← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 25

Chúng tôi được một trong những sĩ quan tham mưu của Hoàng tử Galuit báo cáotóm tắttình hình.

“lỗ sáng”. Chỗ này trước kia vốn là núi lửa. Núi lửa phun đã khoét thành nhiều hang ăn sâu vào đá dưới lòng đất. Vì trong đá có một mỏ lân quang và chất hữu cơ, nên hang luôn phát ra ánh sáng và có những vật sống.>

“Đó là những loại sinh vật nào vậy?” Cassie hăm hở hỏi. Giờ phút này mà bạn ấy vẫn còn quan tâm tới những sinh vật sống.

“lỗ sáng” bằng hai ngả. Thứ nhất, từ bề mặt phải luồn xuống qua khoảng hai mét đá. Thứ hai, đi từ dưới nước tới một con sông rồi chui vào một đường hầm tối om, hoàn toàn không có ánh sáng, để cuối cùng sẽ ngoi lên“lỗ sáng”.>

Hoàng tử Jake, Casie và tôihít những hơi thở thật sâu,nín lặng nhìn nhau.

Hoàng tử Galuit tiếp.“lỗ sáng” rồi thì các bạn an toàn. Trừ phi bọn Yeerk đã tìm tới trước…>

"Có phải đã quá muộn để chúng tôi thay đổi ý kiến rồi chăng?" hoàng tử Jake nói.

Hoàng tử Galuit nom có vẻ cảnh giác.

tôi nhanh nhảu giải thích,

“Cái gì khiến bồ nghĩ rằng mình đang đùa thế?" Hoàng tử Jake lẩm bẩm.

tôi nói với hoàng tử Galuit.

Con tàu ngầm tiếp tục đưa chúng tôi tới miệng sông. Nó vô sâu chút nữa, đủ để không bị lộ, và bỏ chúng tôi xuống.

“Tôi biết đại dương ở đây là nước mặn giống như Trái Đất,” Cassie nói. “Nhưng còn ở sông thì sao?”

viên sĩ quan tham mưu đáp.

Cassie lắc đầu.“Cá mập đầu búa là loài cá nước mặn. Tôi không biết chúng thích nghi với nước ngọt ra sao. Nhưng chúng vẫn là hình biến hình thích hợp nhất để di chuyển và chiến đấu.”

Hoàng tử Galuit bùi ngùi.đuôicác bạn.>

"Vai chứ," Cassie sửa lại.

"Với điều kiện là không có gánh nặng nào," hoàng tử Jake nói.

hoàng tử Galuit hỏi.

"Có cộng thêm một chút sợ hãi của loài người nữa," hoàng tử Jake đáp.

Nhưng rồi bạn ấy cười thành tiếng.

Năm phút sau, chúng tôi đã ở giữa sông, lóp ngóp bơi ngược thuỷ triều.

hoàng tử Jake nói giọng không vui.

tôi nói.

Cassie đồng ý.

Lao nhanh về phía trước, qua dòng nước đục ngầu, chúng tôi trông thấy hai sinh vật lưỡng cư mình trám sỏi, có vòi xúc tu.

Loài lưỡng cưbiếtđọc ý nghĩ.

Ngay khi bơi vào trường đọc ý nghĩ của đám Leeran, chúng tôi bị nhận diện liền. Chúng quay ngoắt lại và bơi đi như ma rượt...

Hoàng tử Jake thét rầm.

Chúng cắm cổ bơi về hướng sông, cố ngoi ra khỏi nước hòng bứt sự truy đuổi của chúng tôi. Chúng không có thuỷ cơ, chỉ cơ thể tự nhiên của người Leeran.

Chúng tôi nhanh hơn, nhưng bờ sông đã gần lắm rồi! Nước sông cạn dần, chỉ còn lấp xấp chừng mét rưỡi, hai mét. Cặp Leeran sục bùn bì bõm, nhưng lúc này các giác quan cá mập của tôi có thể cảm nhận được trường điện từ của chúng.

Mù! Tôi đã mù do bùn quện đầy lưng. Tôi nhoài đại tới.

Hàm răng tôi bập xuống. Tôi nghiến chặt và chật vật lôi cái sinh vật kia tuột trở lại nước.

Bất ngờ, trên mặt sông lợn cợn sóng, tôi thấy một tên Hork-Bajir to đùng hiện ra. Rồi hai, không, bốn tên cả thảy! Chúng ào tới và nhảy tòm xuống nước. Tôi lùi lại, cố quay đầu trong khi tên Leeran vẫn giãy giụa.

Bỗng tôi nghe tiếng gã Leeran hét to lên với tụi Hork-Bajir.Nổ! Toàn bộ lục địa sẽ bị gài bom nổ tung! Có một kíp nổ trung tâm“Lỗ sáng”. Nó nằm ở...

Tôi ngoạm một miếng thật mạnh, cắt luôn tiếng thét của gã Leeran. Một lưỡi dao Hork-Bajir chém phật xuống nước. Nó xáng trúng tôi nhưng không sâu lắm.

Tôi nhả tên Leeran ra, giật đầu qua phải và vận hết sức bập vào chân gã Hork-Bajir gần nhất. Một tiếng rú đau đớn phát ra từ những bọt bong bóng dưới nước.

Gã Leeran vẫn cố chạy. Tôi mò mẫm lao theo.

Tên Hork-Bajir đã chìm nghỉm. Bây giờ tôi đang lôi tên Mượn xác-Leeran trở lại nước.

Con sên Yeerk trong đầu nó hốt hoảng hét.

Tôi trườn ra sau và cắn bứt rái tai người Leeran. Tên Yeerk lọt thỏm xuống sông.

tôi hỏi.

Tôi lại là tôi rồi. Cảm ơn anh bạn Andalite! Mau mau lên! Bọn Yeerk đã biết kế hoạch của các bạn rồi. Mau lên!

Cassie và Jake ùa đến bên cạnh tôi. Họ cũng vừa quần thảo kịch liệt với bọn mượn xác trong vùng đầm lầy.

“lỗ sáng”?> Hoàng tử Jake hỏi tôi.

“lỗ sáng”. Chúng ta phải thật nhanh lên. Số phận của hành tinh này tuỳ thuộc vào chúng ta.>