← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 16

Tụi tôi đào ổ trong một đụn tuyết nằm trên đỉnh một dãy đá tảng có thể nhìn bao quát khắp vùng băng tuyết. Nói là“ổ” nhưng thực ra chỉ là một cái lỗ to nằm trong tuyết ướt át.

tôi nói. Chả ai cười cả.

Hình như đây là lần thứ mười trong ngày, tụi tôi hoàn hình, từng đứa, từng đứa một. Trong cơ thể người, tụi tôi run lẩy bẩy, cơ thể vừa kịp tái xanh tái xám (đương nhiên là phải trừ Ax ra rồi, vì bản thân ảnh đã có cơ thể màu xanh sẵn rồi) là tụi tôi lại biến hình.

Nhiệt độ vẫn cứ rơi một cách kỷ lục. Tiếng băng nứt răng rắc, ầm ĩ như tiếng sấm không bao giờ dứt, vang vọng trong đêm tối. Quả là thứ âm thanh rợn tóc gáy.

Bạn có biết chuyện rằng hồi đó, tất cả các lục địa hiện giờ đã từng chỉ là một lục địa rộng lớn, và rằng trải qua hàng triệu năm chúng bị nứt và tách ra thành những lục địa riêng biệt rồi chưa? Ấy là những gì nghe người ta nói thôi. Những lục địa mới hình thành cứ việc tách rời, trôi đi, bỏ lại cái lục địa to đùng ban đầu lại phía sau.

Tụi tôi túm tụm bên nhau, qua đêm trong cái hang tạm, cố gắng giữ cho nhau khỏi bị lạnh cóng. Từng đứa lần lượt canh gác, tức là chốc chốc hỉnh mũi lên không trung đón luồng gió coi có mùi gì lạ và nguy hiểm hay không.

Có lần tôi vụt bắt được mùi sinh vật lạ thoang thoảng, chứng tỏ tụi Venber vẫn lần mò đeo bám tụi tôi. Nhưng miễn là tụi tôi ẩn mình dưới đất, thì sóng định vị của chúng không thể dò ra được…

NàyAx,> khoảng giữa đêm tôigọi.

ảnh trả lời từ đâu đó trong ngực tôi. Ảnh và Tobias đã rời khỏi Jake sau khi cậu ta than như ngóe về sự ngứa ngáy đáng nghi.

Tôi hỏi.

Ax bắt đầu.… loài Venber cóảnh hưởng rất sâu sắc đến những chính sách và biện pháp đối ngoại xuyên hành tinh của người Andalite.>

Jake đề nghị.

Ax kề cà.Rõ ràng họ sống mà không cần đến nguyên tố các-bon[8].>

tôi móc máy.

bởiloàikhác. Loài ThứNăm…>

sốngở giữa loài Thứ Tư và Thứ Sáu,> tôi đoán mò.

… nhưng… chúng là sinh vật nhạy cảmkiamà?> Cassie bức xúc.

Ax tán đồng.

Cassie nói.

Ax thừa nhận.… không aibiết điều gì đã xảy ra cho loài Thứ Năm. Nhưng người Andalite thời đại ấy không phải là người Andalite ngày nay.>

Một chuỗi im lặng nặng nề ập xuống. Bạn không thể nói rằng không khí lạnh giá được vì thực sự rằng tiết trời đã đông cứng lại, thế nhưng tinh thần đã xuống cực thấp của tụi tôi cũng đã được vùi sâu dưới lòng đất rồi còn đâu.

huyện kểđêm khuyathiệt làhấp dẫn, Ax,> tôi giỡn.tụi mình chớ?>

Tôi chỉ có thể đoán thôi.Tôiđồrằngđó làdothân nhiệt thấp củaloài Venber, mà bọn Yeerklại có khả năngphục hồi lại vài chất liệu gen còn nguyên vẹn từ xác Venber.>

hả?>

Còn gì nữa không?> Cassie tò mò hỏi.

Ax có vẻ lưỡng lự.

ta?> Tobias hỏi.

nào?> Ax nói.Đám Venber truy đuổi tụi mìnhcó thểlà kết quả của sựlai tạogiữaVenber với… loài người.>

Saukhi Ax dứt lời, cảđám tụitôi im re luôn, không đứa nào thốt thêm lời nào nữa.

Tụi tôi nép sát vào nhau. Bốn con sói và hai con bọ chét trong một cái hốc thụt sâu trong tuyết, lịm người trong giá rét, nghĩ ngợi mông lung về những thảm họa kinh hoàng trên những mặt trời tăm tối, lạnh lẽo.

Tôi dám đánh đổi cả lá phổi trái của mình để có được một ngọn lửa.