CHƯƠNG 11
Tôi hổng cảm thấy dễ chịu chút nào khi bay cùng cặp với Rachel. Nhỏ đã nhìn thấy tôi ăn thịt của một con thú bị chếtdo xe chẹt trên đường.Nhỏ không hé miệng nói về vụ đó, và tôi cũng không nghĩ nhỏ sẽ nói. Rachel thẳng thắn nhưng cũng đủ nhạy cảm.
Dù sao đi nữa, thoải mái hay không thì tôi cũng không định tranh luận với Jake. Tôi có vấn đề của tôi. Cậu ấy có vấn đề của cậu ấy. Tôi không có ý định làm cậu ta gặp rắc rối thêm nữa.
Hơn nữa, tôi biết nói gì bây giờ?Đi cùng với Cassie chắc sẽ dễ chịu hơn một chút vì nhỏ không biết tôi đãănthịt thú chết ở ngoài đường.
Rachel biến hình thành một con chim ưng. Tôi đã nhìn thấy nhỏ chuyển đổi như vậy nhiều lần rồi nhưng mà lần nào tôi cũng bị hút vào như thôi miên. Nhìn lạ và quyến rũ lắm.
Rachel là một cô gái dễ thương. Mà cái này nói riêng là bạn nhìn Rachel sẽ biết rằng cái kiểu đẹp như vậy sẽ theo nhỏ đến cuối đời. Lớn lên sẽ là một cô gái đẹp. Lớn nữa sẽ là một người đàn bà đẹp rồi già thì cũng là một bà lão đẹp. Nhưng cái đẹp đó không phải là điều quan trọng, cốt yếu là thứ tính cách làm nên dáng vẻ đó của Rachel.
Và quan sát nhỏ biến thành đại bàng giống như đang nhìn thấy tâm hồn nhỏ hiển hiện qua hình hài của nhỏ.
Những vệt lông vũ hiện lên ngang dọc trên làn da của nhỏ. Mái tóc vàng nhường chỗ cho những chiếc lông vũ trắng đặc trưng của cái đầu bạc. Xương cánh tay thu hẹp lại và rỗng ruột và những chiếc lông vũ trổ ra thành đôi cánh. Gương mặt nhỏ, cái gương mặt không hẳn là mịn màng hay quyến rũ, trở nên nguy hiểm và khắc nghiệt. Đôi mắt xanh của nhỏ chuyển thành nâu vàng và lóe lên ánh nhìn sắc lẹm của loài chim ăn thịt. Đôi môi biến thành cái mỏ đại bàng bự bành ky.
Rachel bây giờ biến hình trông bé hơn nhưng lại là một trong những loài chim bự con nhất.
Với nhãn quan của một loài chim diều hâu, tôi không thấy nhỏ đẹp hơn khi thành chim. Đơn giản là diều hâu vàđại bàngchẳng bao giờ làm bạn và có cảm tình với nhau cả. Hơn nữa, đây lại là một conđại bàngmái.
Nhìn Rachel trong thân thể con người thú vị hơn. Tôi luôn bị thu hút vào đó. Rachel luôn luôn toát ra vẻ nhanh nhẹn, khỏe mạnh, thông minh, tinh tế… và tinh quái.
Nhỏ hỏi tôi.
Tôi nói.
Nhỏ xoãi cánh ra. Cánh của nhỏ giờ rộng hơn tôi. Tôi vẫn luôn tự hào mình là một con diều hâu đuôi đỏ ngon lành nhưng trong mắt của loài người thì dáng vẻ thu hút và uy lực vẫn là chim ưng và đại bàng. Đứng cạnh một conđại bàng, tôi nhìn hơi bị hèn. Con người sẽ dễ dàng nhìn tôi và lầm lẫn một cách đáng ghét với loài quạ, chỉ có khác một điều là toàn bộ lông vũ của tôi màu nâu.Nhưng khi bạn nhìn thấy một con đại bàng đầu bạc bay lượn trong không trung, với đôi cánh trải rộng gần hai mét với cái mỏ màu vàng và cái đầu bạc không dễ gì nhầm lẫn, bạn sẽ biết rằng bạn đang ngó thứ gì đó rất đặc biệt.
Có một lần tôi đọc được rằng Benjamin Franklin muốn hình ảnh chú gà tây rừng trở thành biểu tượng chính thức của nước Mỹ. Nhưng, hẳn là ông ấy chưa từng nhìn thấy một con đại bàng đầu bạc.
Tụi tôi đón lấy một luồng khí ấmbuổi chiều muộn và cưỡi nó bay vút lên cao. Rachel có sức mạnh cặp cánh của nhỏ nhưng tôi có nhiều kinh nghiệm hơn trong chuyện bay lượn này. Vì vậy tôi cũng đỡ tủi hơn khi bay cùng cặp với nhỏ. Cũng ít nhất có được một cái gì đó để lên mặt liền ông chứ.
Mình chưa nói chuyện này với Jake, nhưng mà nè,mình đã bỏcả buổi sángđể quan sát luật sư De Groot rồi.> Tôi nói.
…>
Tôi ngưng nửa chừng vì không muốn nói là chuyện bà chị họ Aria làm tôi căng thẳng lắm.
Bằng cặp mắt này nè, Rachel.Mấy đồng xu đó rơi rớt, lấp lánh khắp nơi, khắp nơi. Bay qua phía nhà giặt đồ công cộng hoặc đường lớn, sẽ tìm thấy liền hà.>
Rachel cười, có vẻ thú vị về tôi lắm.bồlàtrùmtrong chuyện đối phó với những tình huống quái lạ đó.>
bồnói là sao?>
Tôi nói.
… khôngđẹp nha Tobias…bồcòn giấu nhiều điều với mình lắm á.>
Chúng tôi bay qua hướng Tây và cảm giác một luồng gió mát đẩy từ phía sau lên.Bay trên không rất giống như đi thuyền dưới nước. Bạn có thể bay ngược gió, nhưng gió sẽ ghìm bạn xuống cực nhanh. Bạn cũng có thể chọn cách khác, bay ngược gió nhưng tạo thành góc vát với hướng gió. Nhưng mỗi khi gió thực sự hợp tác và di chuyển theo đúng hướng bay của bạn, thì nào, bạn cứ việc cưỡi gió với lòng cảm ơn khôn xiết.
tôi vừa nói vừa cười.
[3],> nhỏ cau có.
Tôi thấy mình như một thằng ngố vào đúng cái phút mấy lời đó được truyền từ đầu tôi qua đầu nhỏ. Đó là kiểu của thằng Tobias“ngày xưa”: cư xử với mọi người một cách ngu ngốc và yếu đuối. Chả trách, khi tôi là người, tôi cứ bị ăn đòn hoài. Nó giống như tôi đang cầu xin mọi người chế nhạo tôi.
Tôi tự mắng mình.Rachel cũng phải thưởng thức một câu chuyện lâm ly nào đó về việc mày không thể dũng cảm chống lại một con chim như thế nào mà.>
Con chim đó nó bự hơn bồ à?>
Trời ơi, sao tôi cứ không chịu im cái miệng lại cơ chứ?Quên những điều đó đi. Mình chỉchưa có quyết định thời điểmtổng cổ nó ra khỏi vùng này thôi.>
Ờ… ít ra nói vậy còn nghe được.
tôi nói.