Chương 4 MÙA TỰU TRƯỜNG XƯA
Dũng còn nhớ kỹ, năm học ấy cậu được mẹ gọi dậy sớm hơn mọi hôm, Dũng trong bộ đồng phục quần sọt xanh dây treo, áo chơ-mi trắng cụt tay vai mang cặp nhựa vàng, chân đi sandal trắng được ông giáo mua tận phố, bảnh bao lắm, có lẽ cậu hân hoan như tác giả Thanh Tịnh viết trong Tác phẩm Quê Mẹ.
“… Con đường nầy tôi đã đi lại lắm lần, nhưng lần này bỗng nhiên, tôi thấy lạ: Hôm nay tôi tôi đi học…”. Bà giáo áo dài màu vàng nhạt, vạt trước có thêu đôi chim đang bay khá đẹp, dắt tay Dũng. Hôm trước, bà đã căn dặn với Dũng thật rõ ràng: “Kể từ ngày mai con sẽ bắt đầu vào trường tiểu học như các anh chị học trò của mẹ, con sẽ thấy môi trường học đường rất tuyệt vời, ai cũng bắt đầu từ môi trường học đường ấy, con cố gắng học tập tốt, đừng để các bạn buồn lòng vì mẹ cũng là cô giáo của nhà trường, con hiểu chứ, Cậu chỉ dạ thật to”.
Trên con đường làng ấy em cũng đi lại lắm lần, thật sự em cảm thấy lâng lâng nỗi sung sướng của một cậu học sinh sắp chính thức bước vào lớp một ngưỡng của trường tiểu học Nghĩa Hưng.
Quang cảnh rất náo nhiệt của trường sau ba tháng hè của các em được gặp lại thầy cô bè bạn làm rộn rã lòng cậu học sinh lớp một, có lẽ đây đây là sự thiêng liêng nhất của các em mới vào học năm đầu tiên. Nhóm phụ huynh sau khi dắt con vào trường tận tay giao con mình cho thầy cô giáo còn lãng vãng ngoài cổng thường chuyện trò xì xào, bỗng ba tiếng trống thùng, thùng, thùng báo hiệu mùa khai giảng cho năm học mới bắt đầu.
Không gian nhà trường như yên lặng hẳn lại, quang cảnh như trang nghiêm hẳn lên, lá quốc kỳ được cột sẳn dưới cờ, hai anh học sinh lớp năm - lớp lớn nhất trường với tư thế sẵn sàng khi được hiệu lệnh.
Các thầy cô được ngồi hàng ghế bày trước các hàng học sinh thẳng tắp, lớp trưởng đứng phía tay phải của mỗi lớp. Thầy hiệu phó với áo sơ mi dài tay, có nút kiểu trên cổ tay áo, cà vạt màu đà đỏ rất oai vệ điều khiển chương trình.
Thầy ra hiệu lệnh, Tất cả chú ý: - Nghiêm, Chào cờ…Chào, không gian yên lặng đến tĩnh mịch lạ thường, thầy tiếp “Quốc ca”, từ máy được phát ra vang vang cộng hưởng cùng lời hát của các anh chị lớp lớn “ Này công dân ơi quốc gia đến ngày giải phóng, cùng lòng cùng đi hy sinh tiếc gì thân sống vì tương lai quốc dân cùng xông pha khói tên”… lòng yêu nước trỗi dậy từ mỗi người hiện diện trong không gian nhà trường, lá quốc kỳ được từ từ kéo lên, khi đến đỉnh cột, hai anh chị học sinh cột dây vào trụ cờ, là tiếng thầy hiệu trưởng vang vang trong gió.
“Kính thưa quý thầy cô cùng các em học sinh của nhà trường thân mến…” tiếng thầy sao đầm ấm, hiền lành như lan tỏa niềm giáo huấn cao cả cho mỗi học sinh, cho đến khi lời nói kết thúc. Dũng với cảm giác khó tả lần đầu được dự phần, kỷ niệm đầu đời đến với học đường chẳng thể xoá nhòa trong tâm trí Dũng. Sau đó các học trò được lớp trưởng hướng dẫn vào phòng, thầy cô giáo đã đứng sẵn trước lớp than thiện chào các bạn nhỏ.
Sân trường trở lại yên lặng đến lạ thường, các thầy cô bắt đầu một năm học mới với trách nhiệm cao cả kỹ sư tâm hồn của giáo dục học đường.
Hồi trống bải trường vang lên, cô giáo Vân sau khi cho học sinh mình ra về, ghé phòng đón Dũng, hai mẹ con trở về nhà, vừa đi vừa trò chuyện:
- Mẹ ơi, con rất vui hôm nay có thêm mấy người bạn và biết cả mẹ nữa.
- Hôm nay, cô giáo con dạy cái gì? Cô giới thiệu tên cô cho các con biết chưa?
Cô có giới thiệu, nhưng con quên rồi, ngày mai con sẽ hỏi lại, cô chỉ cho chép thời khóa biểu và viết 24 chữ cái cho cả lớp chép.
- Con thấy vào trường có vui ko?
- Dạ, vui
- Con cố chăm ngoan để mẹ còn hãnh diện với nhà trường nhé
- Dạ