CHƯƠNG 13
Đó là những tên khổng lồ, những ác quỷ Godzillas. Hay nói chính xác, chúng là những… con gián.
Râu chúng là những chiếc roi điện dài loằng ngoẵng. Chân chúng là những cây cột điện thoại nối khớp lại với nhau. Chúng là những cỗ máy khủng khiếp, mạnh mẽ - những khối thép dày cả tấc.
Hai con gián bành ky, kêu loảng xoảng, đứng sừng sững trước tụi tôi như hai ngọn tháp. Và mùi vị của chúng chẳng dễ chịu chút nào.
Jake thông báo.
Tobias cấm cẳn nói.
Tobias hỏi lại.
“Ax?” Tôi và Marcođồng loạt lên tiếng, đưa mắt nhìn nhau. Rồi thì, tụi tôi từ từ quay qua.
Ax đó! Một con nhện sói.
“Aaaa!”
“Aaaaa!”
Mặc dù đã biết trước đó là Ax, nhưng trí não tôi vẫn cứ tê cứng lại, chân muốn chảy nhão ra. Tôi ngồi phịch xuống.
Con nhện sói cao gấp đôi cặp gián, với tám chân to cỡ mái vòmSaint Louis. Cái miệng sắc lẻm, nghiến chặt, trông như hai cánh cổng địa ngục. Một cơ thể sưng chù vù, nhớp nháp, phô trương đầy lông lá xồm xoàm. Nhưng những con mắt của nó mới là thứ khiến tôi, Marco và Tobias run lên cầm cập.
Nhện sói có tám con mắt cả thảy. Vài con là mắt ghép sáng lóa chóa; có con thì vô hồn, đen thui lui; con mắt nhỏ nhất vẫn bự hơn tụi tôi nhất nhiều. Và gương mặt của nhện sói, ôi cái gương mặt ma, cứ trợn trừng trừng.
Tôi có thể cảm thấy hình ảnh đó xuyên thẳng và găm chặt vào trong não tôi. Tôi sẽ hổng thể nào quên được. Nếu tôi sống đủ một trăm năm, tôi sẽ vẫn nhớ rõ khuôn mặt đó.
Ax xởi lởi.người Cathì có gì sai không?>
“Ax, mình hy vọng bồ sẽ kiểm soát tốt cái hình biến này,” tôi nói và ráng quay mặt đi coi tụi Helmacron sẽ phản ứng như thế nào. Chúng đã bắt đầu rục rịch.
Buồn cười là chúng lớn lối như thế mà lại chen nhau chạy tóe khói.
Jake bình thản nói.
Ax quay qua, một cử động khiến tôi sởn gai ốc. Nhưng ít ra thì những con mắt gớm ghiếc kia đã nhìn đi chỗ khác.
"Eo ôi, ôi, ôi, ôi, ôiiii," Marco rùng mình. "Trời ơi, tui hổng cần nhìn cái đó đâu á. Nhìn rồi thì chắc làm tui thức giấc la hét mồ hôi mồ kê đầm đìa cả tháng luôn á."
Ax đuổi theo đám Helmacron, giật cục nhưng nhanh như cắt, một hình ảnh quái đản tôi chẳng bao giờ muốn chứng kiến. Nửa thân dưới của ảnh phủ đầy bụi cát. Bất chợt…
Pằng chíu! Pằng chíu!
Ax thét vang.
Quên cả sợ, tôi hộc tốc leo lên thành dốc nghiêng, ghé mắt nhìn ra ngoài cái hõm. Ở đó, một trong hai con tàu Helmacron đang lượn lờ cách lớp cát đá có một phần tư inch.
Ax quằn quại, những cẳng chân lẻo khẻo dài cả dặm của ảnh khua khoắng cuống cuồng. Một con mắt của ảnh đang kêu lèo xèo và bốc khói khét lẹt.
Pằng chíu! Pằng chíu Pằng chíu!
Bọn Helmacron lại khai hỏa, lần này cả bốn chân bên trái của con nhện - Ax đều bị xắt làm đôi, ngúc ngoắc như khúc cây gãy.
Jake hét.
Tụi tôi đã phạm phải một sai lầm chết người. Vấn đề là kích thước. Khi to xác tụi tôi có thể cười nhạo bọn Helmacron, nhưng ở đây, trong tình huống này, bọn chúng nguy hiểm không khác gì lũ Yeerk.