CHƯƠNG 10
“Chỉ cần nói cho tui biết điều này thôi,” Marco lên tiếng, vẫn cái kiểu ra vẻ hậm hực như ngày thường.“Khi nào thì tụi mình được giải lao với mấy chuyện này vậy?Ý tui là ngay như Ben-Hur chèo thuyền galê cho người Roman, trong khi một thằng lấy roi quất, còn những thằng khác nện trống ầm ầm thì anh ta cũng còn có nhiều giờ thảnh thơi hơn cả tụi mình đó.Còn tụi mình thì cứ bị hết chuyện này đến chuyện nọ lôi đi tuồn tuột hà.”
Tụi tôi đang ở trong nhà kho của Cassie. Đó là ngày kế, sau khi tôi mang nỗi hận bị con diều hâu lạ mặt kia hại giữa trời. Mọi người vừa ra khỏi trường và tập trung lại đây. Tôi đứng ở vị trí quen thuộc của mình là trên xà ngang, nóc nhà kho để quan sát bao quát chung quanh cũng như nhìn ra phía con đường dẫn đến nhà Cassie. Tôi vừa nghe mọi tiếng động đằng xa, vừa nghe mọi người bàn luận chí chóe.
“Cuộc sống của tụi mình giờ giống như trò chơi điện tử vậy ha”, giọng của Marco làm bộ giận nghe mắc cười lắm.“Lúc nào tụi mình cũng lò dò trong bóng tối và lòng thì luôn luôn hãi hùng không biết ai bạn ai thù.Tụi mình thổi bay chúng đi, nhưng bọn chúng cứ tới nữa.Đã vậy thấp thỏm không biết sẽ bị tiêu diệt bất cứ lúc nào. Làm ơn có ai nói cho tui biết khi nào thìtụi mình được nhấnnút pause, tạm ngừng cuộc chơi, đi giải lao 5 phút không?Khi nào thì tụi mình có thể chuyện hệ sang trò chơi hoà bình, êm dịu như trò Raven[2]đây ta? Khi nào thì tụi mình ngắt nguồn điện, bỏ cần điều khiển xuống và nghỉ chơi để thưởng thức mấy bộ phim trên kênh HBO đây? Khi nào thì -”
“Khi nào thì tụi mình khiến bồ phải câm miệng lại đây?” Rachel ngắt lời Marco.“Khi nào thì tụi mình tắt cáimáy phátcủa bồ lại đây? Ý mình là, thôi nào Marco, bồ làm như là bồ có nhiều chuyện hay ho để làm hơn á. Trước khi tụi mình biến thành những Người Hoá Thú, cả ngày bồ chỉ lo kiếm coi con nhỏ nào kế tiếp để mà gây chuyện thôi mà."
Marco toét miệng cười. "Còn giờ thì tui luôn biết cô nhỏ kế tiếp là nhỏ nào để tui gây chuyện rồi." Marco nói xong nhảy tới chỗ Rachel, ôm ngang người của nhỏ, đặt đầu lên vai của nhỏ. Cả hai cùng cười lớn rồi Rachel xô Marco ra.
Thỉnh thoảng trong những tình huống như vậy, tôi vẫn làm bộ như lơ đi không để ý nhưng thiệt tình là tôi…hic…có chút ganh tị với Marco.
Và rồi tôi chờ để nghe Cassie hỏi thật kỹ tôi về chuyện tôi gặp luật sư De Groot. Còn Marco thì đưa ra tới 80 thứ tình huống hằm bà lằng để xác định rằng tôi đang rơi vào một mưu đồ đen tối.
Nhưng khi tôi thông báo chuyện mới nhất về vụ thằng nhỏ Hork-Bajir mất tích thì hết thảy mọi người đều sững sờ.
“Rồi, rồi…”, Jake nói, “tụi mình bị vướng vào nhiều chuyện khó xử cùng một lúc nhưng phải bình tĩnh. Trước tiên mình cần phải theo dõi xem luật sư De Groot có phải là một tên Cho-Mượn-Xác hay không. Ngay cả vụ bà chị họ Aria cũng vậy. Kế đó là chuyện chúng ta phải tìm ra đứa nhỏ Hork-Bajir bị lạc. Bây giờ tổng động viên. Mọi thứ rất gấp vì nếu tính ra thì thằng nhóc Hork-Bajir đó đã đi lạc hơn 48 tiếng đồng hồ rồi.”
"Mình chúa ghét phải nghĩ xem liệu thằng nhóc có khả năng gặp phải những chuyện gì," Cassie nói.
Jake gật gù.
Nhưng Marco nói, "Không, hãy gượm đã. Bồ cứ thử nghĩ xem chuyện gì sẽ xảy ra với thằng nhóc coi. Tất cả những khả năng có thể có là gì nào?"
Ax nói.
"Không, không nhất thiết phải làm vậy đâu," Cassie nói.
"Hầu hết mọi người đều không tin rằng người ngoài hành tinh mấy bồ có tồn tại," Rachel nói.
Ax gật đầu, một cử chỉ ảnh học được của loài người.
"Quái thai," Cassie suy xét. "Bẩm sinh hoặc do bị bệnh nặng."
tôi nói.
"Hoặc gọi xe cứu thương," Cassie bổ sung.
tôi nói.
Jake gật đầu nhất trí. "Ừ, được rồi. Marco à, bồ lên mạng kiếm xem có tin gì mới hay bất cứ thứ gì có liên quan không. Ax à, bồ giúp Marco nha. Cassie và mình sẽ quay lại lối vào thung lũng, biến thành sói, xem thử có đánh hơi được mùi của Bek không. Rachel, em đi cùng với Tobias. Tìm hiểu xem liệu ông De Groot và người phụ nữ tên là Aria này có Bị Mượn xác không. Bám theo và theo dõi họ nha. Nè, còn bao nhiêu ngày nữa thì tới sinh nhật bồ vậy, Tobias?"
… ba ngày nữa đúng không ta?> tôi hỏi.
"Bữa nay là 23. Khi nào thì sinh nhật bồ?"
Marco phá lên cười, rồi tôi cho rằng cậu ấy nhận ra rằng tôi không hề nói nói giỡn.
… mình không nhớ chính xác nữa. Không chắc lắm. Nhưng theo mình thì là trong vòng ba ngày tới.> Tôi cười gượng gạo.