← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 22

Chúng tôi bước xuống cây cầu hẹp. Ba con bò thiến đi trước. Tiếp theo tới tôi. Rồi đến Tobias.

Ở đầu cầu trượt là một ô cửa vòm - Thiết Bị Lọc Mầm Bệnh.

Con bò thiến đầu tiên đã tới đó. Tôi thấy một ánh đèn nháng lên, theo sau là âm thanh lèo xèo. Từ chỗ mình đứng, tôi không thể thấy rõ đằng ấy, nhưng tôi chắc chắn rận, bọ chét, ruồi và những sinh vật nhỏ đủ loại khác trên người con bò sẽ chết.

tôi chỉ dẫn cho các bạn - ruồi.

Marco léo nhéo.

Tôi tiến tới Thiết Bị Lọc Mầm Bệnh. Tôi cảm thấy hơi tê tê như điện dí vào. Rồi tôi đi qua.

Cassie lên tiếng.

Marco báo cáo.

Hoàng tử Jake hô.

Giây sau, Rachel báo.

Hoàng tử Jake ra lệnh.

Một cảm giác nhồn nhột nổi lên khi tôi thấy Marco và Cassie từ lỗ mũi mình vù ra. Bốn con ruồi biến vụt mất khỏi tầm nhìn, bỏ lại tôi và Tobiasmột mình.

Hoàn đoàn đơn độc.

Tobias gợi chuyện.

Dạ.>

… chú rất khoái coiGia đìnhSimpsons. Chú chắc chắn họ không chiếu nhữngchủng loài khác nhau của conngười, nhưng sao chú thấy những hình ảnh Ngườibị cường điệu lêntức cười lắm.>

…>

Tôi nhìn lên. Tôi không thể nhìn rõ đằng trước mình vì bị những con bò khác che mất tầm nhìn. Nhưng khi cầu trượt tới khúc cua, tôi thấy một cảnh tượng kinh hoàng: hàng chục con bò bị treo ngược chân lên. Nhìn chúng như đang bay - thật ra là đang được chuyển đi dọc theo một băng tải phía trên.

Bay lơ lửng và đã chết ngắc.

Thật là một cảnh tượng gớm ghiếc. Một dây chuyền thậtkhó hiểu, đầy nhữnghiện tượng và hoạt động khác nhau.

Bò không phải là loài thông minh. Thú thông minh mà ngửi thấy mùi máu sẽ hiểu ngay ra số phận tương lai của mình, và chắc hẳn đã lồng lên rồi.

Nhưng, có lẽ điều này cũng không phải nốt. Có lẽ thú thông minh hiểu rằng mình đã bị định đoạt và cố gắng đối mặt với điều đó thật điềm tĩnh.

Dù là gì thì tôi và Tobias cũng không phải là bò.Vàkhông ai trong hai chúng tôibị thiểu năng trí tuệcả.

Bỏ vụ này đi!>Tobias la.

tôi ráng nói.

Tiếng ồn càng lúc càng lớn hơn. Và càng gần hơn- ngay phía trước.

Tôi nghển cổ lên, cao hơn con bò thiến đằng trước.

Mới đầu tôi không hiểu mình nhìn thấy cái gì. Con bò đầu tiên đã tới chỗ trường khí lực đẩy hông cầu trượt vào trong, khóa con vật vào vị trí.

Một gã đàn ông quấn cái cùm vào hai chân sau nó một cách điêu luyện.

Một tên khác cầm một khẩu súng lớn có mũi xy-lanh chọc vào đầu con bò.

Hắn bóp cò.

Pằng!

Khẩu súng nảy lên. Con bò lăn đùng ra. Trước trán nó hằn một lỗ to bố.

Ngay tức tốc nó được treo ngược lên không.

Tôi đếm còn hai con bò nữa thì tới mình và khẩu súng giết chóc.

Tôi đã từng đối mặt với cái chết trên chiến trường. Nhưng chưa bao giờ tôi lại là loài thú u mê chịu bị tàn sát cả.

tôi gào.