← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 32

“Ôi Chúa ơi”, Susan nói ngay khi họ lên xe. “Tôi đã nghĩ rằng anh ấy thực sự có thể bắt giữ chúng ta.” Cô mở cửa xe, lấy một bao thuốc lá mới ra khỏi ngăn đựng găng tay, châm một điếu và rít một hơi, cảm thấy nhịp tim của mình lập tức chậm lại. “Cho tôi hút nửa điếu nhé”, cô nói với Archie. Trong xe rất nóng và cô không có điều hòa. “Anh có thể kéo cửa sổ xuống nếu muốn.”

Archie thắt dây an toàn trên đùi và chốt lại. “Tôi muốn cô đưa tôi đi đâu đó”, anh nói.

Susan nhìn qua Archie. Anh ấy đang đùa đấy à? “Henry đã nói phải đưa anh tới nhà anh ấy”, cô nói.

“Tôi biết một trong những cậu nhóc trong bức ảnh”, Archie nói nhẹ nhàng. “Chị gái của cậu ấy là một trong những nạn nhân đầu tiên của Gretchen. Tôi muốn nói chuyện với gia đình cậu ấy. Để xem cậu ấy có dính dáng đến chuyện này không. Tôi nợ họ điều đó.”

Trái tim của Susan lại đập dồn dập. Cô lấy một điếu thuốc khác ra. Lần này, nó không giúp được gì hơn. “Anh không nói cho Henry biết”, cô nói. “Chúng ta nên quay lại và nói với anh ấy. Ngay bây giờ.”

“Tôi muốn xác định mức độ tham gia của cậu nhóc.”

“Sự tham gia của cậu ấy vào cái gì cơ? Bọn giết người à?”

“Cậu ấy cũng là một đứa trẻ gặp vấn đề về tâm lý”, Archie nói. “Giống như tiếng Fintan English. Chỉ có điều là không ai giúp Fintan cả.”

Susan lấy thêm một điếu thuốc, sau đó ném nó ra đường, đóng cửa lại rồi khởi động xe. Lúc này tòa báo vẫn tưởng cô đang đi phỏng vấn những người hàng xóm của gã bảo vệ đã chết. Nhưng chết tiệt thật, cô biết họ sẽ nói gì. Chắc là anh ta luôn tỏ vẻ tốt bụng. “Cuốn sách này tôi muốn viết về tác động của Gretchen đối với văn hóa đại chúng”, cô nói. “Anh có hợp tác với tôi không?”

Archie thở dài và dụi mắt bằng một tay. “Tại sao lại không?”

“Được rồi”, Susan nói. Cô lái ra khỏi chỗ đậu xe, ném một mớ bút đổ ập ra từ ngăn đựng găng tay để ngỏ vào lòng Archie.

Anh gom lại, cho chúng vào hộp găng tay và đóng lại.

“Anh biết không, mỗi năm có hai trăm người bị chết ngạt vì bút đấy”, Susan nói.

Archie thò tay xuống dưới đùi, rút ra một hộp thuốc lá rỗng trên ghế và ném xuống sàn. “Thế có bao nhiêu người chết vì hút thuốc?”