CHƯƠNG 14
Thoạt tiên phòng David có bốn bức tường.
Chỉ trong giây lát, nó chỉ còn lại hai.
Đó là một cuộc xô đẩy đầy hoang dại, hung hãn đến điên khùng.
Một nhóm bọn Hork-Bajir, một con gấu xám, hai con người, một con cọp, một người Andalite chính hiệu, một Andalite-Bị-Mượn-Xác, và tôi - Người-Rắn.
XOẠT!
ROÁC!
Visser Ba tức tối gào lên.
Chiếc giường bị xé thành từng mảnh. Bọt đệm cao su tòi ra từ những chỗ rách.
CHÁT!
PHẬP!
Ax ngoan cường nói.
Rachel vung bàn tay to như búa tạ, giáng trúng một chiến binh Hork-Bajir, hất hắn văng đi. Không phải văng vào tường mà là xuyên qua tường.
Tôi nói.
Jake hỏi.
Tôi trả lời.
CHOANG! Ai đó hoặc vật gì đó văng ra khỏi cửa sổ.
Tôi trườndưới chân của bọn Hork-Bajir,bò tìm những chiếc vó Andalite. Tôi tìm Visser Ba. Tôi sẽ xả những túi nọc của tôi vào hắn.
Bất chợt, Jake cất tiếng rống nghe thật kinh hồn.
GẦẦẦẦMMMMM!
Sàn nhà như nẩy bật lên bởi sóng âm. Kính cửa sổ vỡ loảng xoảng. Không khí cũng rung lên.
Và… những chiếc vó Andalite thanh mảnh đây rồi. Nhưng chúng là của ai? Của Ax ư? Hay của Visser Ba?
Qua cặp mắt rắn tôi thấy chiếc vó ấy biến đổi, chảy ra, và bắt đầu lớn lên.
Đó là Visser Ba đang biến hình!
Tôi vọt ra sau. Cái đầu của tôi banh ra. Rồi…
Một bàn tay với xuống chộp lấy gáy tôi. Đó là David.
“Cẩn thận nhe Spawn!” Hắn hét lớn.
Tôi rống lên bằng ngôn ngữ ý nghĩ.
David nhảy lùi lại, giật mình buông tôi ra. Tôi quay ngoắt lại, tìm hướng phóng cú bắn của mình. Nhưng…
BỤP!
Một bàn chân Hork-Bajir bự chảng đè lên người tôi.
Nó không giết được tôi, nhưng dĩ nhiên nó làm tôi chậm lại. Tôi chưng hửng nằm đó, mắt nhìn lên Visser Ba đang biến hình thành một con quái vật màu tím, có đôi vai cực kỳ đồ sộ, đủ khiến đôi vai gấu xám của Rachel trông thảm hại. Nó đứng trên hai chân dang rộng, mỗi chân có bốn ngón dầy cộp, ngón nào ngón nấy bự chầm vầm như bắp đùi của tôi.
Khuôn mặt của nó… nếu bạn gọi đó là khuôn mặt… nằm ở giữa phần thân trên, do đó nó không thể quay đầu nhìn ra sau, mà chỉ nhìn được phía trước. Hai con mắt bự long lánh nằm ở nơi mà ở loài người phải là ngực. Thiệt quái dị hết sức.
Tôi kinh hãi nhìn cái miệng quái vật ngoác rộng ra: một vết mở viền đỏ chói vắt ngang bụng con quái thú. Những chiếc răng nhọn hoắt và một cái lưỡi thập thò gần giống như chiếc lưỡi rắn của tôi.
Từ mỗi bên vai của con quái thú mọc ra hai cánh tay. Bốn cánh tay mọc ra trơn tru và nổi cơ vạm vỡ ở gần vai. Nhưng rồi chúng trở nên nhăn nheo khi mọc dài xuống vị trí mà lẽ ra phải là những bàn tay. Và thay cho những bàn tay lại là những đầu mút đỏ, và xương xẩu. Chúng trông như… những trụ giao thông hình nón mà người ta hay đặt ngoài xa lộ để phân luồng giao thông vậy đó, những hình nón nhọn hoắt ở cuối mỗi cánh tay.
Rachel, Jake, và Ax đứng ở bên này phòng, đau đớn và điên tiết với thân thể đầm đìamáu,mồ hôi và thương tích. Bọn Hork-Bajir và Visser Ba đứng ở bên kia phòng.
Giữa hai phe là những phần còn lại của chiếc giường đã bị phá tanh bành.
Hai bức tường đã thực sự biến mất. Thêm một bức nữa bị phá hủy, giờ để lộ ra phòng tắm.Hai cha con David đang ở trong đó. Ba của David tay cầm khẩu súng, mắt thì cuống cuồng đảo hết từ đối tượng này sang đối tượng khác trong cả hai phe. Có lẽ ổng đang phân vân, hổng biết bắn vào đâu nữa.Phe nào là phe tốt đây ta?
Bức tường toang hoác còn lại dẫn lối tới phòng ngủ chính.Những đồ vật bị bẻ cong, bị vỡ vụn, nằm ngổn ngang khắp nơi. Những tấm ván sàn đều bị nậy tung.
Tobias và Cassie đang chủ chiến trận đấu kinh hồn ở nhà dưới. Hai đứa nó đang bọc lót cho cả đám tụi tôi.
Visser Ba đã biến hình xong.
hắn nói.
Hắn chĩa một bàn tay -một cái trụ hình nónvề phía Ax.
Vèoooo!
Bàn tay bắn ra như một chiếc tên lửa. Làn da nhăn nheo ở cuối cánh tay chợt duỗi căng ra, vọt thẳng ra ngoài! Hình nón bắn thẳng về phía Ax. Ax nhảy tránh, nhưng đòn giáng trượt cũng đã làm cho ảnh ngã quỵ gối. Hình nón bay lướt qua Ax, giáng vào một trong hai bức tường còn lại, và đục một lỗ cả nửa thước xuyên qua nó.
Trong nháy mắt, bàn tay hình nón co lại và xếp nếp, sẵn sàng cho cú bắn kế tiếp.
Visser Ba cất giọng đầy tự tin