← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 20

Chiếc xe tải trờ tới, lù rù sục ngay giữa đống bùn. Hai người đàn ông nhảy ra.

“Ê!Đó không phải là bò thiến,” tên tài xế la toáng lên.

Gã đi cùng gật đầu.“Ừ, không phải là bò thiến rồi.”

hổngphải là bò thiến rồi,> Marco nhấm nhẳng. Bạn ấy đứng vụt lên từ sau tấm lá chắn tạo bởi tôi và Tobias.

“Đó là con khỉ đột!”

“Đồ ngu! Đó là một tên Andalite trong lốt biến hình!”

Cả hai gã quay đầu ù té chạy. Chúng không chạy đượcbao xa. Rốt cuộc tôi cũng đã tìm ra mục tiêu cho thói hùng hổ của con bò đực.

Tôi đuổi kịp chúng cái một. Tức thì, tôi hạ thấp đầu xuống, vươn đôi sừng cong ra và húc vào một tên, rồi lại tên khác, vào bộ phận mà loài người gọi là“mông”.

Chúng chới với một chút rồi ngã sấp xuống. Marco lôi bọn chúng ra khỏi bùn.

Marco nhí nhố nói, khi bạn ấy cụng đầu hai tên đó lại với nhau, khiến cả hai cùng ềm oặt ra, bất tỉnh.

Hoàng tử Jake đề nghị.…>

Rachel gặng hỏi.

…>

“Ôi trời, đừng nói thế,” Cassie rên rỉ.“Ba mình vẫn còn gắt um lên vì vết móp trên xe tải nhà mình kia kìa.”

Hoàng tử Jake tiếp.

Tưởng gì chứ việc này dễ òm. Bọn bò thiến sợ tôi và Tobias một nước. Chúng khá bằng lòng với việc đứng tách xa tụi tôi, dù rằng điều đó có nghĩa là phải trèo lên cầu thang và vào thùng xe tải.

Tobias và tôi chui vô sau cùng. Cassie và Rachel biến hình thành ruồi và lượn xiên xẹo, đậu vào mũi tụi tôi - Rachel trong mũi Tobias, Cassie trong mũi tôi.

Marco ấn tấm thân khỉ đột to đùng vào chiếc quần jeans và cái áo nỉ. Chẳng thể xỏ giày được, bởi không thể có cỡ giày nào vừa nổi chân cậu ấy.

Bộ da nhân tạo của Jake rộng thùng thình, nhưng dù sao thì bạn ấy vẫn là con Người. Bạn ấy đội một cái mũ - tức đồ trùm đầu - và kéo sụp xuống che hết gương mặt.

Rachel nói bằng cái giọng mà tôi hiểu làmỉa mai.’s và một thằng nhóc mặc đồ khính của cha đi giaohai conbòđựccho nhà máy thịt hộp của Yeerk.Hổng có chuyện gì kỳ cục ở đây cả.>

Cassie bảo.

Marco hớn hở nói.

Bất chợt tôi cảm thấy một cú xóc kinh người. Chiếc xe tải chuyển động giật lùi rồi dừng phắt lại. Thêm một cú xóc nữa. Động cơ rống lên rồ rồ nhưng xe tải vẫn không nhúc nhích. Âm thanh tôi nghe được là tiếng sắt thép va vào nhau xủng xoẻng.

Marco hét.

Hình như Hoàng tử Jake nói cái gì đó với Marco, vì sau đó Marco la tướng lên.

Tobias làu nhàu.

Lại thêm tiếng ồn đinh tai nhức óc. Đột nhiên, chúng tôi phóng vọt lên trước. Tất cả lũ bò thiến đều ngả nghiêng. Chiếc xe lăn chồm chồm, băng qua cánh đồng. Marco hứng chí la.

Tobias bảo.

Tôi nghe có tiếng vỡ vụn.Tôi hốt hoảng hỏi.

Marco đáp.

Vài giây sau, lại nghe thấy âm thanh tương tự.

Marco hét.

Thế là chúng tôi lù dù tiến ra đường cái. Nhìn qua thành xe bên phải, tôi thấy được rất ít cảnh vật bên ngoài. Tôi thấy cây cối chạy ngang qua, thấy nhiều cánh đồng khác cũng chăn thả bò. Tôi thấy một chiếc xe tải khác bấm còi inh ỏi và người tài xế giơ một ngón tay lên tỏ dấu hiệu chào hỏi[10].

Tự nhiên tôi mang máng hiểu rằng không nên thấy xe cộ đi ngược chiều ở phía bên phải.

tôimột ngón tay!>

xe mìnhsắp sửa tông vào họ,> Tobias kêu lên.

Tôi thấy tòa nhà dài thấp lè tè của nhà máy thịt hộp. Bất giác tôi cảm thấy nhộn nhạo, nôn nao cả người.

Marco thông báo.Chỉcần quẹo… cần…>

Đột nhiên, xe tải lạng ngoặt một cái như điên. Tôi và đám thú trong thùng xe ngã dồn hết về bên trái.

Hàng ngàn ký bò xô về bên trái.Dù sao cũng giống như chiếc xe tải đảo về bên trái.

Marco hét toáng lên.