CHƯƠNG 60
Gã bảo kê ở George’s Dancin Bare vẫn gí mũi vào một cuốn sách. Phía sau gã, là một tờ quảng cáo về một cuộc thi thoát y bắt chước Gretchen Lowell, được ghim trên tường.
“Tôi muốn tìm Leo”, Archie nói.
“Phòng số ba”, gã nói mà không nhìn lên.
Câu lạc bộ bận rộn và rộng lớn hơn những gì Archie còn nhớ. Anh cố gắng đứng thẳng, để không nghiêng về phía vết bầm tím do bị điện giật vẫn đang đau rát. Khói thuốc lá ngưng đọng trong không khí. Sang năm, Portland sẽ cấm hút thuốc trong các quán bar, và dường như mọi người đang cố gắng hút càng nhiều nicotine càng tốt khi họ có thể.
Archie di chuyển như một người gù lưng, nhưng không ai chú ý. Khoảng chục người đàn ông tụ tập xung quanh sân khấu đầu tiên, trên đó có một phụ nữ mình trần. Đằng sau sân khấu là biển hiệu của câu lạc bộ, một con gấu nhảy múa, vắt chân lại, nằm phía trên hình vẽ một người phụ nữ đang ngả ngớn. Bên cạnh biển hiệu đó là một tấm biển hiệu khác ghi Sắp đến chỗ các cô gái với một mũi tên chỉ sang bên phải.
Archie đi theo nó xuống một hành lang có bốn cánh cửa, tất cả đều được bọc bằng vải giả da màu nâu được ghim thêm mô hình chú hề đóng bởi đinh ghim bằng đồng. Archie đi đến cánh cửa được đánh dấu “3” và gõ cửa. “Tôi đây”, anh nói. Nếu Leo ở trong đó, Archie không chắc anh ta có thể nghe thấy giọng anh vì tiếng loa của câu lạc bộ quá lớn.
Anh thử mở cửa.
Nó không bị khóa.
Anh mở hé cánh cửa ra và ngó vào.
Căn phòng được gắn đầy gương. Tường gương, trần gương. Nếu họ có thể tìm ra cách để gắn gương trên sàn thì họ nhất định sẽ làm. Một chiếc sofa màu đỏ anh đào được đặt chạy dọc căn phòng.
Leo ngước lên và vẫy tay với Archie. Anh ta đang ngồi trên sofa, hai đầu gối tách, hai tay đặt lên đùi. Quần comple xám, áo sơ mi trắng mở khuy đến giữa ngực. Một cốc đựng thứ gì đó tối đen được đặt trên sofa cạnh anh ta.
Một vũ nữ có mái tóc vàng với hình xăm ngôi sao nhảy múa quanh cây cột ở giữa phòng.
Vũ nữ ấy ngước nhìn khi Archie bước vào. Cô ta đang quấn một cẳng chân dài quanh cột và chân kia giẫm lên sàn trên một chiếc giày cao gót, cô ta đang cúi xuống, ngực nhô cao trong không khí, mái tóc xõa trên sàn thành một mớ tóc vàng óng ả. “Chào”, cô ta nói.
“Đó là Star”, Leo lên tiếng.
“Chào, Star”, Archie nói.
Trong này cũng bật nhạc. Archie không biết nó là gì. Một bản nhạc điện tử đầy tâm trạng.
Archie ngồi xuống cạnh Leo trên sofa. Cảm giác nhẹ bẫng khi anh ngồi xuống.
“Lâu lắm rồi chúng ta không ngồi với nhau như thế này”, Leo nói.
Leo hai mươi mốt tuổi khi Archie gặp anh ta sau vụ em gái anh ta bị sát hại, chững chạc hơn so với tuổi của mình và đang tiếp bước người cha. Anh ta có tất cả những đặc điểm tốt nhất của Jack: ngoại hình, sự tự tin về thể chất và cả sự thông minh. Anh ta được huấn luyện để tiếp quản công việc kinh doanh của gia đình, nhưng anh ta lại muốn tách ra.
Vì vậy Archie đã giới thiệu anh ta cho Raul Sanchez, người quen của anh tại FBI. Archie không ngờ rằng các đặc vụ lại thuyết phục Leo làm chính xác những gì cha anh ta muốn anh ta làm. Cuối cùng chuyện đó đã giúp ích cho Jack nhiều hơn so với Leo. Vì đã che giấu danh tính nên anh ta được phép tiếp tục kinh doanh. Leo đã tiếp cận với các hoạt động ma túy trên toàn thế giới. Và miễn là FBI và DEA nắm rõ các hoạt động của Jack Reynold thì họ vẫn tạm để yên như vậy.
Dù thế nào thì người ta vẫn sẽ có mối lấy heroin thôi.
Đó là một trong những lý do khiến Archie giữ liên lạc chặt chẽ như vậy với gia đình Reynold. Leo có quyền truy cập vào tất cả các loại liên hệ tội phạm mà Archie đã truy cập hơn một lần trong thời gian làm việc với tư cách là người đứng đầu lực lượng đặc nhiệm truy bắt Mỹ nhân đoạt mạng.
Star móc một đầu gối quanh cây cột và xoay tròn. Đó là một căn phòng nhỏ và Archie có thể ngửi thấy mùi mồ hôi trên cơ thể cô ta, mùi gel vuốt tóc trên tóc cô ta.
Leo nâng ly lên môi và nhấp một ngụm. “Thật xin lỗi về chuyện của em trai tôi”, anh ta nói. Mắt anh ta đỏ ngầu, đồng tử dãn ra.
“Cậu đã ở đây bao lâu rồi?” Archie hỏi.
“Vài tiếng đồng hồ”, Leo đáp.
Gần như hết cả buổi chiều. “Cậu nghiện phải không”, Archie nói.
“Vâng.”
Vũ nữ xoay qua xoay lại trước mặt họ, lướt những ngón tay của cô ta trên bầu ngực.
“Cô ấy thật xinh đẹp phải không?”
“Trông cũng khỏe mạnh”, Archie nói.
Leo bật cười. “Anh không thích cô ấy sao?”
“Cô ta trông giống Gretchen”, Archie trả lời.
Leo vỗ tay lên đầu gối của Archie. “Đôi khi một cô gái tóc vàng chỉ là một cô gái tóc vàng.”
Archie đã cố gắng để đọc vị Leo. “Cậu tỉnh táo không đấy?”
“Cho chúng tôi nói chuyện riêng một chút, Star”, Leo nói. Cô vũ nữ ngừng nhảy múa, nhặt một chiếc áo choàng lụa nằm trong vũng nước trên sàn nhà, khoác nó lên và rời đi mà không nói một lời.
Leo nhíu mày. “Những hình tam giác làm phiền tôi.” Anh ta uống thêm một ngụm nữa, ngậm nó trong miệng một lát. “Jeremy luôn ghen tị với Isabel. Nó nghĩ Jack yêu con bé nhiều hơn. Khi Jack đặt tên cho Isabel cho chiếc thuyền, Jeremy đã mất kiểm soát, nó cố gắng phá hủy chiếc thuyền, xé buồm, cắt dây neo.” Leo giữ ấm ly nước trên đôi tay mình. “Tôi luôn tự hỏi liệu hình tam giác được xăm vào thân thể Isabel có phải là chiếc thuyền hay không.”
Có lẽ Jeremy đã tự thuyết phục mình rằng Gretchen thực sự giết chị gái mình. Hoặc có lẽ cậu ta đã luôn nói dối.
“Cậu chắc chắn được từ khi nào?” Archie hỏi.
“Từ nhỏ nó đã hay móc mắt những con búp bê của Isabel.” Leo nhìn chiếc ly trên tay. “Đôi mắt. Đó là khi tôi biết chắc chắn.”
“Tối nay, Gretchen đã đến gặp tôi”, Archie nói.
Leo rời mắt khỏi chiếc ly.
“Jeremy chết rồi. Cô ta đã giết cậu ấy.”
Leo im lặng một lúc lâu. Sau đó, anh ta uống một hơi hết sạch ly nước và đặt nó trên sofa. “Chỉ có đôi mắt thôi sao?” Anh ta hỏi.
“Lạy Chúa”, Archie thốt lên. “Cậu ấy vẫn còn sống.”