← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 13

Đinh đoong!

Tiếng chuông cửa vang lên.

Ba của David vẫn chìa khẩu súng vào Ax, giờ đây đã hoàn toàn là người Andalite.

Tôi nói.

Rủi thay con Spawn thiệt, tức con rắn hổ mang cưng của David, đã chọn ngay lúc này để trườn ra khỏi buồng tắm.

Từ từ, ba của David chuyển ánh mắt xuống tôi. Ánh mắt đó quay trở về Ax rồi chuyển sang tôi lần nữa.

Ổng lắc mạnh khẩu súng về phía tôi.

PẰNG! PẰNG!

Tôi cảm thấy sựchấn động. Không phải cơn đau mà là sựchấn động. Tôi lắc cái đầu rắn và thấy một cái lỗ trên cơ thể tôi, phía trên đuôi chừng tấc rưỡi. Xuyên qua cơ thể rắn của mình,tôi nhìn thấy tấm thảm trải sàn.

Giờ thì ba của David đang nhắm kỹ hơn.

Chát! Ax vung cái đuôi lợi hại của ảnh lên! Khẩu súng bay vèo đi. Và cùng với nó là một ngón tay.

“Ấy!” David thốt lên.

“Á á á á!” Ba của hắn hét lên.

RẦẦẦÀMMM!

Cánh cửa dưới nhà vỡ bung ra.

Ba của David rịt chặt bàn tay bị thương.

Tôi hét lớn bằng ý nghĩ,

Có những tiếng thình thịch làm rung chuyển ngôi nhà khi nhiều bàn chân bự rầm rập bước lên gác.

Hai chiến binh Hork-Bajir nhảy vọt vào phòng. Thấy Ax, chúng thụt lại.

Và rồi, một người Andalite khác bước ra.Lớn tuổi hơn Ax. Và mặc dù thật khó chỉ rõ từng điểm, nhưng rõ ràng là khác xa Ax.

Ax rít lên căm hờn.

Gã Visser cất giọng nhạo báng.

“Cút ra khỏi đây ngay!” David hét lên.

Visser Ba hỏi lại.

“Ng… ng… ngươi muốn m… mua chiếc hộp xanh hả?”

Visser Ba nói,Ta mua. Ta mua. Và ta cũng sẵn lòng trả bất cứ giá nào. Để xem nào,ta nên đề nghị với ngươi cái giá nào để đổi lấy chiếc hộp đây? Ồ, ta biết rồi!>

Hắn vung lưỡi dao đuôi nhọn hoắt kề ngay cổ ba David

Ax lặng ngắt nói. Ảnh bước lên phía trước để sẵn sàng đấu đuôi đôi với gã Visser.

Một lúc lâu, chẳng ai động đậy. Cả Visser Ba. Cả Ax. Cả David lẫn ba của hắn. Cả hai tên Hork-Bajir.

Tất cả đều bất động. Trừ tôi ra.

Tôi đang ở trong một lốt biến hình mới. Tôi chưa hề thử trước đó. Và tôi cũng không biết làm sao mà di chuyển khi không có chân. Nhưng trí não của con rắn thì biết.

Tôi trườn đi. Những sợi cơ dài trong cơ thể tôi co lại, rút ngắn lại ở một bên, tạo thành một vòng cung. Và rồi, tôi bung cái vòng cung đó ra để đẩy cái đầu của tôi lên phía trước.

Tôi trườn rất êm và nhanh nhẹn. Nhưng tôi không có phép tàng hình, và tôi lại đang mất máu do cái lỗ đạn ở phần đuôi.

Visser Ba chúc một con mắt cuống nhìn xuống tôi.

Có chuyển động đột ngột!

Ba của David giật mạnh đầu ra sau, cố thoát khỏi lưỡi dao đuôi của gã Visser còn David thì xông thẳng vào gã, miệng hét lên“Hãy thả ba ta ra.”

Ax vung đuôi. Chát! Nhưng đòn tấn công của ảnh bị chậm đi vì sợ trúng David.

Chát! Tên Visser chặn cú giáng của Ax.

Hai tên Hork-Bajir chồm lên trước, những chiếc cựa vung xa xả.

Hai tên Hork-Bajir và Visser Ba chống lại Ax vàmộtcon rắn. Một cuộc chiến không cân sức! Nó càng không cân sức hơn nữa với cha con David chạy lòng vòng xung quanh.

Chát! Chát!

Hai cái đuôi Andalite xả vào không khí.

Vèo! Vèo! Những lưỡi dao ở cổ và cánh tay bọn Hork-Bajir chém liên hồi.

Một trận cuồng phong những cú xả và quất đuôi làm toác những tấm poster dán trên tường, xé nát những tấm rèm và hất tung những món đồ chơi be bé và những đồ lặt vặt bày trên bàn học của David.

Tôi trườn theo sau gã Visser, cuốn mình lại, duỗi ra, cuốn lại nữa, lướt dọc theo sàn nhà trong cuộc săn lùng những chiếc vó và những bàn chân khủng long bạo chúa…

Mục tiêu đây rồi! Gót chân một tên Hork-Bajir!

Tôi dựng người lên, ngắm và đớp!

Nhanh như lưỡi dao đuôi Andalite,tôi chồm lên, phóng cái đầu hình viên kim cương lên không, miệng ngoác ra, nanh cắm xuống.

Phập!

Hay quá! Tôi đã cắn trúng thịt rồi nè! Tôi cắm sâu những chiếc nanh nhọn hoắt vào đó. Tôi cảm thấy những túi nọc đang bơm, bơm nữa, bơm mãi cái chết hoá học vào chân của tên Hork-Bajir.

“Aaaaaagừừừừ!” Tên Hork-Bajirrống lên đau đớn. Hắn điên cuồng quẫy, cố hất tôi văng ra, nhưng tôi đã dính cứng vào hắn bởi những chiếc răng nanh rồi.

Văng ra trước, văng ra sau. Đầu tôi hầu như vẫn dính chặt vào chiếc cẳng ghê tởm của tên Hork-Bajir, song phần còn lại của cơ thể rắn dài ngoằng thì phất phơ trong không khí…

PẰNG! PẰNG! PẰNG!

Ba của David đã tìm lại được khẩu súng và ổng lập tức khai hoả.

Tôi thấy ba vòng tròn xuất hiện trên ngực tên Hork-Bajir đang dính chặt với tôi trước khi hắn đổ nhào xuống.

Tôi nhả răng ra.

Thêm nhiều tên Hork-Bajir khác lao vào căn phòng chật ních. Tôi nhớ Tobias có nói một chiếc xe tải đang đến. Chắc nó chở theo bọn Hork-Bajir.

Một tên Hork-Bajir đô con xém nữa dẫm lên tôi, hắn thậm chí không nhận ra tôi ở đó. Hắn đã phạm một sai lầm lớn. Tôi lẹ làng phóng cái đầu rắn ra trước. Lần này, cắn xong tôi nhả ra liền.

Ax ngã nhào!

Visser Ba cùng hai tên Hork-Bajir khác xấn tới ảnh.

Và chính ngay lúc đó, sự việc trở nên thực sự gay cấn.

“Gầầầmmm!”Một tiếng rống trầm đục vang lên và qua cánh cửa bước vào một thứ còn kỳ dị và đáng sợ hơn cả một chiến binhHork-Bajir. Cúi khom cái đầu đồ sộ và thân hình to lớn để lọt qua khung cửa, Rachel bước vào.

Nếu bạn đã từng thấy một con gấu xám trong nhiên nhiên hoang dã, giữa rừng, nom nó thiệt bự chang bang. Nhưng ở đây, lọt giữa cái phòng ngủ, thì nó còn vượt xa cái khái niệm“bự chang bang đó” nữa kìa. Con gấu lụi ụi đi tới, đôi tai nhỏ xinh của nó quệt cả lên trần nhà. Nó làm tôi phát hoảng cho dù tôi biết đó chính là Rachel ở dạng biến hình.

Ờ, bạn biết rằng "da, da, da, da" là quảng cáo thương mại cho xe hơi hiệu Volkswagen? Hình dung thế này nha, bạn lái một chiếc Volkswagen và đối đầu với một cái xe 18 bánh chạy 90 dặm một giờ. Đó chính là hình ảnh con người đối đầu với gấu xám.

Bạn sẽ chẳng có ý niệm gì, hoàn toàn không có tí ti khái niệm gì về sức mạnh của một con gấu xám đâu cho đến khi nào một mình bạn phải đương đầu với nó.

Bọn Hork-Bajir là những đối thủ đáng gờm. Nhưng ngay cả bọn chúng cũngvội vã dạt ra khi Rachel bước vào phòng. Và từ phía sau Rachel, một con cọp lách lên với bộ điệu tao nhã dị thường, trông nó hệt một khối thép lỏng.

Qui mô của cuộc chiến đã phình to lắm rồi.Giờ sắp sửa thành chiến tranh hạt nhân.

David sẽ tha hồ mà dọn dẹp căn phòng của hắn.