← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 8

Tôi rùng mình, sốc đến nỗi không thể cựa quậy nổi. Không gian tràn ngập mùi thuốc súng cay xè.

"Đưa tao thằng người máy, Andalite," tên cảnh sát gằn giọng.

Tôi gần như chẳng nghe thấy tiếng hắn.

Marco. Cassie.

Tôi ngóng sâu xuống vùng ống ngầm.

Hai đứa nó nằm đó - hai đống bùng nhùng, bất động. Máu đen của tụi nó chảy lênh láng, ngấm qua sàn nhà ngập ngụa, và lan thành những vòng tròn rộng quanh bàn chân tôi.

Đầu óc tôi mụ mẫm với những ý nghĩ rối nùi.

Sập bẫy rồi.

Tôi lùi lại, dựa vào cầu thang bên phải. Marco và Cassie ở bên trái.

Tôi bị chẹt giữa cơ thể của tụi bạn bên dưới và tên cảnh sát đã bị mượn xác đang án ngữ trên sàn nhà dốc phía trước.

Nếu sàng qua bên, tôi sẽ đè bẹp Marco và Cassie. Nhưng nếu cứ xông thẳng tới, tôi sẽ tiêu đời.

Tôigiật giọnghét gọi.

Không có tiếng trả lời.

Tụi nó mà chết, tức là do gã kia giết.

Bây giờ hắn lại sắp giết tôi để cướpLourdes.

Và bọn Yeerks sẽ biến người Chee thành những kẻ tàn bạo.

Với công nghệ của người Chee, bọn chúng sẽ hùng mạnh hơn, và càng khó bị đánh bại hơn.

Từng thớ thịt trong tôi run lên bần bật. Nỗi căm thù nhuộm đen cả trái tim tôi.

Hắn đã giết người bạn thân nhất của tôi.

Hắn, thậm chí, có khi còn giết cả tôi nữa. Được thôi. Nhưng hắn sẽ không có được người Chee đâu. Bởi vì tôi sẽ giết hắn trước.

"Đưa tao thằng người máy, Andalite," gã cảnh sát lập lại, giơ súng lục lên và nhắm vào cái trán tét bét của tôi. Gã bước lên trước, thu ngắn khoảng cách với tôi còn chừng mét rưỡi.

tôi rít lên.

Tôi giơ vòi, nângLourdeslên cao khỏi đầu. Tôi hy vọng người chiến binh Chee không biết bạo lực này sẽ tha thứ cho tôi cái tội đã dùng chị ấy làm dùi cui.

“Đưa nó cho tao và có thể Visser Ba sẽ tỏ lòng nhân từ!” hắn quát.“Mày không có hy vọng thoát đâu,” tên cảnh sát nói tiếp, tiến đến gần hơn.“Bạn mày đã chết và mày sẽ là đứa tiếp theo.”

Tôi không muốn chết.

Nhưng tốt hơn là chết như một chiến binh.

Đột nhiên, một khối đen-trắng lòe nhòe lọt vào khóe mắt tôi.

Cái gì vậy cà?

Waa! Một sinh vật nhỏ cỡ con mèo nhà, đang núng nính đi vào. Nó coi bộ vô hại, trừ phi bạn biết cái đuôi trắng đen kia lợi hại ra sao...

Con chồn hôi - Ax, tôi đoán thế - chạy ào vô đứng giữa bốn bàn chân voi to tổ nái của tôi. Nó quay lại, chổng đít nhắm vào tên Mượn xác-người và "khai hỏa" cái rụp, không báo trước.

Bạn nghĩ rằng bạn biết cái mùi của chồn hôi là như thế nào, vì bạn đã từng thấy một con chồn hôi chết trên đường cao tốc ư? Bạn chẳng biết gì về cái sức mạnh khủng khiếp, tuyệt đối của thứ vũ khí hóa học ngụy trang dưới vẻ một chú mèo con lông xù dễ thương đó đâu.

"AAARGH!" Tên cảnh sát la thảm thiết, lùi xuống một bước và đưa cả hai tay lên ụp vào mắt.

Tôi suýt nữa thì té theo hắn. Ax không nhắm tôi, nhưng cái mùi thổ tả đó cũng hành hạ tôi quá sức.

Ax hô to rồi chạy lon ton khỏi vòng chiến.

Rầm!

Rắ-ắ-ắc!

Huỵch!

Cái vòi voi của tôi cộng với sức nặng của cô người Chee bổ xuống gã cảnh sát Bị-mượn-xác một cú trời giáng, khiến hắn sụm đầu gối xuống sàn nhà mục nát và rơi tõm xuống đường ống ngầm bên dưới.

Hắn co giật một lần rồi nằm bất động. Hắn vẫn còn thở. Tôi không chắc rằng mình có thấy mừng vì điều đó không.

Tobias lao vút vào qua khung cửa sổ nát bấy và thắng sựng lại.

tôi nói, đặt tạmLourdesxuống sàn nhà bừa bãi rồi thọc vòi vào đường ống.

Ax nói.

tôi ngang bướng đáp,mò mẫmtrong bóng tối cho đến khi chạm được cái cẳng khỉ đột lông lá của Marco. Tôi cuộn vòi quanh cẳng cậu ta và kéo lên.

Marco bị treo chỏng vó lên trời, cánh tay đu đưa nhè nhẹ. Cơ thể cậu ta nhoe nhoét máu hòa lẫn với đất cát.

Và rồi cậu ta mở mắt.

cậu ta nói yếu ớt.

Tôi giật mình đến suýt đánh rơi cậu ta.

cậu ta nói vẻ chế giễu.

Mặt đất xung quanh tụi tôi rung chuyển. Từng mảng vôi vữa từ trên mái trần bay rào rào xuống, những gì còn sót lại của các bức tường cũng tuột luôn.

Tobias bảo và phóng ngược trở ra ô cửa sổ vỡ nham nhở.

Ax vừa thúc giục vừa chạy lăng xăng ra cửa trước.

Tôi nâng Marco qua khỏi đầu và đặt cậu ta lên cái lưng to như tấm phản của mình.

tôi hỏi.

EmpireStatekhông á?> cậu ta đáp lại, nắm lấy một túm lông nhỏ cứng quèo trên đầu tôi và kẹp chặt lấy người tôi bằng đầu gối.

Tôi lại thò vòi vào sục sạo đường ống và cuộn vòi quanh cơ thể sói mềm oặt của Cassie.

Nó vẫn còn ấm. Tim nhỏ vẫn còn đập bên dưới bộ lông sói.

Tôi muốn ngất đi vì nhẹ nhõm.

tôi nói. Tôi nâng nhỏ lên, đầu gối run run, cho tới khi Marco kéo được nhỏ vào lòng.

Tiếp theo, tôi lại cúi xuống sờ soạng nhặtLourdeslên mà gần như chẳng thấy cô ấy đâu cả. Một con mắt tôi đã bị máu che kín, con còn lại thì bị mờ đi một cách khó hiểu. Tôi hất cô người máy lên lưng.

Marco giục giã.

Tất cả tụi tôi cùng cong đuôi chạy.