CHƯƠNG 15
Sự thật thứ nhất:Không đời nào tụi tôi để cho Visser Ba lấy được chiếc hộp.
Sự thật thứ hai:Tôi thậm chí cũng chả biết chiếc hộp đó nằm ở đâu nữa.
Sự thực thứ ba:Giờ đã cósáu tên Hork-Bajir chui vào căn phòng này và căn phòng ngủ lớn ở ngay cạnh đó. Ngoài ra, Visser Ba đã ở trong hình biến uy mãnh của hắn, lại thêm nhiều tên Hork-Bajir ở dưới nhà đang ngăn cản Cassie và Tobias đến trợ lực cho tụi tôi.
Do vậy,sự thực thứ tư làtụi tôi sẽ khó mà thắng được trận chiến này.
Tôi nói với Jake và Rachel.
Jake nói.
Rachel thắc mắc.
Tôi phải nói rõ rằng ngôn ngữ ý nghĩ cũng na ná như E-mail vậy. Nó chỉ chuyển tới những ai mà bạn muốn họ nghe. Trừ khi bạn nói“công khai.” Trong trường hợp đó thì nó cũng giống như giọng nói bình thường, mọi người đều nghe được không sàng lọc chi hết.
Ba đứa tôi chỉ nói với nhau, còn Visser Ba thì nói cho tất cả cùng nghe.
Visser Ba nói…>
tôi nói.
Jake ra lệnh.
tôi gọi bằng ngôn ngữ ý nghĩ chỉ dành riêng cho hắn nghe.
Tôi thấy cặp mắt hoảng hốt của David đảo nhanh, tìm nguồn phát ra giọng nói. Hắn đang đứng trong bồn tắm. Một nơi kể ra cũng không đến nỗi tệ lắm so với các lựa chọn khác.
nghe đây, tớ ở về phe cậu. Tụi tớ phải cứu chiếc hộp. Vì vậy tụi tớ cần biết nó đang ở đâu.>
Visser Ba nhìn xoáy vào Ax bằng những con mắt ở ngực.Andalite can đảm,>, hắn nói kháy,chịu giao nộp cái hộp hả?>
“Không!” Davidđột ngột la lên“Tôiđang giữ cái hộp xúi quẩy đó. Thả hai cha con tôi ra! Tôi đang giữ nó ngay trong ba lô đây nè”.
David tháo ba lô xuống.
Có đến một tá sự việc diễn ra cùng một lúc. Bọn Hork-Bajir chồm tới chỗ David.
Ba hắn khai hoả. PẰNG! PẰNG! PẰNG! CÁCH…
Ax quất đuôi vào hình biến của Visser Ba. Rachel gồng mình lao tới, cố chộp lấy David, hay chiếc ba lô của hắn… hay cả hai.
Lưỡi dao đuôi của Ax giáng trúng một cánh tay như quả truỳ của Visser Ba.“Aaaaagừgừgừ!”Tên Visser rống lên vì dao đuôi của Ax xẻ ngọt một đường trên cánh tay hắn.
Tôi mổ vào chân tên Hork-Bajir gần nhất, trút những túi nọc vào hắn.
Jake hét lớn và lao thẳng vào Visser Ba, bất chấp bọn Hork-Bajir.
Rachel khom mình trên bốn cái cẳng gấu, lao thẳng đến chỗ David, hệt một chiếc tàu hoả. Nhỏ tính đẩy David qua một ô cửa sổ nhỏ trong buồng tắm.
David dĩ nhiên là hổng khoái bị nhét qua cửa kính và rơi từ tầng hai xuống chút nào, nên nó co rúm lại.
Ngay lúc đó tên Visser bắn hai cánh tay cần cẩu bự chảng hình nón thẳng về phía David.
VÙ VÙÙÙÙ! RẦM!
Các bàn tay hình nón của Visser Ba nhắm vào David mà đập hụt, khoét một lỗ thủng trên tường phòng tắm. Trong chớp mắt, David đã bị cuốn vào vòng tay của con gấu to như một trái núi nhỏ, bị nhét qua những mảnh kính và vụn vỡ, để rồi bị tòi ra ngoài không khí quang đãng của buổi chiều muộn.
Tôi biết Visser Ba không thể chạy lòng vòng trong khu vực này ở dạng biến hình kỳ dị của hắn, với một tá chiến binh Hork-Bajir theo sau. Nhưng tôi cũng biết hắn sắp sửa trút cơn giận dữ lên ai đó. Và“aiđó”ở đây chính là tôi, Ax và Jake.
VÙÙÙÙ! Visser Ba tung một hình nón trụ, trúng ngay sườn Jake, Jake đổ rầm xuống.
VÙÙÙÙ! Một hình nón trụ khác nhắm vào Ax. Ảnh loạng choạng né sang bên, rồi bật người thành một cú nhảy xuống mặt đất, rồi bắt đầu biến hình, thoát khỏi cơ thể Andalite.
Tôi hét lên.
Nó chạy. Nhưng hai cẳng sau của nó lặc lìa. Bọn Hork-Bajir vây quanh, chém, đá, đập Jake túi bụi.Còn tôi thì đứng nhìn nó một cách vô vọng.
Bỗng một tia chớp màu xám-trắng ào vào phòng. Nhanh nhẹn, lặng lẽ, bất ngờ. Một con sói trờ tới, nhe răng ra. Cassie!
Nhỏ vọt lên lưng tên Hork-Bajir gần nhất, kẹp cái hàm sói vào gáy của hắn.
Jake loạng choạng, lết những mét cuối cùng đến cái lỗ trên tường, rồi nửa nhảy nửa rơi ra khỏi đó, ngã đau đớn lên thảm cỏ bên dưới.
Cassie nhả cái hàm ra. Dùng lưng của tên Hork-Bajir làm bộ nhún, nhỏ vọt xuyên qua bức tường, rồi đáp một cách phong nhã lên bãi cỏ.
Mọi người đã thoát được ra ngoài, trừ tôi và ba của David đang bị hai tên Hork-Bajir tóm chặt. Ổng đang la hét. Ổng cứ kêu khóc gọi hoài tên của David.
"David! David! David!"
Tôi vẫn ở đó.Đôi mắt ghê rợn của Visser Ba rọi vào tôi.
Tôi trườn lẹ xuống gầm giường, đầu ngóc lên ở tư thế sẵn sàng mổ. Tôi quấn mình vào một vát giường, giữ chặt lấy nó và ước ao mình là một con trăn.
Những bàn tay khoẻ mạnh hất văng chiếc giường ra sau.
Visser Ba cười hể hả với con… Spawn thật ở trên sàn nhà.
Bọn Hork-Bajir ném một chiếc khăn lên Spawn rồi tóm lấy nó. Chúng rầm rầm xuống cầu thang, mang theo ba của David và thứ mà chúng tưởng là một người Andalite trong lốt biến hình.
Tôi không muốn nghĩ tới chuyện bọn chúng sẽ làm gì với con rắn tội nghiệp đó. Có lẽ chỉ giữ nó, chờ cho tới lúc nó hoàn hình. Nhưng có lẽ khi bọn chúng nhận ra rằng chuyện đó không xảy ra, chúng sẽ làm chuyện khác. Visser Ba, hắn là một con quỷ, một sinh vật chỉ muốn trả thù.
Về phần ba của David thì… có lẽ vài giờ nữa, ổng sẽ phải chứa một tên Yeerk trong não vì ổng đã thấy quá nhiều chuyện chẳng nên thấy rồi…
Cuộc đời của ổng, với tư cách một con người tự do coi như đã chấm hết.
Visser Ba nán lại thêm một lúc sau khi bọn Hork-Bajir và các tù nhân của chúng đã đi khỏi. Hắn cảm thấy điều gì đó không ổn chăng? Hắn cảm thấy tôi còn ở đây chăng? Tôi quấn chặt quanh vát giường lật ngược, nép mình bất động.
Visser Ba đã hoàn hình trở lại cơ thể Andalite mà hắn đã trộm cắp, rồi hắn nhìn căn phòng một lần cuối.
Tôi chỉ cầu cho hắn đến gần hơn. Có thể nọc độc của tôi đã nạp đầy trở lại. Có thể tôi sẽ có đủ nọc để huỷ diệt được hắn.
Nhưng hắn không bước tới. Hắn biến hình thành người rồi lặng lẽ rời khỏi phòng.