Lời Cảm Ơn
Trong tác phẩm này của mình, tôi đã viết về Đơn vị Lao động 110/34 dựa trên chuyện kể của Zoltan (csima) Singer, do Randolph L Berman tuyển tập trong Hệ thống lao động khổ sai thời chiến tranh ở Hungary: Đủ loại trải nghiệm, New York, NXB Đại học Columbia, 1995.
Nhân vật Sándor Kovacs được lấy cảm hứng từ Peter Rachman, chủ bất động sản ở Notting Hill, người sinh ra tại Lvov (Ba Lan) vào năm 1919, sống sót qua chiến tranh tại một trại lao động khổ sai ở Siberia, đến Anh với tư cách là một người tị nạn vào năm 1946 và mất tại London vào năm 1962. Tại thời điểm qua đời, ông này vẫn đang trong quá trình tìm kiếm tất cả những người họ hàng thân thuộc còn sống của mình. Đối với thông tin về nhà đất tại London thời hậu chiến, tôi lấy từ tiểu sử của ông, cuốn Rachman do Shirley Green viết. London: Michael loseph, 1979.
Tôi chân thành gửi lời cảm ơn tới George Szirtes vì sự giúp đỡ của ông trong việc miêu tả cuộc sống của người Do Thái tại Hungary và đi sâu kể lại những nỗi kinh hoàng mà gia đình ông đã trải qua trong các trại lao động khổ sai. Nếu có bất kỳ điều gì không đúng, sai sót thì đó là lỗi của tôi, của riêng tôi mà thôi.
Tôi cũng xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới Antony Beevor và Artemis Cooper vì sự thịnh tình hiếu khách mà họ đã dành cho tôi khi chào đón tôi tới nhà họ ở Kent trong suốt thời gian viết cuốn truyện này và cũng là nơi mà hai nhân vật Ervin và Berta Kovacs xuất hiện lần đầu tiên trong bối cảnh không hoàn toàn giống với thực tế của một căn phòng ngủ trông ra ngoài khu vườn.
Tôi cũng muốn cảm ơn Gillian Slovo và Andrea Levy vì đã đồng ý đọc bản thảo đầu tiên của cuốn sách này và đã đóng góp những ý kiến phê bình hữu ích; cảm ơn Derek Johns, người đã giúp tôi tránh khỏi quá nhiều chỗ sai cần phải tẩy xóa chỉnh sửa - cảm ơn Susan de Soissons và Elise Dillsworth ở Virago - và trên hết, cảm ơn biên tập viên Lennie Goodings, người chưa bao giờ từ nan (công việc khó khăn là biên tập sách cho tôi).