← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 15

Buổi chiều, mưa tạnh được một lát, nhưng đến lúc xẩm tối thì trời không những mưa mà còn nổi sấm chớp đì đùng.

Thời tiết xấu làm cho chiếc tivi của tôi không thu được sóng. Đó là một sự cố kỹ thuật vô cùng đơn giản, chỉ cần vài ba tiểu xảo là khắc phục được ngay. Nhưng như thế thì tôi cần phải tới khu thương xá, vào tiệmRadio Shack, mua một ít linh kiện.

Vả lại, tối nay tôi cũng không rảnh.

Chúng tôi bay trong đêm giá lạnh, tối hù, ướt át. Tôi trong lốt cú, một loài đi đêm tuyệt vời. Nhưng ngay cả cú cũng không ham bay trong mưa.

Marco ngân nga.

Tobias thông báo.

Tobias cấm cẳn.vẫn cứlà diều hâucơ mà-mình hổng phải là chim ăn đêm, mà chuyên lòng vòng ban ngày kia.>

[8]á? Bồ thử dùng Berberin[9]chưa!>

Rachel gọi.

Chỉ có bốn chúng tôi. Hoàng tử Jake và Cassie bận việc gia đình không đi được. Tôi và Tobias cần thâu nạp ADN bò thiến, còn Marco và Rachel đi theo yểm trợ.

Thật ra, tụi tôi cần Rachel khuân giùm“đồ đạc”. Trong số lốt hình chim của chúng tôi thì lốt đại bàng đầu bạc của bạn ấy mạnh nhất. Tuy vậy, bạn ấy phải khó nhọc lắm mới mang nổi thiết bị bấm thẻ bài vào tai bò mà Cassie đã tìm ra cho chúng tôi.

Mắt cú nhìn xuyên màn đêm tỏ như ban ngày. Tôi thấy cả những hạt mưa rơi lấp lóa xung quanh, thấy cả những vũng nước mưa bắn tóe lên thành xe hơi, rớt trên mặt đường trơn láng và trên những cành cây ướt lòng ròng.

Tôi thấy những con Người chạy nháo nhào từ cửa xe hơi tới mái hiên, lúp xúp dưới những vật che chắn ban sơ được gọi là dù.

Loài người không thích mưa. Tôi tin rằng đó là vì mưa làm cho mặt đất trơn trượt. Khi bạn luôn phải chập chững trên hai chân thì bạn sẽ bực dọc với bất cứ thứ gì khả dĩ khiến bạn khó đứng vững.

Chốc chốc chúng tôi lại thấy chớp nháng lên, phủ khắp màn đêm một lớp ánh sáng nhập nhoạng, xanh lét. Dĩ nhiên, theo sau chớp là tiếng sấm nổ ầm ào, khiến cho đôi tai cú nhạy cảm của tôi phải nảy dựng lên.

Tobias thông báo.

Thị lực ban đêm của tôi tốt hơn của cậu ấy nhiều. Nhưng Tobias có kinh nghiệm bao quát và ghi nhớ thế giới từ trên không nhiều hơn tôi…

Rachel cấm cẳn.

Chúng tôi lướt về phía cánh đồng lầy lội. Rachel đáp xuống ngay. Bạn ấy thả khẩu súng bấm lỗ tai xuống bùn và bay tới đậu trên hàng rào. Tôi vẫn lượn lờ ở trên cao dù đã thấm mệt. Lúc này là lúc tôi cần phát huy tác dụng của đôi mắt cú.

Chúng tôi cần phát hiện chính xác con bò thiến nào sẽ được chở đi vào ngày mai. Rất có khả năng là hai con đầu tiên trong số những con đã được gắn thẻ bài.

Thị lực của tôi căng hết cỡ. Tôi có thể thấy rõ mấy con số, nhưng ngặt nỗi trên đồng có nhiều bò quá, bò cái và bò thiến cứ lẫn lộn cả lên. Phải mất thời gian đây. Tôi phải bay ra khỏi cánh đồng để hoàn hình rồi lại biến hình, sau đó mới tiếp tục tìm kiếm được.

Cuối cùng tôi đã tìm ra hai con. May mắn là chúng không lang thang cách xa nhau.

tôi hét lên.

Tobias đáp rồi vút khỏi hàng rào, bay tới đậu thẳng lên lưng con bò thiến. Bò ta đang nghịch cái đuôi mình. Nó chỉ quay cái đầu to tướng nhìn con vật đậu trên lưng mình một chút, rồi lại điềm nhiên ợ thức ăn ra nhai lại.

hồi sau Tobias nói.

Nhưng với tôi thì chẳng dễ chút nào. Muốn hấp thu ADN của con bò thiến, tôi phải chạm vào nó trong hình dạng Andalite của mình.

Tôi nghĩ chú bò sẽ không để ý tới sự có mặt của tôi đâu. Dù sao tôi cũng là loài ăn cỏ như nó chứ không phải là loài thú ăn thịt (dù tôi ăn có theo kiểu khác hoàn toàn).

Đột nhiên Tobias hét lên.