← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 9

Buổi sáng, ở đồng cỏ của tôi.

Tôi nhìn thấy một con diều hâu lạ. Nó đang bay, tạo nên những vòng tròn thấp tè trên đồng cỏ. Nghênh ngang quá, đáng ghét quá. Nó bay tìm bữa sáng cho nó ngay trên đất của tôi.

Rồi nó nhìn thấy tôi.

Tôi biết là nó nhìn thấy tôi vì nó tự nhiên bay ngược lại.

Nó đang tự hỏi… tầm bậy rồi, tôi cứ hay tầm bậy như vậy đó. Nó đâu biết tự hỏi cái quái gì. Mấy con diều hâu thiệt sự là miễn suy tư. Cái loại câu hỏi“tại sao, phải chăng…” chỉ dành cho con người thôi.

Rõ ràng nó nhìn thấy tôi như một mối đe doạ của nó.Nó theo dõi, chờ đợi. Nó chờ tôi tấn công. Khi tôi tấn công, nó sẽ đánh trả. Nếu tôi không tấn công, nó sẽ cứ đằng đẵng theo đuôi tôi. Đó sẽ là một vụ đánh nhau“làm màu”: Lừa phỉnh và đe doạ rồi xem ai chạy trước. Nhưng rồi, kết cục cũng chỉ có thể là một trận đánh nhau thực sự thôi.

Tôi thấy nó sà xuống thật nhanh nhắm mục tiêu nào đó. Vài giây sau, nó đập cánh bay lên và lại lọt trong tầm nhìn của tôi. Không có gì được quặp trong móng của nó. Nó đã lỡ con mồi rồi.

Đâu có đủ mồi cho hai con diều hâu trên cùng một đồng cỏ. Diều hâu là không có chuyện chia sẻ nha. Một trong hai tụi tôi phải biến khỏi chỗ này. Luật mà.

Tôi đậu trên một cành cây và nhìn thấy một thân cỏ động đậy: một con thỏ vừa leo ra khỏi hang của nó. Tôi và tên diều hâu lạ mặt kia đều nhìn thấy cùng một lúc. Ai cũng cần phải ăn hết.

Con diều hâu lạ đang ở khá xa con mồi mà tôi nhìn thấy. Tôi phải nhanh mới được. Vỗ cánh nhẹ nhàng, tôi vút ra khỏi bóng râm của cây.

Lần này tôi sẽ tóm lấy một con thỏ. Lần này.

Lần này con thỏ đó chắc hẳn sẽ chết để tôi được sống.

Tôi nhìn thấy chúng! Đúng! Con thỏ mẹ đi cùng một trong số những thỏ con. Đúng tầm ngắm của tôi, một con mồi tuyệt hảo. Thỏ mẹ di chuyển chậm chạp, vô ý thức, không hề giống một con thỏ mẹ tinh ranh tẹo nào.

Với một cú lượn hoàn hảo, tôi đang tiến lại gần hai mẹ con thỏ. Tôi đang ở đúng điểm mù của con thỏ mẹ. Tôi xòe rộng vuốt và lao về phía trước. Xoay cánh và đuôi đón đúng hướng gió. Chỉ cần chặn con thỏ con ngay ở bước nhảy lơ là kế tiếp là hoàn hảo.

Nào! Nào! Nào! Sà xuống và phập!

⚝ ✽ ⚝

Tâm trí của tôi lại bị cái ảo ảnh đó xâm lấn.Tôi trở thành con thỏ chứ không phải diều hâu. Tôi bị“chặt” ngayở giữa không trung, trước mũi con mồi của mình. Con diều hâu mắc dịch lại chơi cái chiến thuật quái đản là“dập” tôi trước để giành mồi. Tôi thoáng thấy bóng của nó trên trời nhưng không kịp tránh. Mục tiêu của tôi đâu có nhắm vào nó đâu.

…!> Tôi gào lên, tức quá đi. Tôi vỗ cánh bay lên. Cái bóng con diều hâu mắc dịch kia vụt đi luôn. Con thỏ nhỏ thoát chết, nhảy vèo tới chỗ mẹ nó.

tôi hét lên một mình.…!>