi. Bây giờ ổng đã là rau, là củ cà rốt, là búp bắp cải, là một trái cà chua rồi…”

"Mình nghĩ cà chua là trái cây," Rachel ngắt ngang, chọc ngoáy Marco.

“Đó là‘trạng thái sống thực vật’,cám ơn bồ đã nhanh nhạy,Marco.” Cassie nói. “Nhưng tụi mình không biết ôngAldershotcó tệ thế mãi hay không. Có khi ông ấy chỉ bất tỉnh tạm thời thôi. Tụi mình không có quyền đánh cắp ADN của ổng.”

“Ổng là một cây xà lách,” Marco vẫn lải nhải.

“Dù gì tụi mình cũng khó lòng vào được phòng ổng,” Hoàng tử Jake nói.“Visser Ba biết chúng ta đã rõ mọi chuyện nên chắc chắn hắn sẽ đề phòng, hơn nữa tụi mình phải ở trong dạng Người thì mới hấp thụ được ADN của Aldershot. Mấy bồ nghĩ coi, liệu tụi mình có thể làm được điều đó khi Visser Ba canh phòng cẩn mật không?Không đời nào.”

Mọi người có vẻ dịu xuống. Hoàng tử Jake nói rất đúng.

Nhưng rồi cũng lại Cassie oà lên.“Ôi trời.”

“Gì thế?” Marco hỏi han.

Cassie thở dài.“Mình kịch liệt phản đối vụ này. Nhưng…”

“Nhưng? Nhưng, nhưng cái gì?”

Cassie quay qua tôi“Ax, có thể hấp thu ADN chỉ với máu được không?”

“Máuư?” Rachel nhăn nhó.“Tụi mình sẽ lấy máu của anh chàng đó hả? Eo ơi, mình không nhúng tay vào đâu. Lỡ bị lây nhiễm viêm gan siêu vi hay HIV thì sao? Í ẹ.”

tôi nói ngay.… vì vậy nó rất bền vững… những phân tử hình cầu í. Các bạn biết không…>

"Tui cho rằng bộ não của tôi vừa mới ngủ gục đấy," Marco ngắt lời tôi.“Tóm lại là máu sẽ an toàn đối với chúng ta. Vậy, Cassie nè, làm thế nào chúng ta có thể lấy được máu của anh ta?”

Cassie giải thích cho cả hội cùng nghe…

Tất cả mọi người, kể cả Tobias đều thốt lên một từ“gớm.” Các bạn ấy nói từ đó thật to và nhắc đi nhắc lại nhiều lần.

Thời gian tôi sống giữa loài người, tôi đã học được một điều. Mỗi khi họ nói thứ gì đó gớm, thì quả đúng là nó gớm thật.