CHƯƠNG 6
Chừng nào mới tới ngày sinh nhật của tôi đây? Làm diều hâu lâu quá rồi nên tôi chẳng để ý ngày tháng gì cả. Hình như tháng này thì phải.
Nhưng mà tháng này là tháng mấy rồi ha?
Tôi rời khỏi văn phòng của luật sư và bước dọc theo dãy nhà. Ax và Marcothận trọng ra vẻ không để ý đến tôi.Ax đang biến hình thành người. Trên mặt ảnh có mấy vết lốm đốm nâu. Tôi dám chắc mấy thứ đó không phải là sô-cô-la mà Ax ngấu nghiến còn dính mép thì tôi chết liền đó.
Tôi không nhìn ai hết. Không gật đầu, không nháy mắt… hoàn toàn không. Lúc này, có thể có rất nhiều tên gián điệp của tụi Yeerk đang nhìn theo tụi tôi. Bất cứ cử chỉ nào bình thường nhất cũng có thể làm cho nhóm Animorphs tụi tôi bị lộ liền. Tụi tôi đã bàn nhau trước về chuyện dấu hiệu. Nếu như tôi gặp nguy thì tôi sẽ bước tới cửa hàng bán bánh rán và đứng nhìn vào trong đó. Còn nếu không có gì thì tôi sẽ đi ngang cửa của quán Mounds. Tất cả những cửa hiệu đó đều nằm trong cùng một dãy nhà.
Tôi bước qua quán Mounds.Người bán hàng mau mắn hỏi,“Cậu định mua món này hả?”
Ax và Marco rời khỏi vị trí. Tới chỗ bán báo công cộng, tôi nhìn xem thử ngày hôm nay là bao nhiêu. Dà… tháng nàyđúng là tháng sinh nhật của tôi rồi đó. Hôm nay là ngày 22. Sinh nhật của tôi sẽ là ngày 25. Chắc vậy. Tôi không nhớ rõ lắm.
Tôi chờ cho tới khiAx và Marco đikhỏi rồi mới bước ra khỏi quán.Ánh sáng mặt trời chói chang làm tôi hấp háy mắt và suýt nữa thì quen thói muốn vẫy cánh bay lên.
Ba tôi!Ba tôi không phải là ba tôi sao? Có một ôngba ruột nào đó đang ở đâu đóư? Ổng còn sống hayđãchết rồi?
Sao những chuyện lạ cứ ngẫu nhiên đổ ập tới trong cùng một thời điểm vậy chứ? Một bà chị họ lạ lẫm nào đó đột nhiên xuất hiện, tìm kiếm tôivào đúng dịp bản di chúc củaông bố thực sựnày chuẩn bị được tuyên đọc tôi nghe.
Quá nhiều sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Tôicất bước, hướng tới một nơi gần công viên. Đó là chỗ mà tụi tôi chọnlàm nơi tôi hoàn hình.Nơi đó gần và kín đáo, tương đối thuận lợi.
Đi được nửa đường, tôi chợt nghe tiếng Jake nói bằng ý nghĩ.…> Jake có lẽ đang ở đâu đó, trên cây hoặc đang bay trên cao, kiểm tra cho tôi.
Tụi tôi đã dự kiến chuyện này rồi. Tôi nhìn sang bên kia đường và thấy hai cửa tiệm Speedy Muffler King và Applebee’s. Tôi hướng về cửa tiệm Applebee’s.
Len lỏi ngang qua dòng xe cộ, tôi bước rảo, như thể mới chợt nhận ra rằng mình đang đói.
Jake nói tiếp với tôi.
Đứng ngay trước cửa của tiệm ăn Applebee’s. Tôi bước nhanh vào rồi tiến thẳng vô nhà vệ sinh nam. Tôi làm thật nhanh để tên theo dõi sẽ bất ngờ và không đuổi kịp tôi. Cái đuôi phải bị cắt liền.
Rồi khi tiến vào phía nhà vệ sinh nam, tôi vụt quẹo sang phía nhà bếp.Mấy người hầu bàn đang chạy qua chạy lại, đẩy xe, cười nói. Mấy người nấu bếp đang gõ chảo.Tôixô một người rửa chén qua một bên, tìm kiếmcửa sau.
"Này, nếu như cậu đang kiếm nhà vệ sinh thì…" có ai đó kêu lớn khi tôi sượt ngang qua.
Ra khỏi cửa sau, tôi guồng chân chạy dọc theo con phố phía sau tiệm ăn. Con phố này bao gồm những ngôi nhà nho nhỏ. Chạy tới góc phố, tôi quẹo phải, quay lại hướng công viên.
Tôi chẳng phải quá lo lắng. Nếu có kẻ nào đó cho rằng có thể theo dõi tôi mà không bị ai phát hiện thì kẻ đó lầm to. Luôn luôn có những cặp mắt trên cao trông chừng cho tôi.
Jake nói.
Tôi chạy nhanh về hướng công viên. Có một loạt các nhà vệ sinh công cộng ở công viên. Loại này không có nóc. Dễ dàng quá phải không?
Tôi bước vào một căn không có người, đứng yên chờ thông báo cuối cùng.
giọng Cassie nhắc tôi.
Tôihoànhình tức thì, trở lại lốt diều hâu.Tôi cất cánh bay lên, trút khỏi lốt người và trở về với bầu trời xanh thân yêu.
Sau đó, chỉ có một chuyện cứ luẩn quẩn trong đầu tôi: Có ai đó đang tìm kiếm tôi, có thể là gia đình và họ muốn nuôi nấng tôi.
Dĩ nhiên, còn một khả năng nữa không ngoại trừ, họ muốn kiếm tôi chỉ để tìm hiểu bí mật của tôi.
Rồi giết tôi.