CHƯƠNG 2
Tôi có cặp mắt có thể nhìn thấy từng lá cỏ sắc lẻm bên dưới. Cặp mắt ghi nhận từng con chuột hay thỏ nhỏ run rẩy náu mình trong bóng tối. Nhưng giờ đây, tôi không nhìn thấy gì hết cả.
Ngoài hình bóng của Tobias.Tobias chết rồi ư? Không thể nào!
Và David nữa. Đúng, tôi cũng có thể nhìn thấy hắn - một David giả lả, hay hờn dỗi, dễ cáu bẳn; một David mà phân nửa thời gian là một kẻ liều lĩnh, táo bạo…ờ... giống như tôi; còn những lúc khác lại là một tên hèn nhát và yếu bóng vía.
David, thành viên Animorph mới. Thành viên do chính tụi tôi đã tạo ra sau khi David tình cờ lượm được chiếc hộp xanh.
Tụi tôi đã không còn lựa chọn nào khác. Visser Ba đã biết rằng David có chiếc hộp xanh - chiếc hộp biến hình của người Andalite. Ba mẹ của David đã bị bắt, bị ép phải chấp nhận những con sên Yeerk chui vô não của họ và biến thành Kẻ Bị Mượn Xác.
Một nửa ngôi nhà của David đã bị phá hủy trong trận đánh đó. Hắn đã bị bọn Yeerk phát giác. Mặt hắn đã bị ghi dấu trong bộ nhớ của mỗi tên Mượn Xác trên Trái Đất này. Chắc chắn tất cả bọn chúng đang tầm nã hắn. Tất cả đang tìm một thằng nhãi có chiếc hộp biến hình.
Vậy là tụi tôi biến David thành người của tụi tôi. Dùng chiếc hộp biến hình, tụi tôi biến hắn thành một Người Hóa Thú, có khả năng thâu nạp ADN từ bất kỳ con thú nào mà hắn có thể chạm vào và biến thành con thú đó trong thời hạn hai giờ mỗi lần biến hình.
Hắn được coi là một thành viên trong nhóm. Và hắn đã là thành viên của nhóm trong một thời gian ngắn. Hắn đã cùng tụi tôi thực hiện một trong những đặc vụ khó khăn nhứt: cứu những vị lãnh đạo cao cấp của thế giới tự do thoát khỏi bọn Yeerk.
Nghe có vẻ ấn tượng quá, phải không? Đúng là sẽ cực kỳ ấn tượng nếu tụi tôi thành công. Nhưng tụi tôi đã thất bại.
Các nhà lãnh đạo của các nước Mỹ, Pháp, Nga, Anh, và Nhật Bản đã họp mặt tại một khu nghỉ dưỡng tách biệt để tìm giải pháp cho vấn đề Trung Đông. Cuộc họp đã trở thành mục tiêu tối thượng của bọn Yeerk. Một cơ hội để tạo vật chủ Bị Mượn Xác từ năm người quyền lực nhất hành tinh. Hoặc ít nhất là bốn. Một trong số họ, tụi tôi hổng biết người nào, đã là một tên Mượn Xác.
Tụi tôi đã cố gắng chặn đứng bọn chúng. Nhưng tụi tôi đã quá tham vọng. Và Visser Ba, thủ lãnh của bọn Yeerk trên Trái Đất đã gài bẫy tụi tôi. Tụi tôi trốn thoát khỏi cái bẫy, nhưng lại là sau khi David đã sợ hãi đồng ý ngả theo phía bọn Yeerk. Về sau hắn giả bộ đó chỉ là mưu mẹo, rằng hắn vẫn trung thành.
Giờ thì tụi tôi biết rõ hơn rồi.
Tôi bay qua những nóc nhà đen ngòm, những bãi đậu xe tối thui, những cửa tiệm đèn lập lòe phục vụ 24/24, và những trạm xăng bán cả đêm. Ax dẫn tôi trở lại khu nhà của David, nơi ảnh đã nhìn thấy Jake và David lần cuối cùng…
Tụi tôi đi theo hướng mà Ax đã thấy hai người đó bay qua.
Liệu tụi tôi có tìm thấy tụi nó? Và nếu tụi tôi tìm thấy, tụi tôi sẽ tìm thấy điều gì?
Thình lình, trên con đường phía dưới tụi tôi xuất hiện một chiếc xe cảnh sát pha đèn chói lóa, lao như tên bắn về hướng khu thương xá. Nó không hụ còi bởi vì đang là ban đêm.
Tôi bảo Ax.
Ax hỏi.
… vậy, một chiếc xe cảnh sátchạy như tên bắn thế kiacó thể đồng nghĩa với việc chúng ta sẽ tìm ra Jake và David.>
Chiếc xe cảnh sát phóng nhanh hơn tụi tôi. Lúc tới khu thương xá, tôi thấy nó đang sàng tới sàng lui giữa các lối đi, nhá đèn loang loáng, tìm lối vào chính.
Nút tắt còi báo động chắc chắn phải nằm bên trong khu thương xá.Đằng xa, một xe cảnh sát thứ hai đang lao tới.
Nhẹ hết sức cú, tôi ầm thầm chao liệng bên trên nóc sân thượng rộng hàng mẫu - thoạt tiên định theo dõi lực lượng cảnh sát quanh tòa nhà, nhưng chợt tôi thấy cửa sổ mái. Đó là một khối lục giác bằng kính để đón ánh sáng mặt trời, ăn thông xuống khu buôn bán chính.
Một mặt kính hình tam giác bị bể nát.
Tôi hét lên với Ax.
Tụi tôi đảo ngoặt về phía ô kính vỡ.
Từ trên dòm xuống, tôi thấy một đống kính vỡ vụn lấp lánh dưới sàn nhà. Thật khó mà biết bên trong khu siêu thị này sáng cỡ nào, bởi vì tất cả mọi thứ đều sáng rừng rực lên trước mắt cú. Tuy vậy, tôi cảm giác như trong đây có ít nhất vài bóng đèn đang bật.
Điều gì đang chờ tôi ở dưới đó?
David cũng là một Animorph - điều đó có nghĩa nó là một kẻ thù cực kỳ nguy hiểm. Nó đã có hình biến sư tử và đại bàng lửa.
Liệu con cú-tôi có thể làm gì được đại bàng lửa? Không thể.
Liệu tôi có thắng được sư tử? Không thể.
Và có lẽ hắn đang rình rập đâu đây. Phục sẵn với khả năng nghe và nhìn siêu việt. Chưa kể đến sức mạnh vượt xa sức mạnh của con người.
Nhưng dù có thính tai cách mấy David cũng không đời nào nghe được tôi đâu. Con cú-tôi có khả năng quạt cánh không phát ra âm thanh, cho dù có gió rít xuyên qua mép cánh.
Ax điềm tĩnh nói.
Tôi huơ cánh đổi góc độ rồi đâm bổ qua cái lỗ lam nham xuống giếng trời.
Vèo! Tôi phóng bừa qua tấm kính sắc cạnh. Dang rộng cánh ra, tôi biến xung lượng rơi xuống thành xung lượng nằm ngang.
Tôi bay vụt qua hình ma-nơ-canh của cửa hàng thời trang Cựu Lính Thủy. Tôi thấy thanh vịn gãy nát. Nó vốn gồm một ống thép dày đặt bên trên những thanh thép dẹp dựng thẳng góc.
Toàn bộ thanh vịn cong oặt ra phía ngoài, tựa như có một con voi khổng lồ vừa đi ngang qua.
Tôi quành lại và căng mắt quét khắp lượt khu thương xá quen thuộc.
Ối! Jake đang nằm oặt ẹo trong vũng máu! Một con cọp nằm thiêm thiếp như đang ngủ, nhưng quanh đầu và cổ nó có một vệt máu đen loang ra bê bết.
Tôi thét lên và lao bổ xuống chỗ ảnh.
Ax quát.
Sực tỉnh, tôi xòe cánh hết cỡ, bay lên.
Ax nói đúng. Có thể David đang rình tụi tôi nhào tới chỗ Jake. Không nghi ngờ gì nữa, con cọp dài hơn hai mét bị thương nằm đó chính là Jake. Bình thường cọp đâu có léng phéng đi sắm đồ.
Ax nói.
Tôi cố tập trung tất cả mọi giác quan của cú. Ừ… phải rồi! Có tiếng thở ở đâu đó, nhưng mà yếu ớt, khó nhọc lắm - như có máu tắc nghẽn trong từng hơi thở.
tôi bảo.
Lúc này, tôi thấy ánh đèn pin khua loang loáng chỗ lối đi chính - đèn của cảnh sát. Chỉ xíu nữa thôi là họ sẽ vào tới đây. Điều đó đồng nghĩa với việc họ đã bao vây khu thương xá và đã bít tất cả các lối ra.
Tuy nhiên, tụi tôi có thể biến khỏi nơi đây mà chẳng khó khăn gì. Nhưng đó đâu phải là điều tôi muốn - tôi muốn tìm David kìa!