← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 19

“Ax! Tobias!” Cassie tru tréo. “Thôiđi!”

Cô gái loài người mũm mĩm nọ vẫn xăng xái bước tới, len vào đứng giữa tôi và con bò đực.

Giờ tôi lại nghĩ có lẽ mình cũng phải tấn công cả cô ta nữa.

“Bò dễ thương. Bò ngoan. Ngooaann nào,” Cassie rù rì bằng cái giọng êm ru lạ lùng.“Nghe mìnhđây các chàng trai. Chúng ta đã sai rồi. Mấy bồ không phải là bò thiến để thịt, mà là… bòđực.”

Hoàng tử Jake nhào xuống, lượn sát mặt đất một vòng rồi quay trở lại chỗ chúng tôi.

Hoàng tử Jake bảo.

“Đúng thế,” Cassie nhỏ nhẹ bằng cái giọng nói với thú dữ.“Chúng ta quên mất một điều là: tuy mấy bồ thâu nạp ADN bò đã bị thiến, rất hiền lành, dễ bảo; nhưng về cơ bản, ADN của mấy bồ vẫn là ADN bò đực…”

Hoàng tử Jake nói.

Họ đang nói về cái gì vậy? Thật rối rắm. Tôi hoang mang quá. Nhưng con bò đực kia vẫn đứng ì ra đó. Nó vẫn còn xâm phạm đồng cỏ của tôi. Tôi khịt, nó cũng khịt.

Tôi cảm thấy năng lượng réo rắt trong lòng. Sẵn sàng xông lên. Sẵn sàng hạ đầu, sục móng guốc xuống và xỉa thẳng tới.

“Nè Ax. Tobias. Nghe mìnhđây. Mấy bồ không phải là bò thiến mà là bò đực. Bò đực rất hay chiếm cứ lãnh thổ. Mấy bồ muốn đánh nhau ngay lập tức. Nhưng đó là sai lầm, là rất tệ hại.”

Hoàng tử Jake sàng qua và vút lên bầu trời.

Cassie gật đầu.Ả Rập và Ix-ra-el. Mỹ và Nga. Trong lúc này chúng ta phải như vậy.”

Tôi nghe tiếng bạn ấy. Tôi hiểu bạn ấy. Nhưng tôi không thích. Tôi không thể cưỡng lại được sự thể rằng con bò đực kia đang quấy nhiễu tôi!

“Ax. Tobias. Mỗi người hãy lùi lại một bước.”

Hoàng tử Jake lo lắng bảo.

Cassie nhấp nhổm lắc đầu.“Nào nào, các chàng trai trẻ, các anh bò giỏi giang. Lùi lại một bước. Nào nào, lùi lại. Lùi lại.”

“Ax? Tobias?” Cassie nói nhẹ nhàng, điềm tĩnh.“Mình nói… LÙI LẠI!”

Cả tôi và con bò đực kia cùng giật nảy người, lùi lại.

“Rachel, Marco, giúp mình với! Hai anh chàng này sắp sáp vào nhau nữa rồi.”

Cassie túm lấy sừng tôi và nhìn thẳng vào một bên mắt tôi.“Mình không có thời gian xử cái vụ nhảm nhí này. Chúng ta có dư phiền toái rồi mà. Bồ phải cố kiếm soát mình đi chứ. Làm ngay đi.”Bạn ấy vung khẩu súng bấm lên, kẹp tai tôi vào giữa và bấm - tôi nghe một tiếng tách trong tai kèm theo cảm giác thôn thốn.

Xong, Cassie quay qua và làm y vậy với Tobias. Thoáng chốc, hai chúng tôi đã được đánh dấu, ghi số. Cả hai bèn chấp nhận sự có mặt của kẻ kia.

Tạm thời là như vậy.

Hoàng tử Jake lại sà từ trên trời xuống, đáp ngay giữa đàn bò thiến như tôi và Tobias đã làm hồi nãy.

“Chúng ta gặp phiền phức rồi,” Cassie than. “Các cậu ấy không phải là bò thiến.”

“Gì cơ?Dĩ nhiên chúng sẽ để ý! Chúng có thể là Kẻ Mượn Xác,nhưng lỡ vật chủ loài người của chúng là những tay chăn nuôi gia súc giỏi thì sao?”

“Ừm, nếu tới được đó thì chúng ta sẽ ổn. Vấn đề là làm sao qua mặt được đám tài xế đây? Không chừng nhiệm vụ của chúng là phải bảo đảm không được mang lộn bò đực. Mà bò đực rất dễ giở chứng. Mặt khác, lỡ chúng nhận ra thẻ bài có gì đó đáng ngờ thì sao?”

Một thoáng, không ai nhúc nhích gì, cũng chẳng ai nói năng chi… Bỗng Hoàng tử Jake nói một câu khiến tôi kinh hãi.