← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 8

“Nào, mọi người hãy hít hai hơi thở thiệt sâu rồi biến hình lại nha.”Jake thì thào khi cả bọn đã hoàn hình xong. Bốn con người, một diều hâu đuôi đỏ và một chú bé Andalite, lại tập trung tâm trí để biến thành ruồi lần nữa…

Nói thì dễ hơn làm. Biến hình giống như chạy đua nước rút đường đua hai trăm mét với tốc độ lớn nhất í. Rốt cục, bạn không được chuẩn bị sẵn sàng cho việc người mình đổ cái rầm, nhưng cũng không được chuẩn bị sẵn sàng để thực hiện lại quy trình biến hình đúng cách.

Tôi hít vài hơi thở thiệt sâu và tập trung biến thành ruồi. Tôi mường tượng ra hàng ngàn con mắt, những cẳng chân lông lá và cái vòi gớm ghiếc của chúng. Jake đã bắt đầu biến đổi, trở nên nhỏ hơn, nhỏ hơn nữa. Hai cánh tay của Rachel bắt đầu co rút lại và lông đen của ruồi xuất hiện. Cặp cánh của Cassie mọc ra. Cặp mắt diều hâu căng thẳng của Tobias bắt đầu được nhân đôi, nhân ba, nhân tư, trong khi đó, cái mỏ khoằm khoằm của nó dài ra, tạo hình thành cái ống. Ax và tôi có vẻ biến đổi sau mọi người. Thế rồi, tụi tôi nghe thấy tiếng xì xì mơ hồ. Tụi tôi trao đổi cho nhau những cái liếc nhìn lo lắng trước khi những con mắt của tụi tôi đổ dồn về phía cánh cửa.

Chợt, có tiếng rít gióng giả.

Cửa xịch mở.

Tên Hork-Bajir bất tỉnh may mắn đã vừa kịp chạy ào ra ngoài.

Taxxon! Một con rết ú nu lách vào, lọc xọc lết hàng chân kim đẩy thân mình như khúc cây đi. Cái miệng chành bành của nó đỏ lừ như món thạch đông dâu rừng hiệu Jell-O.

Nó nhìn tôi đang biến hình dở chừng, chợt dúm dó lại, có vẻ chờn.

Rồi nó nhìn Ax - hãy còn một nữa Andalite, vẻ khiếp vía! Taxxon sinh ra đâu phải để tay đôi với Andalite.

Jake hét.

Ax gân cổ la.

Tên Taxxon không nói không rằng, chỉ lẳng lặng chạy bổ ra khỏi cửa. Nó đâu có ngu. Nhưng không kịp nữa rồi… Ngay khiđó, cái đuôi của Ax đã huơ lên không như chiếc roi điện.

Tôi chỉ nghe một tiếng PHẬP khô khốc.

Một đống mềm nhũn đổ oặt xuống, hệt như ai đó đánh đổ cháo yến mạch xuống sàn nhà.

Một mùi nồng nặc, kinh dị bốc lên khắp căn phòng.

Ax nói.

Jake hỏi lại.

Ax tiếp tục.

Taxxon là những con rết ăn thịt đồng loại nhạy bén nhất trong vũ trụ. Chúng không chỉ ăn thịt những tên Taxxon khác, chúng thậm chí, còn ăn thịt cả chính bản thân mình nữa, nếu có cơ hội. Cái đói là toàn bộ thế giới của chúng. Cho đến khi chết, bọn Taxxon vẫn có những hành vi thể hiện cái bản năng kinh khủng đó.

Jake nói bằng cái giọng trấn an mọi người.

Tụi tôi lao như bắn khỏi phòng, ra ngoài hành lang. Tường và trần nơi này đen thùi lùi. Bốn cái ống mỏng đầy ánh sáng treo ở góc tường, nơi sát mí trần.

Jake hỏi.

Tôi hỏi.

Cassie hỏi.

Jake hỏi.

vẫnđi về hướng Bắc, thưa Hoàng tử Jake.>

Tôi nói màu mè.

…> Rachel nhận định.

Cassie ngắt ngang.

Một thân hình màu xanh dương quen thuộc. Và bây giờ là mùi hương quen.

Jake la.

Visser Ba đủng đỉnh đi sượt ngang qua tụi tôi, nghinh ngang bước vào tư phòng của mình. Liền sau đó giọng truyền của hắn rộ lên trong đầu tụi tôi như bom tấn nổ.Cả hành lang bỗng chốc tràn đầy mùi Hork-Bajir.

Jake hỏi vội.

…>

Jake gầm lên.

Ax nói vẻ phục tùng.

Jake hầu như không bao giờ la hét. Mỗi khi nó la hét, bạn phải biết đó là lúc bạn phải thực hiện những gì nó bảo.

Có bốn lằn đèn cả thảy, nhưng đối với chúng tôi thì tất cả chúng đều có màu xam xám. Ax dứt khoát một con đường.

Visser Ba la trong cơn lôi đình tột độ.

Tụi tôi vọt bay lên thật nhanh, bám theo ánh đèn viền quanh trần nhà. Hy vọng nó không dẫn phi đoàn ruồi tụi tôi tới một cái bẫy chết người nào đó.