← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 17

“Tụi nó là bọn Yeerk,” Jake nói.

Tụi tôi trở lại Dưỡng đường Thú hoang, cạnh những con thú bị thương giam trong chuồng, giữa mùi rơm rạ, thuốc men và phân thú. David đang ngồi trên một đụn rơm, tay chà chà quai hàm. Tụi tôi thì đang vây quanh hắn.

“Bọn Yeerk là những con sên xám hoét, một giống ký sinh đến từ vũ trụ, chui vào não kẻ khác, biến họ thành nô lệ. Mấy sinh vật to bự, cao đến hai mét mốt ở trong nhà cậu là bọn Hork-Bajir. Toàn bộ loài này đã trở thành nô lệ của bọn Yeerk.”

“Và bây giờ chúng đang tấn công loài người,” Cassie chen vào.

“Cóđến hàng ngàn người đã bị biến thành vật chủ của Yeerk. Tụi tớ gọi những sinh vật bị bọn Yeerk kiểm soát là những kẻ Bị mượn xác,” Jake tiếp lời.“Anh trai tớ là một người như vậy.”

“Và giờ thì cả ba lẫn mẹ của cậu đều bị như thế đấy, David ạ,” tôi nói.

Cassie bắn sang tôi cái nhìn tức tối không đồng tình. Jake dĩ nhiên là đồng ý với nhỏ.

Tôi nhún vai.“Cậu ta cần biết việc gì đang diễn ra,” tôi nói. “Cậu ấy cần phải biết rằng đây không phải là một trò chơi nào đó.”

“Ba mẹ tớ làm sao?” David hỏi lại.

Tôi thở dài.“Ngheđây, tất cả đều tại cái hộp mà cậu lượm được đó, David. Bọn Yeerk muốn có nó. Cái tên biến thành con quái vật màu tím phóng mấy cái trụ hình nón là Visser Ba. Hắn là Tổng chỉ huy các lực lượng Yeerk ở Trái Đất. Hắn đang điều hành một cuộc xâm lược, hiểu không? Hắn đã để cho ba mẹ cậu thấy hắn. Và điều đó là tối kỵ. Bọn Yeerk không muốn dân tình biết điều gì đang xảy ra, nói đúng hơn là chưa muốn. Cho nên hắn phải làm sao để ba mẹ cậu im miệng. Ngoài ra hắn sẽ phải tìm hiểu xem ổng bả đã biết được gì về cái hộp chưa…”

David lắc đầu vẻ không hiểu.“Cậu muốn nói là hắn sẽ tra tấn ba mẹ tớ chứ gì?”

“Trời ạ,” tôi làu bàu. Thật khó mà giải thích cho David hiểu rõ sự tình. Tôi bước tới, đứng đối mặt với David.“Nghe tớ nói nè. Hiện giờ ba mẹ cậu đã bị đưa tới một chỗ bí mật dưới lòng đất được gọi là Vũng Yeerk. Đó là một cái ao màu chì lỏng, đặc quánh như hầm phân. Có hai cây cầu thép vươn ra cái ao đó. Các chiến binh Hork-Bajir sẽ lôi ba mẹ cậu đến cuối một trong hai cây cầu. Chúng sẽ…”

“Marco!” Cassie giận dữ thốt lên.

“Chúng sẽ lôi họ đến cuối cây cầu này rồi đá chân họ để họ sụm xuống, dí đầu họ vào cái hầm phân đó. Và trong khi họ vùng vẫy la hét, kêu cứu, một con sên Yeerk sẽ bơi tới và xoắn xít chui vào một bên tai họ. Rồi con sên đó sẽ dẹt lại, luồn lách và đào đường để chui vào trong sọ của họ, nơi chúng sẽ toả ra, ngự trị bộ não họ. Rồi bọn Hork-Bajir sẽ kéo họ lên khỏi hố phân ấy, và họ sẽ bắt đầu cảm thấy không tài nào điều khiển nổi chính tay chân của mình nữa. Không tài nào mở được miệng của chính mình, cử động được đôi mắt của chính mình. Tên Yeerk sẽ mở ký ức của họ ra giống như người ta mở một cuốn sách. Họ sẽ trở thành nô lệ. Những tên nô lệ thảm hại nhất trong toàn bộ lịch sử, bởi lẽ ngay cả tư duy cũng không còn thuộc về họ nữa. Cậu đã hình dung ra bức tranh đó chưa?”

David nhìn tôi trân trối, rồi từ từ, những giọt lệ bắt đầu tràn lên khoé mắt hắn. Tôi quay ngoắt đi và thở gấp. Tôi cảm thấy như… tôiđã trông thấy không phải hình ảnh của mẹ David… mà là mẹ của tôi.

Dưỡng đường Thú hoang chìm trong im lặng. Ngay cả mấy con thú cũng như lặng hẳn đi.

“Mẹ tớ cũng đã bị,” tôi thẫn thờ nói.“Bàấy đã là một kẻ Bị mượn xác.”

“Có rất nhiều điều để kể với cậu, David à,” Jake lặng lẽ nói.“Nhưng Marco nói đúng. Cậu cần phải biết rằng đây không phải một trò chơi. Đây là vấn đề sinh tử. Đây chính là tương lai mà con người phải đối mặt.Đã quá muộn để cứu ba mẹ cậu. Bây giờ thì cậu không còn mái nhà để trở về nữa rồi và cậu cũng không thể đi học được nữa. Cậu mà đến trường là chúng sẽ mò tới tóm cậu ngay. Và rồi sẽ đến phiên cậu phải tới cây cầu thép đó.”

Đôi mắt David tối sầm lại. Không phải ngày nào cũng có người nói với bạn là đời bạn đã chấm hết.“Điều đó thật ngu ngốc,” David nói.“Ý tớ là… nó khôngđúng. Nó không thể đúng. Tất cả chỉ là một trò lừa thôi.”

“Bồ đã thấy những gì xảy ra ở nhà bồ rồi mà,” Rachel nói.

“Có thể những kẻ mặc đồ hoá trang đã gây ra những chuyện đó?” David cố cãi.

“Bồ đã thấy Visser Ba biến hình rồi mà,” Cassie thêm vào.

“Thế Visser Ba là ai vậy?”

“Đó là cái gã biến hình thành con quái vật màu tím điều khiển những trụ hình nón í,” Jake nói.

“Tất cả đều là trò lừa thôi.” David nói giọng u uất.

Tôi liếc qua Rachel. Trông nhỏ có vẻ như đã bắt đầu hối tiếc về sự biểu quyết của mình.

“Ax,” Jake nói. “Bồ hoàn hình đi”.

Ax gật đầu.“Rất vui lòng. Thiếu mất cái đuôi tôi cảm thấy khó chịu quá. Khooó chịu.”

“David cậu hãy nhìn Ax. Hãy nhìn thật kỹ nha.”

David chăm chú nhìn khi Ax bắt đầu biến đổi. Các vó bắt đầu mọc ra từ chân ảnh. Tay ảnh trở nên thanh mảnh, yếu ớt hơn. Những ngón tay phụ trội xuất hiện ở hai bàn tay. Đôi môi ảnh dính lại với nhau rồi mờ nhạt dần, giống như màu da xung quanh, rồi cuối cùng biến mất. Hai chân trước của ảnh bắt đầu hình thành, mọc thẳng ra từ vùng ngực.

“Áááááá! Áááááá!” David hét lên, dơm bỏ chạy.

Nhưng Rachel đã giữ hắn lại,“Không saođâu, bồ sẽ quen ngay thôi mà,” nhỏ nói và đẩy David đến đụn rơm ban nãy…

Cái đuôi của Ax bắt đầu hiện lên rồi hai cuống mắt mọc ra từ đỉnh đầu ảnh và rồi… bụp! bụp!... hai con mắt xuất hiện ở đầu mút mỗi cuống.

“Cậu thấy chưa?” Jake nói. “Có phải là trò lừa gì đâu. Đó là Aximili - Esgarrouth - Isthill. Tụi tớ gọi ảnh là“Ax” cho gọn. Ảnh là người Andalite. Người Andalite là giống người tốt trong dải Ngân hà chúng ta.”

“Chỉ phần đông là vậy thôi,” tôi lẩm bẩm trong miệng.

“Visser Ba mà cậu thấy trong phòng cậu cũng mang một cơ thể Andalite. Nhưng hắn là một tên Yeerk nấp sau cái lốt đó. Hắn đã bắt được và biến một người Andalite thành nô lệ.”

David run bần bật. Tôi không biết hắn“thấm”được bao nhiêu chuyện kinh dị đó. Tôi cảm thấy như hề. Ý tôi là, dĩ nhiên là thiệt điên rồ.Tên nhóc đáng thương này chỉ vì một phút toan tính kinh doanh mà đột nhiên rơi vào giữa một bát quái trận đồ…

Nhưng nghĩ lại thì đó cũng chính là những gì đã xảy ra với tụi tôi, mọi chuyện bắt đầu từ cái đêm mà tụi tôi đi bộ qua một công trường xây dựng bỏ hoang.

Hồi đó tôi thậm chí còn hổng muốn làm bất kì việc gì có dính dáng tới người hóa thú. Hồi đó, Jake hổng muốn làm thủ lãnh; Cassie chỉ muốn ôm cây cối và chăm sóc những con thú của nhỏ. Hồi đó, Tobias là một thằng nhỏ không cha không mẹ, hay gặp rắc rối và luôn tìm kiếm người chăm sóc - một thằng nhóc Người. Rachel…ờ, cá nhân tôi nghĩ rằng nhỏ thích cuộc đời của nhỏ rẽ theo lối này. Rachel luôn luôn là một chiến binh ẩn trong bộ dạng một nữ hoàng thời trang.

David sẽ đối mặt với tất cả điều này như thế nào? Hắn sẽ khăng khăng không chịu gia nhập Hội giống như tôi hồi đó hay hắn sẽ vồ lấy cơ hội giống như Rachel?

“Trongtất cả chuyện này dù sao cũng có một điều hay.” Cassie nói “Nó bùđắp cho tất cả những hiểm nguy và hãi hùng.”

David nhìn nhỏ, vẻ ngơ ngác.

“Bồ có nhớ mấy con thú hoang chiến đấu với bọn Yeerk bữa nay không? Bồ có nhớ trước đó có mấy con chim định lấy trộm chiếc hộp xanh không?” tôi nói. “Chính là tụi tui đó. Visser Ba và Ax không phải là những kẻ duy nhất có khả năng biến hình. Tụi tui cũng làm được như vậy. Và bây giờ tụi mình có cái này,” tôi nhấc chiếc hộp xanh lên,“thì cả bồ cũng sẽ làm được.”

“Bồ có thể biến thành mọi con thú mà bồ chạm vào,” Cassie nói, “Cá heo nè, chồn hôi nè, chó sói nè…”

“Voi nè, gấu xám nè,” Rachel nói.

“Dã nhân nè, cá mập nè,” tôi nói.

“Cọp nè, ruồi nè, gián nè,” Jake nói. “Tất cả mọi con vật. Mọi kích cỡ. Nhưng chỉ trong giới hạn hai tiếng đồng hồ thôi đấy. Bồ không thể ở trong hình biến quá hai tiếng đồng hồ.”

“Tại sao?” David thắc mắc.

“Đây, mời bồ làm quen với Tobias, thành viên cuối cùng của nhóm Animorphs. Cậu ấy sẽ nói cho bồ biết tại sao.”